Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 1176




Điều đáng buồn cười là, lời cam đoan của anh không đến một tháng, bên cạnh anh liền có người phụ nữ mới, cô tưởng rằng đó chỉ là người mà ba mẹ anh cưỡng ép cho anh, cho đến hôm đó ở nhà anh nhìn thấy một màn như vậy.

Cô hoàn toàn chết tâm, hóa ra tình yêu mà cô nghĩ rằng sẽ tồn tại cho đến lúc chết cũng không vượt qua được hai chữ mới mẻ.

Kỷ An Tâm nhắm mắt lại, bỏ qua hồi ức trước kia, nhẹ nhàng ôm con gái vào trong lòng, bây giờ cuộc đời cô chỉ có con gái, không muốn có thêm bất cứ người đàn ông nào bước vào cuộc sống của cô nữa.

Khi một người thật sự mạnh mẽ, đàn ông tính là cái gì đây?

Trầm Duệ theo đuổi cô năm năm, cô đều không đồng ý, không phải là Trầm Duệ không tốt, mà là cô đã không còn sức lực để yêu thêm lần nữa, nếu như cô hiểu rõ được mình sẽ không toàn tâm toàn ý yêu anh, vậy hà cớ gì phải lãng phí tình cảm và thời gian của anh đây?

Chỉ là Trầm Duệ cũng quá cố chấp, anh không cần tình cảm của cô, anh chỉ cần cơ hội được ở bên cạnh cô, chỉ cần cô không đuổi anh đi thì anh sẽ ở bên cạnh cô không bao giờ rời khỏi.

Có lúc, Kỷ An Tâm cảm thấy bản thân cực kỳ không may mắn, nhưng cũng có lúc, cô lại cảm thấy ông trời cũng không có bạc đãi cô.

Đêm khuya, Hoắc gia.

Hoắc Kỳ Ngang mặc đồ ngủ nằm ngửa trên giường, mái tóc đen vừa gội xong, dòng nước chảy xuống che đi đôi lông mày thẳng tắp, dưới sống mũi cao là đôi môi mỏng gợi cảm, cằm cong đẹp đẽ, dưới ánh sáng pha lê mờ ảo, nó trông giống như một tác phẩm điêu khắc.



Hai mắt của anh toát ra một tia u ám, khiến người ta không nhìn thâu được tâm tư của anh lúc này.

Anh đang nghĩ gì?

Anh nhớ lại quá khứ đã qua, nhớ lại khoảng thời gian lần đầu gặp mặt của anh và Kỷ An Tâm.


Dáng vẻ thanh lịch của cô khi cười lên, cả thế giới như đều trở nên đẹp đẽ, ngọt ngào giống như em gái nhà bên cạnh, cảm giác khác hẳn với con người mạnh mẽ của cô bây giờ.

Cô lúc đó, mềm mại giống như lúc nào cũng cần có người bên cạnh bảo vệ, không nhẫn tâm khiến cô chịu một chút tổn thương nào.

Hơn nữa lần đầu tiên anh tỏ tình với cô, cô còn xấu hỗ từ chối, cho đến lần thứ hai tỏ tình cô mới cười e thẹn đồng ý với anh, lúc đó cô mười tám tuổi, mà anh lớn hơn cô một tuổi.

Sinh nhật năm hai mươi tuổi lúc đó, bọn họ ở trong một khách sạn, họ đều uống say, có chút việc cũng tự nhiên phát sinh, từ đó chuyện yêu đương của họ càng thêm trọn vẹn và mãnh liệt hơn.

Cho đến lúc anh tìm được cơ hội thích hợp đưa cô về nhà, muốn phụ trách với cô, cũng đã lên kế hoạch cho cuộc sống tương lai của họ.


Nhưng mà, anh cùng Kỷ An Tâm về nhà, câu đầu tiên ba mẹ nói khi gặp mặt lại trực tiếp khiến cho họ chia tay, lúc đó bọn họ đều bắt ngờ.

Nửa năm sau đó, anh bị ba mẹ ngăn không cho gặp mặt cô, thậm chí ba mẹ còn giấu anh đi tìm cô nói chuyện, tóm lại, ba mẹ anh nghĩ đủ mọi cách để chia rẽ bọn họ.

Thậm chí lúc đó anh còn dùng đủ mọi cách để khiến ba mẹ đồng ý, đến nỗi anh còn quỳ ở trước cửa ba mẹ cả một đêm.

Ba anh còn giới thiệu cho anh một người yêu thầm anh, vả lại còn là con gái của quan chức chính trị cấp cao, anh từ chối cũng khuyên cô gái đó rời đi, nhưng cô gái đó giống như ma quỷ cứ quấn lấy anh.

Cho đến lúc Kỷ An Tâm đột nhiên biến mắt khỏi thế giới của anh, anh điên cuồng đi tìm cô, nhưng cô lại biến mắt không thấy đâu nữa, trái tim anh chết lặng, cô gái đó cuối cùng cũng hiểu ra rằng cho dù có nỗ lực như thế nào, anh cũng đều không chấp nhận cô ấy, năm thứ hai cô liền lập gia đình.

Mà thế giới của anh cũng yên tĩnh lại, đồng thời thế giới tình cảm của anh cũng chết theo.


Anh bị ba mẹ đưa vào giới chính trị, xuất phát điểm của anh rất cao, anh đem tắt cả tâm tư đều đặt trên công việc, chớp mắt đã năm năm, cũng đạt được thành quả to lớn, một năm trước anh ý thức được dã tâm của ba mình, cũng điều tra ra được ông cùng với bè phái sau lưng đang chuẩn bị âm mưu gì đó.

Anh từng khuyên ông, nhưng lúc đó, ba anh đã quyết định đề cử một người trong tay ông lên nắm quyền, đồng thời ông cũng đề xuất với anh, chỉ cần anh đồng ý ngồi ở vị trí phó tổng thống, ông sẽ là người đầu tiên tiền cử anh.


Anh tình nguyện tiếp nhận vị trí này, anh ngồi ở đây không phải là vì lợi ích và đảng phái của ba anh, mà là anh không muốn để cho bất kỳ thứ gì đe dọa đến đất nước anh.

Người yêu nước như anh cũng không hy vọng ba anh mắc thêm sai lầm nào nữa.

Nhưng anh không ngờ rằng một ngày nào đó của năm năm sau, anh sẽ gặp lại Kỷ An Tâm.

Đến nay, khi gặp lại, trái tim yên lặng năm năm của anh lại lần nữa đập loạn.

Sáng sớm.

Hoắc Kỳ Ngang thức dậy sớm, anh nhìn thấy chị gái Hoắc Viện của mình ở trong phòng ăn, hôm nay là ngày nghỉ, hiếm khi thấy Hoắc Viện bận rộn ở nhà nghỉ ngơi.

“Kỳ Ngang, gần đây làm sao vậy? Nhìn em khá là mệt.” Hoắc Viện quan tâm hỏi.