Sau khi Lý Đạt rời đi, nụ cười của Kiều Mộ Trạch cũng ẩn đi, rất nhiều lúc, biểu hiện điềm đạm hiền hòa, nhưng ở sau lưng lại là một hành động khác. Lý Đạt là trợ lý trung thành nhất của chú anh, người khác thăng chức tăng lương, nhảy việc sang một vị trí cao nào đó, còn ông ấy từ đầu tới cuối cam tâm tình nguyện ở bên cạnh người chú Kiều Huy Dương, nhẫn nhục chịu khó, nhưng trên thực tế, điều anh biết được là, tiền lương chú trả cho ông ấy mỗi năm đều vượt quá tiêu chuẩn tiền lương của tổng giám đốc công ty.
Bởi vì ngàn vàng khó mua được lòng trung thành của một người, trong tay Lý Đạt chắc chắn cũng nắm giữ không ít chuyện của chú, vì vậy, bề ngoài Lý Đạt tỏ ra trung hậu, trên thực tế chỉ là đã đạt được một kiểu giao dịch lợi ích với chú.
Còn về người chú này, Kiều Mộ Trạch không coi là quá thân thiết, có thể lúc nhỏ, anh sẽ cảm thấy người chú này là người thân, nhưng sau khi lớn lên, anh mới biết, người thân nhát mới là người nguy hiểm nhất ở bên cạnh, đặc biệt là lớn lên với thân phận người thừa kế của một tập đoàn đế quốc. Lúc anh còn nhỏ, từng bị bắt cóc hai lần, nhưng đều bởi vì vệ sĩ của ba vô cùng trung thành, mới khiến anh yên bình lớn lên, tuy rằng ba không nói gì, nhưng trực giác của anh nói, hai lần bắt cóc của anh phần lớn có thể liên quan đến người chú này. Kể từ đó, anh luôn giữ khoảng cách xa lạ với người chú này, cho đến khi anh tiếp nhận công ty của ba.
Lần đầu tiên gặp mặt trong hội nghị cỗ đông, anh đã tra ra vài khoản tiền vốn có vấn đề, cũng có liên quan đến người chú này, tiền vốn cũng không tính là quá lớn, anh xin ý kiến của ba, ý của ba là bảo anh trước tiên không đề ý tới.
Anh hiểu suy nghĩ của cha, anh vừa nhận chức, lo lắng người chú này sẽ gây khó dê, bây giờ, ba năm đã qua, đôi cánh của anh đã vững chắc, anh chỉ hy vọng người chú này yên phận, nếu không, với tư cách là cháu cũng sẽ không nương tay.
Trang Noãn Noãn đã chuyển nhà mới, cũng không bị paparazi quấy rồi, cô và bà ngoại sống cuộc sống bình yên, bây giờ cô chỉ muốn mau cháu dưỡng khỏi vét thương ở chân, có thể đi lại bình thường, cũng có thể chia sẻ một chút việc nhà với bà ngoại.
Thời gian, chớp mắt đã qua một tuần, chân của cô cũng dần dần tốt lên, có thể xuống đất, vét thương cũng đóng vầy, không còn đau.
Những ngày này Trang Noãn Noãn cũng lên mạng tra một vài thông tin về các công ty luật lớn, cô đã tra vài công ty, cũng từng tham khảo ý kiến, bọn họ hy vọng có thể gặp mặt nói chuyện về vụ án của cô.