Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 586




Hình Nham lập tức làm làm một động tác nhẹ nhàng, ôm nửa người cô ta bước vào nhà.

Đường Y Y bị Hình Nham ôm như: vậy, dây thần kinh của cô ta đột nhiên căng lại, liếc sang bờ vai trái bị Hình Nham ôm lại, ông ta vẫn ôm cô ngồi vào ghế sofa trước mặt rồi ngồi xuống cùng cô: “Y Y, đừng lo lắng, chuyện của mẹ con, dượng đang nhờ các mối quan hệ quen biết giúp đố!”

“Vậy mẹ con có thể được trả tự do không? Bà ấy có thể trắng án không?”

Đường Y Y vui vẻ hỏi.

Hình Nham giả vờ làm ra vẻ trầm ngâm: “Cũng có thể, nhưng dượng phải nhờ mọi người giúp đỡ.”

“Dượng ơi, chỉ cần dượng có thể cứu mẹ con, cho dù phải làm gì con cũng chấp nhận.” Đường Y Y lập tức nắm tay ông ta cầu xin tha thiết.

Hình Nham nghe xong, hai mắt sáng lên: *“Y Y, con nói có thật không? Cho dù phải làm gì con cũng chấp nhận?”

Đường Y Y nhanh chóng nhận thấy ánh nhìn của Hình Nham đã thay đổi, không còn vẻ hiền từ và dịu dàng nữa, mà thay đổi làm cô cảm thấy bất an, giống như sắp ăn thịt người vậy.

“Dượng ơi…dượng…con có thể xin người khác giúp dượng…cầu xin ai cũng.”

Đường Y Y lo lắng từ từ nhích ra khỏi chỗ đang ngồi.

Nhìn vẻ mặt sợ hãi của cô, Hình Nham biết rằng khuôn mặt của mình đã bị cô phát hiện, ông ta lập tức vắt chân lên: “Y Y, nói thật với con, dượng và mẹ con cơ bản không hề có tình cảm vợ chồng, hơn nữa, mẹ con làm ra chuyện như vậy, thì cho dù dượng có đề nghị đến chuyện ly hôn cũng họp Ií.”

Đường Y Y run lên: “Vậy… vậy dượng có cứu mẹ của con không?”

“Điều đó còn xem con có sẵn sàng đồng ý với điều kiện của dượng hay không.” Hình Nham lộ ra bản chất của mình, bát kể thế nào, Đường Y Y vẫn trẻ trung và xinh đẹp hơn mẹ cô. Hình Nham đã nhìn thèm nhỏ dãi từ rất lâu rồi.

Đột nhiên Đường Y Y cảm thấy nguy hiểm đang ập đến, cô chợt nhận ra mình đã tìm sai người, cầu xin sai người, cô vội vàng cầm túi xách trên bàn lên rồi nói: “Con không làm phiền nữa… con về trước đây… Hình Nham đột nhiên lộ ra vẻ dữ tợn, ông ta cười lạnh lùng rồi nói: “Cô nghĩ rằng cô bước vào nhà tôi rồi thì có thể đi ra một cách dễ dàng sao?”

“Dượng… Hình Nham, ông định làm gì?”

Mặt Đường Y Y trắng bệch ra vì sợ hãi.

“Món hàng như mẹ cô, tự nguyện dâng cho tôi tôi cũng không thèm, nhưng cô thì khác, trong mắt của tôi, cô vẫn còn rất tươi mới.” Hình Nham giống như một tên biến thái, lập tức từ bên cạnh đi ra cửa, chắn ngang đường lùi của Đường Y Y, xoa xoa tay rồi nói: “Y Y, làm người phụ nữ Hình Nham tôi, cô thấy thế nào?”

“Đồ biến thái, ông cút đi, tên đáng ghét…”

Đường Y Y không ngừng chửi rủa, trong mắt chỉ có sự tức giận và chán ghét.

Vẻ mặt của Hình Nham trầm xuống, ông ta lập tức ôm chặt vai của Đường Y Y, tát vào mặt cô một cái: “Cô dám mắng tôi!

Vậy thì cô phải trả giá.”

*“A… cứu! Cứu tôi với…” Tiếng hét của Đường Y Y vang lên ở sảnh lớn khu biệt thự, nhưng không có ai chạy tới, bởi vì Đường Y Y tự mình lái xe qua, còn sân của Hình Nham có hàng rào rất lớn, dù cô ta có gọi thế nào, cũng chỉ có thể mắt hút trong không khí.

Nủa tiếng sau, Đường Y Y thê thảm ngồi ở góc ghé sô pha với đầu tóc bù xù, Hình Nham bước lên lầu, những giọt nước mắt đau khổ và tủi nhục của Đường Y Y lăn dài trên mắt, cô ta cắn môi bần bật, khuôn mặt xinh xắn cũng bị bầm tím và sưng lên.

Vì Hình Nham là một kẻ biến thái nên vừa rồi cô ta phải chịu khổ, trong lúc Đường Y Y tức giận, đột nhiên cô lại muốn cho mọi người nhìn thấy bộ mặt biến thái của Hình Nham, cô run rầy cầm điện thoại di động, đặt nó trên chiếc bàn bên cạnh, mở chế độ quay phim.

Trước đây, cho dù cô chịu uất ức gì cũng đều có mẹ cô ra mặt, nhưng bây giờ, chính vì mẹ cô gặp phải người bắt lương nên mới khiến cô thành ra bộ dạng như vậy, khiến cô đến gần tên Hình Nham biến thái, khiến cô phải chịu đựng sự ngược đãi không có tính người này.

Hình Nham tắm xong, bưng ly rượu đỏ từ lầu hai bước xuống, tâm trạng thoải mái nói với Đường Y Y đang ngồi trên ghế sô pha: “Y Y, có muốn uống một ly không?”

“Ông không phải là người, ông là cầm thú.” Đường Y Y tức giận chửi rủa.

“Cô đã là người phụ nữ của tôi rồi, còn phải mắng mỏ gì nữa? Sau này cô hãy ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi! Tôi sẽ lo cho cô chỗ ăn chỗ ở tốt, mặc quần áo đẹp, cô không cần lo lắng gì nữa.” Hình Nham phản bác.

“Vừa rồi ông đã đối xử với tôi thế nào?”

Đường Y Y khóc thút thít nói: “Ông là tên giả nhân giả nghĩa, sớm muộn sẽ gặp quả „ báo.

Nét mặt Hình Nham trầm xuống: “Đường Y Y, tôi cảnh cáo cô, nếu cô dám đem việc tôi làm với cô nói cho người khác biết, tôi sẽ khiến cô biến mắt khỏi thế giới này.”

Đường Y Y bị dọa sợ đến mức ngừng khóc, cô thở hồn hến, nhìn ông ta chằm chằm: “Ông dám.”

“Có gì mà Hình Nham tôi không dám làm, cô cứ thử đi.” Nói xong, Hình Nham nâng cằm cô lên, dùng sức đưa ly rượu đổ vào miệng cô: “Uống đi, uống nhiều một chút, một lát nữa sẽ tiếp tục.”