Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 2087




Chương 2087


Tô Lam cười lạnh, lấy lại giấy đăng ký kết hôn: “Như thế nào? Thứ mà các người mong muốn mà không có được trong nhiều năm, tôi vừa trở về mới có một tháng mà đã dễ dàng có được rồi. Rất tức giận, rất buồn?


Xin đừng quá đau buồn, tốt nhất là nên cố gắng vực tinh thần dậy, vì đây chỉ là sự khởi đầu thôi. Thứ các người nợ tôi, nợ anh trai của tôi, tôi sẽ từ từ, từng thứ một đòi lại tất cả. Vì vậy, hãy tận hưởng đi, các người sẽ không còn nhiều thời gian nữa đâu!”


Nhìn thấy Tô Lam từ chối quay đi, chuẩn bị lập tức biến mất trong tầm mắt của mình, Tô Văn Tâm cản răng, đột nhiên nói: “Tô Lam, có phải vì vị trí bà chủ nhà họ Quan, cô thậm chí có thể không quan tâm đến mạng sống của Tô Duy Nam đúng không!”


Tô Duy Nam, là anh trai cô.


Tô Lam quay lại, giọng nói run rẩy: “Ông nói gì?”


Khi Tô Văn Tâm thấy phản ứng đó, ông ta biết mình đã nằm được thóp của cô, liền nói: “Tôi nói, ba năm trước, tôi nói rằng đã rút máy thở của nó ra chỉ là một cái cớ để đuổi cô đi thôi.”


“Anh trai tôi đâu?”


Tô Lam đã vội vã vì xúc động.


“Anh trai cô đang ở nước ngoài để hồi phục, vẫn chưa chết”


“Tôi muốn gặp anh ấy!”


Tô Văn Tâm nhìn chằm chằm cô: “Cô muốn gặp cũng không phải không được, nhưng tôi có một điều kiện.”


“Điều kiện gì?”


“Tôi phải nhìn thấy giấy tờ ly dị của cô vào Quan Triều Viễn”


Giấy ly hôn?


Tô Duy Hưng cứng đơ trong một giây.


Vốn dĩ cuộc hôn nhân của cô là một sự cố ngoài ý muốn.


Lần này, cho dù ông ta không đề cập đến chuyện đó, cô e là Quan Triều Viễn cũng sẽ đến tìm cô, “Tôi đồng ý.”


Nhìn thấy Tô Lam trả lời rất nhanh chóng, Tô Văn Tâm nghỉ ngờ: “Tô Lam, tôi có thể cảnh báo cô, nếu cô chơi tôi “Tô Văn Tâm, ông có Tô Bích Xuân và hồ li tỉnh của ông, nhưng tôi chỉ có một người anh!” Tô Lam như gầm lên Đây là lần đầu tiên Tô Văn Tâm nhìn thấy sự kích động này.


Ông ta lúng túng một lúc, dường như đột nhiên nhớ lại một vài điều trong quá khứ, một chút thụt lùi về phía sau: “Khi cô có được giấy chứng nhận ly hôn, tôi sẽ cho cô gặp anh của cô.”


Nhìn vào người đàn ông trước mặt mình, trong lòng Tô Lam cảm thấy bi ai.


Người đàn ông này là cha cô.


Đó là người mà mẹ cô đã từ bỏ mọi thứ để ở bên nhau.


Đúng là một trò đùa.


Không biết có phải vì giận dữ hay không, Tô Lam chỉ cảm thấy máu trên người cô đang chuyển động, thậm chí cả tay và chân cô ấy còn run rẩy một chút.


Cô đang rất khó chịu.


Phải ra khỏi đây ngay.


Cô không muốn bị Tô Văn Tâm nhìn thấy sự yếu đuối của mình.