*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vừa mới trải qua ly biệt, Ôn Khanh Mộ không muốn chỉ trích Tô Lạc Ly, vì vậy anh bắt đầu ăn những món khác.
Nhưng mà những món khác cũng không ngon! Tuy vẫn ăn được nhưng khác xa những món Tô Lạc Ly nấu trước đây! Mấy ngày Ôn Khanh Mộ vắng nhà, Tô Lạc Ly hầu như không vào bếp, không biết là do không quen tay hay là do đến tháng rồi, tâm trạng buồn bực nên tay nghề nấu nướng tuột dốc nghiêm trọng.
Nhưng Ôn Khanh Mộ vẫn kiên nhẫn ăn.
Tô Lạc Ly đến tháng cũng không có khẩu vị gì, rất nhạt miệng, không nắm được vị gì.
Đúng lúc này, điện thoại di động của Tô Lạc Ly đổ chuông.
Nhìn thấy trên màn hình điện thoại hiển thị tên Mạnh Gia Gia, Tô Lạc Ly lập tức đặt đũa xuống, hào hứng trả lời điện thoại.
"Chị Gia Gia! Ô, vậy sao? Có nghĩa là chúng em có thể bắt đầu công việc trong vài ngày tới đúng không ạ? Vậy thì tốt quả, cảm ơn chị Gia Gia, về sau em mời chị ăn cơm, được ạ, tạm biệt.
"
Sau khi cúp điện thoại, Tô Lạc Ly đột nhiên trở nên phấn khích.
Không ngờ trong khoảng thời gian ngắn mà studio của Công ty thời trang STONE lại có thể bắt tay vào làm việc nhanh như vậy! “Em! muốn mở studio thời trang?” Ôn Khanh Mộ vừa ăn vừa hỏi.
"Đúng thế, sao anh biết?" "Tại sao đột nhiên em lại muốn mở văn phòng thời trang thế?" Lời nói của Ôn Khanh Mộ đầy tính thăm dò.
Tim anh thậm chí còn đập nhanh hơn, có một số câu trả lời anh không muốn nghe! "Bởi vì Kiêm Mặc ấy, hôm đó em thấy nửa đêm rồi mà Kiêm Mặc vẫn còn đang ngồi thiết kế, rất đau lòng, em muốn giúp thằng bé thực hiện ước mơ" "Cho nên, em đổ hết tài sản vào rồi à?" Tô Lạc Ly gật đầu, không hề nghĩ rằng việc này có gì không đúng.
Ôn Khanh Mộ liếc nhìn điện thoại của Tô Lạc Ly, tiện tay cầm lên, "Để anh xem điện thoại của em.