Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 1025




Chương 1025


Dạ Bân dứt khoát nhét bao cao su trên tay Quan Triều Viễn vào trong túi anh.


“Ở đây có rất nhiều cô em xinh đẹp, tôi đi trước một bước đây!”


Dạ Bân nháy mắt với Quan Triều Viễn rồi bước ra khỏi phòng bao.


Quan Triều Viễn vẫn ngồi trong phòng bao.


Bảo anh ra ngoài tìm người phụ nữ khác?


Tại sao từ sâu trong lòng anh lại cảm thấy rất buồn nôn nhỉ?


“Phục vụ, rượu!” Anh hô một tiếng về phía bên ngoài.


Hay là uống thêm một chút rượu, chuốc say bản thân một chút thì sẽ có can đảm ra ngoài tìm người phụ nữ khác.


Thế là anh uống hết ly này đến ly khác, chưa kịp có cảm đảm thì đã say rồi.


Hai nhân viên phục vụ đỡ anh rời khỏi Thất Nguyệt Hoa.


“Thưa anh, xe của anh ở đâu vậy ạ?”


“Ở… ở…”


Quan Triều Viễn nói một lúc lâu cũng không nói ra được.


Một nhân viên phục vụ đành phải lấy chìa khóa xe trong túi anh ra và bấm một cái, lúc này mới tìm được xe của anh.


“Thưa anh, tôi có thể giúp anh gọi người lái thuê không?”


Trong Thất Nguyệt Hoa, mỗi ngày đều có rất nhiều người uống say, nhân viên phục vụ đều bình tĩnh xử lý từng bước.


Chẳng mấy chốc người lái thuê đã tới.


Nhân viên phục vụ đưa Quan Triều Viễn vào trong xe, người lái thuê ngồi vào vị trí ghế lái.


“Thưa anh, anh có thể cho tôi biết địa chỉ nhà anh được không?”


“Rain… Rain…”


Không còn cách nào khác, người lái thuê đành phải bật hệ thống dẫn đường, trong hệ thống dẫn đường quả thực có ghi lại vị trí của khu Rainbow.


Người lái thuê đưa Quan Triều Viễn đến khu Rainbow.


“Thưa anh, đã đến nhà anh rồi, phiền anh thanh toán chi phí được không?”


Quan Triều Viễn mơ màng mở mắt ra.


“Nếu anh không tiện thì tôi sẽ tự làm.”


Trong khi người nọ đang nói thì Quan Triều Viễn bắt đầu móc túi.


Người lái thuê cảm thấy phiền muộn, xem ra người này chưa say hẳn!


Thật ra bọn họ rất thích khách hàng say rượu, bởi vì khi đó phí lái thuê sẽ rất cao.


Thậm chí có khách hàng còn đưa cả ví tiền cho họ!


“Trả anh…”


Người lái thuê nhận “tiền” từ trong tay Quan Triều Viễn, sau đó mở lòng bàn tay ra…


Khi nhìn thấy đồ vật trong lòng bàn tay, người nọ lập tức bối rối.


“Không cần… không cần trả lại!”


Quan Triều Viễn nói xong thì chuẩn bị xuống xe.


Người lái thuê lập tức kéo anh lại.