Tổng Tài, Anh Quá Bá Đạo Rồi!

Chương 1423






Chương 1423

“Ai?”

“Quan Triều Viễn.”

Lúc Mộ Dung Dịch thốt ra cái tên này, hai mắt Tô Nhược Vân suýt chút nữa thì rơi ra ngoài.

Đi cầu xin Quan Triều Viễn, thế chẳng phải là cầu xin Tô Lam sao?

Muốn cô ta cúi đầu cầu xin Tô Lam? Đùa à!

“Chị ta hận em như vậy, chắc chắn sẽ không muốn giúp đâu. Chị ta chỉ mong sao trong nhà xảy ra chuyện ấy chứ, chuyện lần trước chính là chị ta giở trò đấy!”

Mộ Dung Dịch đã đoán trước là sẽ thế này.

“Anh không quen người của Tập đoàn Dark Reign, cũng chưa từng gặp Quan Triều Viễn. Trước đây quen biết Dạ Bân còn có thể nhờ anh ta liên hệ, nhưng Dạ Bân đã ra nước ngoài, rất lâu rồi không có tin tức gì. Liên hệ với Lục Sơn trước đi, anh mệt rồi, đi ngủ một lát đây.”

Nói xong, Mộ Dung Dịch đi thẳng về phòng ngủ.

Ý của anh ta là, nếu không liên hệ được với Lục Sơn vậy thì xin lỗi, họ chỉ có thể tự đi mà nghĩ cách.

Tô Nhược Vân rơi vào hoảng sợ, bây giờ chỉ có thể hi vọng Lục Sơn chịu thương lượng.

Tin tức này nổ ra, nhưng vì Tô Lam luôn ở nhà chăm con trai nên không có nhiều thời gian để quan tâm.

Không dễ gì mới có thể nghỉ ngơi, cô muốn dành thời gian cho con trai và Quan Triều Viễn hơn.

Cho nên ở nhà cô hay quên mất điện thoại của mình để ở đâu.

“Này này này! Con trai đã ngủ rồi còn cho thằng bé bú sao?” Giọng nói gắt gỏng từ trên đầu truyền tới.

Tô Lam cúi đầu nhìn, bé cưng đã ngủ rất say rồi, cô lập tức đặt cậu bé xuống.

“Lãng phí! Anh cảnh cáo em, Tô Lam, đừng có tạo thói quen này cho thằng bé, đợi nó có chỗ dựa rồi đến lúc nó mười bảy mười tám sẽ ra ngoài phá con gái nhà người ta đấy!”

Tô Lam lập tức sầm mặt, chuyện này liên quan gì chứ?

“Đừng nói linh tinh, thằng bé mới bao lớn chứ, trẻ con uống sữa mẹ là lẽ hiển nhiên!”

“Cho nên đàn ông cũng thích!”

Dạo gần đây anh thật sự có ý kiến với chuyện bú mẹ này!

Lúc Tô Lam cho con bú, cô thậm chí còn không dám để anh nhìn thấy!

“Anh tìm em có việc gì không?” Tô Lam đắp chăn lên cho bé cưng rồi ngẩng đầu lên nhìn Quan Triều Viễn.

“Anh hỏi em này, thể hiện tình cảm là gì vậy?”

Tô Lam chớp mắt vài cái, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Quan Triều Viễn.

Sau khi hai người công khai quan hệ với nhau thì Quan Triều Viễn rất thích việc đăng weibo. Trước kia anh không dùng weibo, sau khi anh biết là mọi người trên mạng đang bàn luận về hai vợ chồng cô thì anh đã lập tức đăng ký weibo.

Sau một đêm thì anh đã có mười triệu người theo dõi rồi, điều này khiến Tô Lam thấy ghen ghét muốn điên.

Anh không cho phép bất kỳ người nào nói xấu anh trên weibo, nếu như có ai ngứa mắt với hai vợ chồng anh hoặc nói xấu gì đó thì anh sẽ lập tức thể hiện ra nỗi oán hận của mình với người đó.

Mà lạ thay, hành động ấy của anh không hề khiến cư dân mạng phản cảm, mà trái lại còn khiến cho người ta cảm thấy anh rất đáng yêu, họ còn đặt cho anh một biệt danh mới: Ôn Giận Hờn.

“Nghĩa của cụm từ thể hiện tình cảm thì cũng chỉ là thể hiện tình cảm thôi, tại vì chúng ta sống với nhau rất tình cảm, sau đó còn thể hiện cho người ta xem nữa nên gọi là thể hiện tình cảm thôi.”

Tô Lam kiên nhẫn giải thích cho Quan Triều Viễn.