Hai mắt Hình Liệt Hàn nhắm nghiền, lông mi dài tuấn tú, mí mắt hẹp dài, khoé miệng hơi cong, cho dù đang ngủ cũng có sức hấp dẫn khó cưỡng.
“Mami, mami hôn daddy một cái đi! Giống như hoàng tử và công chúa trong truyện cổ tích ấy?” Cậu nhóc lập tức đề nghị, ở với Hình Nhất Nặc quá lâu, nó đã được nghe kể truyện cỗ tích nửa tháng trời nên bị ảnh hưởng nặng.
Đường Tư Vũ nhìn bộ dạng nghiêm túc của con trai, thật sự không nỡ từ chối nó, cô không thể làm gì khác ngoài nói: “Được! Mami sẽ hôn daddy một cái.”
Nói xong, Đường Tư Vũ cúi xuống hôn lên má Hình Liệt Hàn một cái, cô ghé vào tai anh nói: “Dậy đi!”
Mí mắt Hình Liệt Hàn không nhúc nhích nhưng khóe miệng anh lại nở nụ cười.
“Mami, daddy vẫn không chịu dậy.” Cậu nhóc chu cái miệng nhỏ, liền cúi người hôn lên mặt Hình Liệt Hàn một cái.
Đôi mi dài của Hình Liệt Hàn từ từ nâng lên, đôi mắt lấp lánh quyến rũ nhìn con trai, anh lập tức ôm lầy nó lăn một vòng, trêu đùa với cậu nhóc một lúc, trong miệng cậu nhóc cũng bật lên tiếng cười khanh khách.
Đường Tư Vũ nhìn hai cha con đang chơi đùa, cô ở bên cạnh bước xuống giường, sau lưng truyền đến tiếng kêu của cậu nhóc: “Mami, cứu! Cứu conl”
Hóa ra cậu nhóc bị Hình Liệt Hàn đè trên giường không thể động đậy, đành phải kêu cứu với mẹ, Đường Tư Vũ quay đầu nhìn cậu nhóc: “Tự mình nghĩ cách đi, mami xuống giường rồi.”
Đường Tư Vũ bước ra khỏi nhà tắm thì nhìn thấy Hình Liệt Hàn và con trai đã gọn gàng đứng đó, Hình Liệt Hàn mặc một chiếc áo sơ mi đậm màu đẹp trai, kiểu tóc cũng đã được chăm sóc kỹ lưỡng, tinh thần vui mừng rạng rỡ.
“Mami, daddy nói chúng ta sẽ ra ngoài ăn sáng.” Cậu nhóc giống hệt cha, mái tóc trên cái đầu nhỏ được tạo kiểu tóc xù, gương mặt nhỏ nhắn đẹp trai chính là bản sao của Hình Liệt Hàn.
Đường Tư Vũ nhìn vẻ đẹp trai của con trai, trong lòng hết sức tự hào và hài lòng.
Ăn sáng xong, Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn dắt con trai đi siêu thị, mua một chút đồ dùng hàng ngày và mua một người máy đồ chơi mới cho cậu nhóc, cả nhà đều rất vui vẻ.
Giữa trưa tại một nhà hàng trong trung tâm thành phố, một nhà ba người vui vẻ hòa thuận, Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn cũng giống như một cặp vợ chồng chính thức, trong mắt người khác bọn họ đã là một gia đình ba người thực sự.
Khoảng hai giờ, trợ lý Hàn Dương của Hình Liệt Hàn gọi điện tới.
Hình Liệt Hàn nhắc máy: “Alo.”
“Tổng giám đốc Hình, anh có muốn hủy cuộc họp gặp mặt người phụ trách Đường Nại Lợi vào ba giờ chiều nay không?”
Hình Liệt Hàn suy nghĩ một chút: “Không cần, tôi sẽ tới phòng họp vào lúc ba giờ.”
“Được.” Hàn Dương bên kia cúp điện thoại. . Truyện Quan Trường
Đường Tư Vũ ở bên cạnh nghe thấy cuộc gọi của anh, cô ngắng đầu nói với anh: “Anh đi làm đi! Em đưa Tiểu Hi đi chơi.”
“Anh sẽ đưa em và con đi rồi mới đến công ty.”
“Không cần đâu, gần đây có một công viên giải trí lớn, em muốn đưa con tới chơi.” Đường Tư Vũ nói với anh, với tư cách là một người mẹ, con trai đến tuổi chơi thì nên để cho nó chơi thoải mái.
“Được, anh chỉ họp một tiếng rồi sẽ đến đón em và con.” Hình Liệt Hàn cũng muốn dành thời gian rảnh để chơi với hai người.
Đường Tư Vũ gật đầu: “Được, bọn em ở trong công viên chờ anh.”
Hình Liệt Hàn ra bãi đậu xe lái xe về công ty, Đường Tư Vũ thì đưa Đường Dĩ Hi tới công viên, Đường Dĩ Hi mới chỉ là một đứa trẻ bốn tuổi rưỡi, tâm hồn vui chơi của cậu nhóc bây giờ cũng dâng lên mãnh liệt, vừa vào công viên lập tức tìm trò chơi cậu nhóc thích để chơi.
Đường Tư Vũ ở một bên, ánh mắt dán vào cậu nhóc, bây giờ trong lòng và trong mắt cô đều tràn đầy tình yêu thương của mẹ dành cho con trai.
Hai giờ ba mươi phút tại tập đoàn Hình thị, một chiếc ô tô sang trọng màu đen dừng ở trước cổng công ty, vệ sĩ xuống xe mở cửa xe, một đôi giày cao gót uyên chuyển đặt trên mặt đất, một người phụ nữ cao gầy mặc chiếc váy kaki bước xuống, trên mắt cô đeo kính râm, mái tóc dài gợn sóng xoã tung sau lưng, ôm lấy khuôn mặt xinh đẹp của cô, cô nhìn vào mấy người từ trong đại sảnh công ty bước ra chào đón, ánh mắt tràn đầy chờ mong và khát vọng.
Nhưng những người ra đón không có người đàn ông mà cô muốn gặp kia, cô cũng biết lần hợp tác này của công ty với tập đoàn Hình thị không đủ quan trọng đề tổng giám đốc Hình Liệt Hàn tự mình ra đón tiếp.
“Cô Shirley, cô tới rồi, hoan nghênh hoan nghênh, tôi đại diện cho tổng giám đốc nhiệt liệt chào mừng cô đến đây.” Hàn Dương dẫn vài quản lý cấp cao ra đón cô.
Hàn Dương nhìn người phụ nữ quyến rũ này, anh không thể tin được người phụ trách công ty Đường Nại Lợi lại là một người phụ nữ xinh đẹp chỉ tầm hai lăm, hai sáu tuổi.
“Chào anh! Hôm nay tổng giám đốc Hình có đến dự cuộc họp không?” Nghê Yên nở nụ cười tự nhiên hỏi, nhưng bên dưới cặp kính râm của cô là một đôi mắt tràn đầy khát vọng.
“Chắc chắn rồi, tổng giám đốc Hình đang trên đường tới công ty, anh ấy sẽ đến ngay bây giờ.” Hàn Dương nói xong thì cúi người ra dấu mời vào.
Khoé miệng Nghê Yên nhếch lên một nụ cười thanh nhã, cô thong dong cất bước đi theo Hàn Dương vào thang máy.