Tổng Tài, Anh Quá Bá Đạo Rồi!

Chương 1401






Chương 1401

Cuối cùng cô ta cũng làm được, cuối cùng cũng thành công!

Lần này thật không uổng công cô ta mạo hiểm!

Bởi vì ảnh hưởng của tin tức quá lớn, Mộ Dung Dịch đang trên đường đi công tác cũng biết chuyện này, lập tức kết thúc chuyến đi rồi trở về nhà.

“Tô Nhược Vân, cô điên rồi à?” Mộ Dung Dịch hét lên với Tô Nhược Vân.

Nước mắt Tô Nhược Vân lập tức tuôn xuống: “Anh Dịch, anh sao thế? Sao vừa về đã nổi nóng với em vậy? Em đã làm sai chuyện gì?”

“Cô hỏi cô đã làm sai chuyện gì? Chuyện tin tức lần này lẽ nào không phải do cô tạo nên? Rốt cuộc cô muốn làm gì?”

“Anh Dịch, em bị oan! Sao em có thể làm chuyện như vậy?”

“Không phải cô thì là ai?”

Khi nhìn thấy bài báo đó, trong đầu Mộ Dung Dịch chỉ có một kẻ tình nghi duy nhất, chính là Tô Nhược Vân!

Cũng chỉ có cô ta luôn muốn dồn Tô Lam vào chỗ chết!

“Ban đầu là Kim Vi phát hiện ra anh bí mật đi ăn với Tô Lam nên thấy bất bình thay em. Sau đó em đã giải thích với Kim Vi rồi, em nói rằng hai người không thể làm chuyện gì sau lưng em nên cô ấy đã lập tức xoá bài trên Weibo. Ai ngờ một hòn đá gây ra ngàn con sóng, một số người qua đường cũng biết nên bài báo này cứ thế nổi lên!”

Tô Nhược Vân vừa nói vừa khóc.

“Sao em phải tạo ra tin này? Trong bụng em đã có con của anh, em còn đi nói anh ngoại tình với người phụ nữ khác làm gì? Đúng là em không thích chị gái, em cũng mong chị ta vướng vào scandal, nhưng nếu cái giá là anh thì sao em có thể làm được?”

Tô Nhược Vân khóc thút thít.

Mộ Dung Dịch bình tĩnh lại, phân tích kỹ càng, đúng là như thế.

Có lẽ Tô Nhược Vân là người không muốn mối quan hệ này bị đưa ra ánh sáng hơn ai hết, dù sao nếu để lộ thì chuyện Tô Lam và anh ta là bạn từ nhỏ sẽ bị đào lên, Tô Nhược Vân cướp bạn trai của chị là sự thật!

Vậy rốt cuộc là ai?

“Em tin tưởng anh như vậy, cho dù nhìn thấy ảnh chụp chung của hai người em cũng không hỏi, vì em tin chồng em là một người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, dù cho hai người đã từng yêu nhau. Nhưng em mang thai rồi, anh sẽ không làm gì chuyện gì linh tinh, không ngờ anh lại nghi ngờ em?”

Tô Nhược Vân càng khóc đau lòng hơn, vừa khóc vừa xoa bụng mình.

Mộ Dung Dịch cũng biết mình vừa về đã hỏi như thế thật sự hơi quá đáng.

Anh ta ngồi xuống trước mặt Tô Nhược Vân, nhẹ nhàng vuốt lưng cho cô ta, dù sao đây cũng là mẹ của con mình.

“Được rồi đừng khóc nữa, chỉ là anh nhất thời suy nghĩ không ra thôi.”

Tô Nhược Vân nhào vào lòng Mộ Dung Dịch: “Anh nghĩ có tin như vậy em không buồn sao? Em đang mang thai mà chồng em lại đi tạo tin đồn với người phụ nữ khác, em có thể vui vẻ được sao?”

“Đúng là anh đi ăn với cô ấy cũng đi uống cà phê, nhưng chỉ là tình cờ gặp, bạn cũ ôn lại chuyện xưa thôi, không có gì.”

Mộ Dung Dịch nhẹ giọng giải thích.

“Em tin anh, anh không cần giải thích.”