Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 247




Chương 247

“Cô có cách ư?”

“Đó là đương nhiên, tôi là ai chứ, tôi là Cổ Ngọc Vy không gì không thể cơ mà! Tôi có mấy bộ phim giáo dục giới tính, trở về nhà chúng ta tham khảo một chút. Nhưng… Cái này cô không được để cho anh tôi biết, anh ấy sẽ đánh chết tôi.”

“Phim giáo dục? Ngọc Vy còn có phim giáo dục cơ à? Thật giỏi quá đi ! Về nhà phải xem thử!”

“Chuyện nhỏ! Đồng chí đồng lòng mà!” Cố Ngọc Vy cười lên.

Hứa Trúc Linh nhìn cô cười, có chút lấn cấn, tại sao cô cảm giác nụ cười này… Có vẻ rất gian manh nhỉ?

Hai cô đang lượn lờ trong tiệm, không ngờ nghe thấy thanh âm quen thuộc ở lối vào.

Lại là La Thanh Nhã cùng Hứa Đan Thu, hai người đứng ngay cửa xem quần áo sơ sinh, đoán chừng là đang chuẩn bị cho Hứa Đan Thu.

Hai người đang đang nói chuyện trên trời dưới đất, rồi nói đến hôn lễ ngày hôm qua.

“Cô thấy có buồn cười không, ngay trước mặt nhiều khách như vậy, chú rể lại bỏ chạy! Cô cô Cố Ngọc Vy cũng thiệt là, không trói buộc được người đàn ông của mình cũng được đi, lại để người ta bỏ rơi ở trước mặt mọi người, mình mất thể diện cũng được đi, bây giờ còn hại nhà họ Cố chúng ta mất hết mặt mũi!”

“Mẹ à, mẹ cũng đừng nên tức giận, ai gặp phải chuyện như vậy, cũng sẽ không thể thoải mái. Chẳng qua là… Cô ấy như vậy, sau này làm sao gå ra ngoài?”

“Gå ra ngoài được mới sợ! Ban đầu vì theo đuổi đàn ông, lén đổi chuyên ngành, cũng không báo cho cả nhà biết, cứ thế theo Nguyên Doanh đi làm bác sĩ quân y biên giới. Cả thành phố này đều biết cô ấy lụy tình đàn ông, đến mức có thể kết hôn cũng được đi, hết lần này đến lần khác còn ăn không nói có như vậy! Tính tình cô ta xấu xa đáng sợ như vậy, ai còn thèm cô ta?”

“Mấy ngày nay bố buồn đến hư người, tóc cũng bạc hẳn, ông cụ cũng chịu đủ mất mặt rồi, nuôi ai không nuôi lại nuôi con gái mất mặt xấu hổ như vậy, để cho người ta nhạo báng! Tôi bây giờ cũng không dám đánh mạt chược với mấy bà bạn nữa, cứ đi là túm lấy tôi hỏi chuyện Cố Ngọc Vy, đầu tôi to hẳn ra ấy.”

“Mẹ à, mẹ không cần lo chuyện này đâu, dù sao cũng là chuyện tình cảm của cô ấy thôi.”

“Hai”

, ngược lại tôi muốn giới thiệu con bé cho con trai bạn học cũ, vừa vặn nhà ta cũng có làm ăn với nhà họ. Thằng bé kia dù không bảnh trai cho lắm, nhưng tính tình không tệ. Cũng tội nó, thích ai không thích, lại thích Ngọc Vy, muốn cưới con bé, cũng không tính toán khúc mắc trước của nó. Nếu như Ngọc Vy gả cho cậu ta, bố chồng cô cũng dễ làm ăn. Cũng không biết con bé có chịu hay không, tôi cũng lười tìm nó…” Cố Ngọc Vy nghe hai người nói đến say sưa, không khỏi ngùn ngụt lửa giận.

Người ngoài nói thì thôi cũng được đi, vậy mà ngay cả chị dâu cô cũng theo họ nói ra nói vào, thật sự có coi cô là người một nhà đâu!

Ánh mắt cô đảo nhanh, trong lòng có suy tính.

Cô muốn đi ra ngoài, Hứa Trúc Linh kéo cô lại.

“Cô đi làm gì?”

“Chờ một lát cô sẽ biết.” Cố mỉm cười cười, cố ra vẻ thần bí nói.

“Chị dâu, cháu dâu, sao đúng lúc vậy! Đã đến đây mà cũng gặp được hai người!”

La Thanh Nhã gặp hai người, lập tức ngừng nói: “Sao hai người lại ở đây?”

“Đi dạo xem thử thôi, cũng định mua ít đồ cho cháu dâu. Tôi mới vừa nghe nói chị dâu muốn sắp xếp cho tôi coi mắt, phải không?”

“Cô nghe rồi sao?”

“Vừa tình cờ nghe thôi, có phải là thật hay không? Tôi mới vừa bị thất tình, trong lòng khó chịu lắm, vừa vặn cần người đàn ông an ủi an ủi, hay là giới thiệu cho tôi đi.”

“Nhưng… Đối phương không dễ coi cho lắm, tôi sợ cô không thích thôi.”

“Đẹp trai thì có tác dụng gì không? Người đẹp trai chẳng phải cũng bỏ rơi tôi đấy sao? Tôi cũng muốn xem thử, người đàn ông trai chẳng được việc gì, chủ yếu là người đó đối xử tốt với tôi, là được rồi. Bây giờ danh dự của tôi coi như chẳng còn gì, mà còn có thể được người khác để mắt… Khụ khụ, có thể tìm một người không chê bỏ tôi, cũng đã rất tốt rồi.”

Cổ Ngọc Vy thoải mái nói.

La Thanh Nhã nghe vậy, mày mắt đều vui mừng.

Nếu như Cố Ngọc Vy cam tâm tình nguyện, vậy dĩ nhiên dễ hơn rất nhiều.

Cô xác định thời gian, để lại thông tin và liên lạc cho Cố Ngọc Vy.

Sau đó La Thanh Nhã liền thật cao hứng đưa Hứa Đan Thu rời đi.

Hứa Trúc Linh khó hiểu, cho dù Cố Ngọc Vy không tim không phổi đi nữa, cũng không thể vừa mới trải qua biến cố lớn như vậy, còn có thể thản nhiên như không mà đi coi mắt chứ!

“Ngọc Vy, cô giở trò quỷ gì thế?” “Cô không nghe thấy chị ta mới vừa nói gì sao? Anh cả muốn lấy được mối làm ăn với người kia, hy vọng tôi phối hợp. Nếu như tôi không phối hợp, vụ làm ăn này có phải thất bại hay không? Cứ để chị ta khua môi múa mép, ngay cả em gái nhà mình cũng không buông tha! Tôi sẽ để cho chị ta nếm thử một chút đau khổ, trêu chọc Cổ Ngọc Vy tôi, không có kết quả gì tốt hết.” “Tôi xem chị ta là chị dâu, nhưng nếu chị ta coi tôi là công cụ lợi dụng, vậy thì tôi cũng sẽ không khách sáo.”

“Cô không sợ chị dâu trả thù sao?”

“Không sao, tôi chẳng có gì phải sợ chị ta hết!”

Hai cô gái lại đi dạo trung tâm thương mại một hồi, cũng sắp tối, hai người chạy đến khu ẩm thực ăn rất lâu mới hài lòng trở về.

Buổi tối Cố Thành Trung có chuyện tạm thời, hình như là Ôn Thanh Hoàn gặp chút phiền toái, cần anh giúp đỡ.

Cố Thành Trung không có ở đây, hai cô ở trong biệt thự cũng có chút nhàm chán.

Cố Ngọc Vy nhớ đến mấy đĩa phim kia, Cố Thành Trung nhất thời hẳn không về được, không bằng giải trí một chút.

Cô cầm usb, rón rén đi đến phòng ngủ, Hứa Trúc Linh đang nghiên cứu công thức nấu ăn.

“Có muốn xem phim giáo dục không nào?” Ngọc Vy gian xảo hỏi.

Hứa Trúc Linh nhất thời tinh thần tỉnh táo, gật đầu như giã tỏi.

Rất nhanh, thẻ usb cắm vào laptop, cô click vào một folder có tên “Tài liệu học tập”.

Hứa Trúc Linh vừa nhìn thấy đoạn clip, liền kinh ngạc che miệng, không dám tin tưởng cái gọi là phim giáo dục lại là…

Cô trừng mắt to nhìn Cố Ngọc Vy: “Cô… Cô là một cô gái, tại sao có thể có… lại có thứ dung tục như vậy?”

“Èo cho tôi xin đi, chúng ta là phụ nữ thời đại mới, có thể đừng có bảo thủ như vậy được không ? Đàn ông bọn họ có thể xem, tại sao đàn bà không thể chứ. Chẳng qua cô hơi bị chậm tiêu, không tìm được vấn đề ở đâu mà thôi!

Cô có xem hay không? Không xem thì tôi cầm đi. Nếu không phải vì cô tốt với tôi thì đừng có mơ tôi cho cô xem những thứ này!”

Hứa Trúc Linh có chút do dự, cô cảm thấy bây giờ mình đang làm chuyện xấu, hẳn là phải cứng rắn ngăn cản Cố Ngọc Vy, không để cho cô đầu độc hại mình, hơn nữa cũng phải rửa sạch tư tưởng không trong sáng trong đầu cô.

Nhưng mà…

Cô không khỏi tò mò muốn xem…

Cô cảm thấy cái này rất kỳ diệu!

Hứa Trúc Linh như đang giằng xé giữa thiên thân và quỷ dữ, cuối cùng không nhịn được thỏa hiệp.

“Vậy… Vậy cho tôi xem một chút xíu đi…”

“Cái này đúng không, cái này gọi là người hiếu học, không ngại hỏi! Cô làm đúng đấy, cái gì không biết thì phải học cho biết chứ đúng không! Đến đây nào, đừng khách sáo, xem cho thật kỹ!”

Phòng ngủ, hai thiếu nữ nằm sấp trên giường, nghiêm túc nhìn vào màn hình máy tính, thỉnh thoảng lại: Ôi, trời ạ, mẹ tôi ơi, thật là đáng sợ… đủ các loại từ mô tả cảm xúc.

“Trúc Linh à, cô có cảm thấy hơi nóng người không?”

“Có một chút, có muốn mở điều hòa lên hay không ?’ Hứa Trúc Linh cũng không biết tại sao, xem những thứ này cô chỉ thấy khô miệng khô lưỡi, thân thể trống không rất không thoải mái.

Ngay lúc hai cô chuẩn bị mở điều hòa, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng bước chân.

Hai người trong nháy mắt hoảng hốt.

“Anh… anh ba trở lại rồi!”

Hứa Trúc Linh sợ đến nỗi lắp ba lắp bắp.

“Tôi… Tôi biết, tôi cũng nghe, đương nhiên biết…”

“Vậy… Làm thế nào?”

“Tắt, tắt laptop đi chứ sao!” Cố Ngọc Vy vội vàng đóng laptop lại, mới vừa khép lại, Cố Thành Trung liên đẩy cửa tiến vào.