Tổng Tài, Anh Quá Bá Đạo Rồi!

Chương 1367






Chương 1367

“Sếp Cao, chúng ta cũng xem như quen biết lâu năm, tôi không vòng vo với ông nữa. Chẳng phải chúng ta đang bàn bạc về bộ phim mà ông Hứa sắp quay à? Sao đột nhiên lại thành Quốc tế Tinh Hoàng vậy?”

Sếp Cao khó xử thở dài, sau đó lại uống một hớp rượu.

“Nhược Vân, tôi không có cách nào giúp cô trong chuyện này được, đây là lệnh của chủ tịch.”

“Chủ tịch à?” Điều này làm Tô Nhược Vân vô cùng hoảng sợ.

“Ban đầu tôi đã giao hồ sơ cá nhân của cô cho bên phía ông Hứa, vì an toàn còn bỏ qua mấy người mới được chọn trong công ty, vốn đã sắp bàn xong thì chủ tịch ra lệnh không tham gia dự án này nữa, tôi chỉ đành phải thu tay lại.”

“Vậy chủ tịch có nói cho ông biết nguyên nhân không?”

“Không có, chủ tịch chỉ nói cậu ấy sẽ tự mình theo dõi dự án này, bảo tôi không cần để ý đến nữa.”

Sếp Cao vẫn chưa lấy lại được tinh thần.

“Nhược Vân, có phải tình trạng của chủ tịch gần đây không tốt không? Đây chính là cơ hội tốt đối với cô, vốn đã sắp bàn xong, sao lại nửa đường đứt gánh chứ? Tôi thật sự không hiểu nổi.”

Tô Nhược Vân lúng túng cười, “Chủ tịch làm vậy tất nhiên phải có lý do riêng. Anh ấy luôn hành động không theo lẽ thường, nói không chừng đã có sắp xếp tốt hơn.”

“Nói vậy cũng đúng, chủ tịch nhiều kinh nghiệm, tôi tất nhiên còn kém xa.”

Cho dù Tô Nhược Vân nói vậy nhưng trong lòng đã hiểu.

Mộ Dung Dịch làm vậy chỉ đơn giản là muốn giúp Tô Lam thoát khỏi nguy cơ lần này!

Cô ta khó khăn lắm mới ép được Tô Lam vào đường cùng, còn cho rằng cô không còn cách nào thoát thân!

Nhưng ai biết nửa đường xông ra một Trình Giảo Kim mà người đó còn là chồng của mình!

Tô Nhược Vân khó nuốt trôi được cơn giận này!

Tô Lam trở lại đoàn phim cũng rất tò mò, không biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.

Cô vốn đang bận rộn sứt đầu mẻ trán, giờ thì hay rồi, tất cả vấn đề được giải quyết dễ dàng, cô còn tự nhiên nhặt được cái bánh từ trên trời rơi xuống.

Bởi vì Từ Tinh Như vẫn luôn bận rộn nên Tô Lam chưa nói chuyện được với cô ta. Sau đó cô suy nghĩ kỹ, ngoài Quan Triều Viễn chắc hẳn không có ai làm chuyện này.

Hôm nay xong việc tương đối sớm, Tô Lam trở về nhà.

Cô chơi đùa với bé cưng một lúc rồi mới về phòng ngủ.

Vừa vặn Quan Triều Viễn cũng trở về.

“Anh ăn cơm chưa? Hôm nay em về sớm, nếu không em nấu vài món cho anh nhé?”

“Anh đã ăn rồi.” Sắc mặt Quan Triều Viễn khó coi.

Tô Lam không suy nghĩ nhiều, chỉ cho rằng anh quá bận.

Quan Triều Viễn ngồi trên giường. Tô Lam lại đứng sau lưng anh, xoa bóp vai cho anh.

“Chồng, em thật sự cảm ơn anh về chuyện lần này. Nếu không có anh, em cũng không biết nên làm gì nữa.”

Quan Triều Viễn nghe vậy, sắc mặt càng khó coi hơn.

“Nhưng chồng ơi, sao anh biết được tin tức ông Hứa sẽ trở lại quay phim vậy? Anh không ở trong giới này, sao tin tức nhanh nhạy thế?”