Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 742




Chương 742


Tập đoàn Dark Reign.


Mấy ngày nay Tô Lam vẫn luôn bận rộn nghiên cứu làm mì trường thọ và bánh sinh nhật cho Quan Triều Viễn.


Nhưng Quan Triều Viễn không hề thoải mái chút nào.


Trong phòng làm việc, anh nhíu mày, thỉnh thoảng lại ấn vào giữa hai chân mày.


Điều đáng lo ngại nhất là thời tiết ngày mười lăm tháng Giêng quá tốt, là đêm trăng tròn.


Nếu thật sự là đêm trăng tròn thì mọi chuyện sẽ tan thành mây khói!


Doãn Cẩn gõ cửa, sau khi nghe thấy Quan Triều Viễn đáp lại liền bước vào.


“Sếp Quan, tôi đã điều tra xong chuyện anh bảo rồi.”


Quan Triều Viễn đột nhiên phấn trấn, ngẩng đầu.


“Thế nào?”


“Ngày mười lăm tháng Giêng, buổi tối trời nhiều mây, có thể có tuyết nhỏ.”


“Thật sao?” Quan Triều Viễn vui mừng khôn xiết.


Từ hôm Tết, trong thời gian nghỉ Tết thời tiết vẫn luôn chẳng ra sao cả, thậm chỉ ngày mùng ba còn có tuyết rơi.


Mùa đông chính là như vậy, hiếm khi trời đẹp.


“Cục khí tượng thủy văn nói vậy, chắc là sẽ không có vấn đề gì, thời tiết những ngày gần đây không được tốt cho lắm.”


Quan Triều Viễn gật đầu, rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm được rồi.


“Tuy nhiên, bên cục khí tượng thủy văn cũng nói là mặc dù có thể dự đoán được thời tiết nhưng thời tiết thay đổi nhanh chóng, đến lúc đó không chừng cũng có thể sẽ xảy ra điều gì.”


Đương nhiên Quan Triều Viễn biết.


“Được rồi, cậu ra ngoài đi.”


“Vâng thưa Sếp Quan.”


Trên thực tế, để có thể dự báo thời tiết chính xác, Quan Triều Viễn cũng sở hữu thiết bị vệ tinh dự đoán chính xác.


Mấy ngày nay Vương Uy đều trông chừng, mỗi ngày đều sẽ báo cáo cho anh tình hình dự báo mới nhất, ngày mai là mười lăm tháng Giêng, đúng là trời nhiều mây không có trăng tròn, còn có thể có tuyết.


Nhưng anh vẫn cảm thấy không chắc chắn, vẫn bảo Doãn Cẩn đến cục khí tượng thủy văn.


Bây giờ cuối cùng cũng có thể yên tâm rồi.


Anh có thể cùng Tô Lam mừng sinh nhật rồi.


Đây là lần sinh nhật đầu tiên trong đời của anh!


Buổi tối trở về, Quan Triều Viễn rõ ràng rất vui vẻ.


Tinh thần tràn trề không ngừng tuôn ra từ con ngươi màu xanh lam của anh.


Buổi tối khi đi ngủ, Quan Triều Viễn còn ôm Tô Lam trong lòng, thân mật hôn hết lần này đến lần khác.


“Em phát hiện hôm nay anh có vẻ không bình thường, sao lại vui vẻ như vậy?”


“Chính là vui như vậy đấy!”


“Là bởi vì ngày mai sinh nhật à?”