Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 1437




Đóng cửa xe lại, xe thể thao lập tức nỗ vang rời đi, Trang Noãn Noãn chớp chớp mắt, tâm tư có mấy phần xoắn xuýt, đến bây giờ vẫn chưa hiểu ra, tại sao anh lại tức giận như vậy.

Quả nhiên ở cùng một người đàn ông có thân phận quá cao, sẽ cảm thấy áp lực, vui buồn của họ thật sự không biết đường mà lường.

Trang Noãn Noãn trở về nhà, bà ngoại đang nghỉ trưa, cô để tài liệu của ba cô vào trong phòng, những tài liệu này mặc dù không có ích, nhưng cô không nỡ vứt, ở bên trên còn có chữ kí của ba cô.

Đối với cô mà nói, nó cực kì trân quý.

Kiều Mộ Trạch đang lái xe về công ty, anh mở số điện thoại của Chu Đào ra.

“Alo! Kiều tổng.” Giọng nói của Chu Đào ở đầu bên kia lập tức cung kính nói.

Kiều Mộ Trạch trực tiếp phân phó nói: “Gần đây Trang Noãn Noãn sẽ gặp phiền phức, anh dựa vào danh nghĩa của công ty, sắp xếp bên cạnh cô ấy hai vệ sĩ.”

“Vâng! Tôi lập tức đi thuê vệ sĩ.” Chu Đào không dám sơ ý.

“Không cần đâu, tôi sẽ sắp xếp vệ sĩ của tôi qua đó, anh chỉ cần nói với cô ấy là công ty sắp xếp là được.”



“Kiều tổng, anh đối với Noãn Noãn thật tốt.” Đầu bên kia Chu Đào cười nói.

Kiều Mộ Trạch nghe xong, sắc mặt lại không chút biểu cảm, dường như không hề thích nghe câu này.

“Bảo anh giữ bí mật chuyện này, tốt nhất một chữ anh cũng đừng nhắc với cô ấy.”


“Không dám không dám, tôi nhất định sẽ giữ kín bí mật này, sẽ không để cô ấy biết là anh luôn ở đằng sau nâng đỡ cô ấy.”

Chu Đào vội vàng trả lời.

“Buổi chiều vệ sĩ sẽ qua đó tìm anh, anh tự mình sắp đến bên cạnh cô ấy là được.”

“Vâng, tôi lập tức sắp xếp.” Kết thúc cuộc điện thoại này, đường nét trên gương mặt của Kiều Mộ Trạch giống như thả lỏng vài phần, anh hơi thở dài một hơi, nghĩ một chút anh cong môi cười khổ, có phải là kiếp trước anh nợ cô không? Kiếp này mới phải thay cô làm nhiều việc như vậy để trả lại cho cô, như ba năm trước đầu tư tiền bồi dưỡng nhóm của cô, cũng chỉ bởi vì bà ngoại cô cố chấp không muốn nhận tiền của công ty, đúng lúc ba anh từ chức, anh tiếp nhận công ty, anh liền dùng cách như này bù đắp cho cô.

Bây giờ, cái chết của ba mẹ cô, còn có chân tướng sự thật khác, anh lại còn muốn tiếp tục giúp cô. Nếu không phải là kiếp trước nợ cô, thì anh thật sự không tìm ra nguyên nhân tại sao bản thân mình lại như vậy nữa.


Khoảng năm giờ chiều, Chu Đào đích thân đến cửa, nhưng vệ sĩ không có đến nhà.

“Noãn Noãn là như này, gần đây tin đồn của cô và Kiều Mộ Trạch quá nổi rồi, bây giờ người săn ảnh cả nước đều đang nhìn chặt lấy cô, tôi lo lắng cô sẽ xảy ra chuyện, vì vậy sắp xếp cho cô hai vệ sĩ, bọn họ sẽ không làm phiền cuộc sống của cô, bọn họ chủ yếu là ở cửa giám sát hành tung của người săn ảnh, bảo vệ đời tư của cô.”

Lý do như này Trang Noãn Noãn quả nhiên không nghĩ nhiều, cô rất cảm kích bảo vệ cô chu đáo như vậy.

“Cảm ơn sự quan tâm của Chu tổng, tôi sẽ cố gắng không gây thêm phiền phức cho công ty nữa.” Trang Noãn Noãn cảm kích nói.

“Có điều, Noãn Noãn đây là thời cơ tốt nhất để cô nỗi tiếng, bây giờ trong nhóm của em, danh tiếng của cô và Sơ Niệm là thành công nhát, tôi rất vui khi thấy các cô có thể đạt đến mức này.”

*Đó đều là sự cố gắng bồi dưỡng của anh và công ty.” Trang Noãn Noãn cảm ơn nói.


Trong lòng của Chu Đào cười khổ một tiếng, thật sự người ở đằng giúp sức là Kiều Mộ Trạch, anh chỉ lợi dụng cơ hội này phát huy việc anh giỏi mà thôi.

“Được rồi, ba hôm sau gặp, nghỉ ngơi cho tốt cũng chuẩn bị làm việc thật tốt.”


“Vâng!” Trang Noãn Noãn nhìn theo nhìn anh.

Chu Đào vừa đi, Trang Noãn Noãn không nhịn được thở phào một hơi, nếu công ty mỗi ngày có vệ sĩ đứng ở cửa, cô quả thật cảm thấy càng an tâm một chút.

Buổi tối, lúc đang ăn cơm, bà ngoại Lưu Tú nói với Trang Noãn Noãn: “Noãn Noãn, nếu bà ngoại đi xa nhà một chuyến, một mình cháu ở nhà không sao chứ?”

“Bà ngoại, bà đi đâu ạ?” Trang Noãn Noãn lập tức kinh ngạc hỏi.

Lưu Tú an ủi cười: “Đừng lo lắng, chị cả của bà một mình sống ở phía Bắc, mấy năm nay cũng không có qua lại, bà ấy mời bà đến đó sống cùng bà ấy, sức khoẻ bà ấy gần đây không được tốt, bà phải đi đến chăm sóc máy tháng.

Dù sao Trang Noãn Noãn cách mấy đời, đối với chị em của bà ngoại cô cũng không quen lắm, lúc này nghe nói bà ngoại muốn đi xa, cô rất lo lắng: “Bà ngoại, bà thật sự phải đi sao?”

“Muốn đi chứ, đã mấy năm không gặp rồi, sức khoẻ bà còn khoẻ mạnh, nhân lúc còn có thể đi qua đi lại đi thăm bà ấy!”

“Vậy bà định lúc nào đi ạ?”