Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 1842




Chương 1842


Phùng Khiêm liếc mắt nhìn Mục Nhiễm Tranh, rõ ràng là không hài lòng với câu trả lời này.


“Ai hỏi cậu chuyện này, là hỏi có phải cậu và cô gái đó ở nên nhau rất tốt không? Nếu tôi đoán không lầm thì chắc là đã ăn được rồi đúng không? Ha ha ha…”


“Lái xe của anh đi!”


Nếu không phải vì anh ta đang lái xe thì có lẽ Mục Nhiễm Tranh đã giơ nắm đấm ra từ lâu rồi.


Tuy nhiên, Mục Nhiễm Tranh cũng không hề che giấu niềm vui của mình, đúng là rất tốt.


Sau khi về nước, Mục Nhiễm Tranh gần như không có thời gian để điều chỉnh lệch múi giờ, đã tức tốc chạy đến lễ trao giải, bộ phim ‘Anh em’ đồng thời đoạt giải bộ phim xuất sắc nhất và kịch bản xuất sắc nhất. Còn bản thân Mục Nhiễm Tranh nghiễm nhiên giành được giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất.


Tại lễ trao giải, ai cũng mong chờ sự xuất hiện của chàng trai với nụ cười tinh nghịch, hy vọng anh ta tiếp tục gây cười, thể hiện.


Đáng tiếc là tất cả mọi người đều thất vọng rồi, Mục Nhiễm Tranh chỉ chính thức cảm ơn đội ngũ của mình và những người đã không bỏ rơi anh ta khi anh ta nản lòng, cũng không hề nói gì nhiều.


Bởi vì đã giành được một giải thưởng quan trọng, các tin tiêu đề của giới giải trí những ngày này đều là về Mục Nhiễm Tranh, thậm chí tài khoản chính thức của các kênh truyền thông từng bôi nhọ Mục Nhiễm Tranh cũng bắt đầu ca ngợi anh ta không ngớt.


Mục Nhiễm Tranh và Phùng Khiêm thành lập studio và bắt đầu hợp tác với quốc tế Tinh Hoàng dưới hình thức đối tác, quốc tế Tinh Hoàng lại bắt đầu cung cấp cho anh ta nguồn tài nguyên, nhưng Mục Nhiễm Tranh không cần.


Trong phòng làm việc, Mục Nhiễm Tranh đang xem kịch bản, từ khi Phùng Khiêm bước vào cửa luôn không ngừng nói chuyện điện thoại.


Sau khi cúp máy, Phùng Khiêm bước tới.


“Từ khi cậu đi du học hè về, điện thoại của tôi lại bắt đầu cháy máy rồi. Trong thời gian cậu đi du học hè đã có người hẹn tôi rồi, nhưng vẫn theo ý của cậu không tham gia tất cả các chương trình thực tế. Mọi người đều giật mình chết đi được, nói cậu là tiền đến tay mà không kiếm.”


Phùng Khiêm đã từ chối các chương trình thực tế này, đúng là đã bỏ qua cả trăm triệu rồi, từ chối đến mức đau cả gan.


Nhưng, anh ta vẫn rất ủng hộ Mục Nhiễm Tranh, sau khi vượt qua lần đập nồi dìm thuyền này, dường như anh ta đã nghĩ thoáng ra rất nhiều về phương diện tiền bạc.


“Tôi nói cậu cũng trở về rồi, chúng ta có nên tìm việc gì đó làm không? Hay là chúng ta quay một bộ ‘Anh em 2’ đi. Có bộ này làm cơ sở, ước tính doanh thu phòng vé ít nhất sẽ là hai tỷ!”


Phùng Khiêm vẻ mặt gian xảo sát lại chỗ Mục Nhiễm Tranh, “Đã có rất nhiều người dò hỏi tôi có muốn làm phần hai không, họ nói đã chuẩn bị đầu tư từ lâu rồi!”


Mục Nhiễm Tranh đặt kịch bản trong tay sang một bên, “Trong một thời gian ngắn chắc sẽ không quay phần hai đâu, trừ khi có ý tưởng mới. Phần một không để lại điều gì hồi hộp, nếu quay phần hai thì sẽ là thiếu gấm chắp vải thô.”


Phùng Khiêm ai oán thở dài, lúc trước là Mục Nhiễm Tranh nghe lời anh ta, nhưng bây giờ là anh ta nghe lời Mục Nhiễm Tranh.


“Những kịch bản này đều từ chối hết đi, chúng giống với những vai diễn trước đây của tôi, không có tính thách thức gì, tôi sẽ không nhận đâu. Tôi đã cân nhắc toàn diện rồi, muốn nhận bộ phim về đề tài quân sự của đạo diễn Từ.”


“Mẹ ơi! Cậu có được không đấy, đề tài quân sự mà cậu cũng nhận à? Chắc chắn sẽ đổ đấy, hơn nữa còn không phải là nam chính.”


“Tôi rất thích nhân vật này, tuy là nam thứ nhưng tôi cảm thấy rất được, anh đi trả lời đối phương đi.”