Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2622




Chương 2622

Hứa Trúc Linh không né tránh, nhưng cô cũng không hề yếu thế, trực tiếp cầm ly nước cam trên bàn, đầy một ly, hất ngược lại lên người cô ta.

Dáng vẻ của Thích Cẩm Nhi còn chật vật hơn so với cô.

Cô ta bắt đầu hét lên, giống như một con mèo bị giâm lên đuôi.

Trong giây lát, tất cả khách mời đều vây quanh hai người bọn họ.

“Đây không phải là cô cả nhà họ Thích và Cố phu nhân hay sao? Hai người bọn họ đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Thích Tuấn và Lư Thanh Vân cũng tới đây, Thích Hùng thấy con gái mình chật vật như vậy, vội vàng đứng ra bảo vệ con gái.

“Làm sao chuyện lại thành ra thế này?”

“Bố, là do cô ấy, cô ấy đã hắt nước vào con.”

Thích Cẩm Nhi ủy khuất rơi lệ.

“Mọi người cũng thấy được, là cô ấy hắt rượu vào trước tôi, tôi chỉ ăn miếng trả miếng mà thôi.”

“Tôi hắt vào cô bao nhiêu, cô đã hắt vào tôi bao nhiêu?” Thích Cẩm Nhi tức giận nói.

“Con bé chỉ là một đứa trẻ, sao cô có thể làm điều đó? Cô cũng đã gả làm vợ người khác, là người lớn rồi, còn so đo với trẻ con làm gì?”

Thích Hùng không khách khí nói.

“Một đứa trẻ? Một đứa trẻ lớn như vậy? Một đứa bé to xác?”

Hứa Trúc Linh còn chưa mở miệng, Chu Đình đã từ trong đám người chui vào.

“Chị Trúc Linh năm nay cũng chỉ mới hai mươi bốn tuổi, so với chị chỉ lớn hơn mấy tuổi, chị còn là trẻ con hay sao? Một đứa trẻ to lớn bú sữa? Còn nữa, rõ ràng là chị có lỗi trước, chị hắt nước vào người khác, vì sao người khác không thể hắt lại chị? May là chị không gặp phải tôi, nếu là tôi, tôi khẳng định sẽ hắt một ly nước nóng, cho chị phải kêu vì bị nóng, cũng để cho chị nhớ ký một chút, đừng đến đâu cũng bày ra cái tư thái mình là người cao quý, chị Trúc Linh của tôi còn có thân phận cao quý hơn chị không biết bao nhiêu lần.”

“Con bé này, sao khuỷu tay lại chìa ra cho người ngoài? Hai người là người cùng một nhà cơ mài”

Sắc mặt của Thích Hùng trở nên xanh mét, nói.

Bây giờ, người nhà cũng không giúp đỡ người nhà mình, đây mới là chuyện buồn cười nhất.

Chu Đình nghe vậy, khinh thường: “Tôi và cô ấy không phải là người một nhà, cô ấy mỗi ngày bày ra một dáng vẻ không ai có thể trèo cao lên với cô ấy, cũng không biết cho ai xem, ai cho cô ấy cảm giác ưu việt? Âu Cơ tạo cho cô ấy hay sao?”

Miệng nhỏ của Chu Đình giống như đốt pháo, nói liên tục, không ngừng nghỉ, làm cho sắc mặt của hai bố con Thích Hùng vô cùng khó coi, những khách mời còn lại cũng không có ý xen vào, hoàn toàn là dáng vẻ muốn xem kịch hay.

“Chị ơi, đừng cắn người khắp nơi, còn có rất nhiều người xuất sắc hơn chị, chị làm ơn khiêm tốn một chút, mài giữa tu luyện thật tốt đi! Chị Trúc Linh, em đưa chị đi thay quần áo.”

“Anh Cả, anh dạy con thế nào vậy?

Những gì con bé nói thực sự làm em tức giận, anh không quan tâm sao?”

“Làm sao vậy? Con bé có làm sai gì không? Em Hai, em thật sự nên quản lý con gái của em đi, nếu không lần sau không cần phải tham dự yến hội của nhà họ Thích nữa, anh không quản lý được.”