Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 1204




Hoắc Kỳ Ngang cũng trở lại xe, tới toà nhà tổng thống.

Kỷ An Tâm đến văn phòng, cũng không ngoại lệ, có một bó hoa gửi đến, đều là những bông hoa tươi nhất, khiến phòng làm việc của cô tràn ngập hương hoa. Kỷ An Tâm cảm thấy khó nghĩ, nếu nhận được những bông hoa này trong suốt cả năm, thật sự sẽ ảnh hưởng đến cảm xúc của cô, không phải là hoa không đẹp, mà là cứ nghĩ tới là hoa anh tặng, cô luôn cảm thấy khó chịu.

Mấy ngày nay, thỉnh thoảng cô nhìn những bông hoa này, trong đầu lại nghĩ đến anh, quay qua nói với Hướng Nguyệt: “Sau – này hoa này ký nhận ở quây lễ tân! Cô giải quyết.”

“Không cần cắm thêm vào bình cho chị nữa sao ạ?”

“Không, tôi không muốn nhìn thấy nó nữa.”

“Vâng.” Sau khi Hướng Nguyệt nói xong, cô ấy không nhịn được, nhoẻn cười rồi hỏi: ” Kỷ tổng, hoa này chắc chắn là do người thầm thích chị tặng rồi, có vẻ như anh ấy thực sự rất thật lòng.”

“Người không thích, có thật lòng mấy cũng được gì chứ?” Kỷ An Tâm thở dài.

“Chị không thích! Lẽ nào là một ông già xấu xí hói đầu sao?”

Hướng Nguyệt đoán.

Kỷ An Tâm không khỏi bật cười: “Cô nói đúng ròi.”



“Không phải chứ! Thật vậy sao! Đừng lo, Kỷ tổng, sau em sẽ không gửi hoa của ông ta đến văn phòng của chị nữa.”

Kỷ An Tâm gật đầu để Hướng Nguyệt tin.


Công ty của Kỷ An Tâm gần đây có chút bận rộn, bởi vì cô có rất nhiều đơn đặt hàng, tất cả đều là do lần trước nói chuyện với Hoắc Kỳ Ngang trong bữa tiệc khiến cô đột nhiên nỗi tiếng.

Sáng sớm, Kỷ An Tâm dậy đưa con gái đến trường học sớm, rồi cô chạy tới công ty.

Bình thường sẽ kẹt xe trên đường vài chục phút, mà sáng nay cô tới công ty cực kỳ thuận lợi.

Cô vừa mới dừng xe, đã thấy một cô gái đi xe điện vội vã càm một bó hoa Baby tươi phối với màu hồng tím đi vào.

Tim Kỷ An Tâm không khỏi nhói một cái, là Hoắc Kỳ Ngang đặt hoa sao?

Lúc cô đi vào, thì thấy lễ tân kích động ký tên, sau đó vui vẻ cười ôm lấy bó hoa kia, dường như hoa này là tặng cho cô ấy.

Cô còn ngửi một cái, lập tức cầm điện thoại di động lên ôm bó hoa chụp một tắm ảnh. Kỷ An Tâm mặc dù biết cô dặn dò không cần mang hoa lên phòng làm việc, tuy nhiên thấy dáng vẻ lễ tân ôm bó hoa này, trong lòng cô có chút cảm giác khó chịu.


Cô đi tới lễ tân đang ôm bó hoa, lúc này nhân viên lễ tân mới phát hiện ra cô, bị dọa sợ đến vội vã cất điện thoại đi, khẩn trương nói một câu: “Kỷ tổng.”

“Đem hoa tới cho tôi.” Kỷ An Tâm nói với cô ấy.

Lễ tân lập tức đem bó hoa tươi đưa cho cô, Kỷ An Tâm ôm lầy rồi đi về phía thang máy.

Lễ tân thì thầm một tiếng: “Chị Hướng Nguyệt không phải nói Kỷ tổng không nhận hoa sao?”


Kỷ An Tâm ôm bó hoa đi vào trong phòng làm việc, cảm thấy tất cả nhân viên trong văn phòng lớn đều ngạc nhiên nhìn cô, bước chân Kỷ An Tâm dừng lại, rất có uy nghiêm nhìn lướt qua: “Đều nhìn cái gì?”

“Không có gì, không có gì!” Nhân viên gần cô nhanh chóng cười giải thích.

Kỷ An Tâm thu lại ánh mắt, đi về phía phòng làm việc.

Mà ở trong đám nhân viên, có mấy cô gái to gan thấp giọng bàn tán.

“Kỷ tổng lạnh lùng xinh đẹp của chúng ta xem ra là có người theo đuổi rồi, còn là đàn ông mỗi ngày tặng cho chị ấy, nhất định vô cùng thích chị ấy rồi.”


“Kỷ tổng rất đẹp! Nếu như không phải chị ấy suốt ngày bày khôn mặt uy nghiêm đó, thì chị ấy chính là đại mỹ nữ rồi.”

“Đúng vậy! Cũng chưa từng nhìn thấy chị ấy mỉm cười ở trong công ty.”

“Cũng không phải vậy, hiện tại đơn đặt hàng nhiều, tháng này thành tích đều tốt như vậy, cũng không thấy chị ấy hài lòng!”

Kỷ An Tâm ôm hoa vào trong phòng làm việc, đặt hoa lên bàn, cô chống lấy trán, lại không biết nên xử lý như thế nào.

Đem cô cho trước quây lễ tân, mà dáng vẻ của lễ tân vừa rồi ôm hoa lại làm trong lòng cô có chút khó chịu.

: Tuy rằng cũng không rõ là khó chịu ở chỗ nào, chính là cảm xúc không thể bình tĩnh đối mặt với nó.