Lâm Tinh Hạo đã là một doanh nhân thành đạt, phong thái trưởng thành của người đàn ông cũng toát lên theo từng cử chỉ của anh á Mặc dù không giống với cảm giác thiếu niên như hồi cao.
trung, nhưng vẫn có khí chát tinh anh thành thục của một nhà lãnh đạo.
Lúc Lê Yên nhìn Lâm Tinh Hạo phía đối diện, nhất thời quay lại cảm giác yêu thầm của thiếu nữ hồi học cao trung, mơ màng tươi đẹp.
Trong ánh mắt cô, lúc đối mặt với Lâm Tinh Hạo, sự thẹn thùng của cô thỉnh thoảng lại tản ra.
Dưới ánh đèn, trang phục dạ hội màu tím của Lê Yên lắp lánh tôn lên khí chát thần bí khiến người khác rung động, kết hợp với khuôn mặt tinh xảo của cô càng tăng thêm cảm giác thời thượng.
Ánh mắt Lâm Tinh Hạo phía đối diện cũng có vài phần nóng bỏng, không ngờ năm đó Lê Yên người mà anh có ấn tượng tốt, lớn lên lại xinh đẹp như vậy.
Dáng vẻ xinh đẹp của Lê Yên đối với Lâm Tinh Hạo ngay cả người ngồi bàn bên cạnh cũng cảm giác được, Mặc Trạch Dương nghiêng người nhìn người phụ nữ đối diện ở trước mặt anh thì giống như một con hổ cái, nhưng ở trước mặt người đàn ông khác phút chốc lại biến thành con mèo nhỏ, hừ! Mặc Trạch Dương nhìn lướt qua người đàn ông đối diện cô, lớn hơn anh cũng khoảng hai tuổi, nhìn rất có khí chất.
Mặc Trạch Dương dường như tìm thấy được cơ hội báo thù, anh khoanh tay mỉm cười có chút xấu xa, đột nhiên gọi lớn người phụ nữ đối diện: “Áy, Yên Yên, trùng hợp vậy! Cô cũng ở đây à.”
Lê Yên chìm đắm trong bầu không khí gặp gỡ tươi đẹp này, đột nhiên nghe thấy một câu nói, đôi mắt xinh đẹp của cô nhìn sang chạm phải ánh mắt rõ ràng muốn gây chuyện của Mặc Trạch Dương, cô trực tiếp nheo mắt cảnh cáo anh.
“Trạch Dương, hai người quen nhau à?”
Nữ minh tỉnh đối diện không khỏi ghen tị đứng dậy, cô ta sớm đã chú ý đến hai người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh, trời sinh chính là kẻ địch.
“Chúng tôi có quan hệ nhiều đời, tuần trước chúng tôi còn đên xem mắt nữa.”
Mặc Trạch Dương cong môi cười, cố ý đem quan hệ nói mập mờ.
“Ai xem mắt với anh! Đừng có nói lung tung.”
Lê Yên lên tiếng phản bác, sau đó chú ý nhìn đến ánh mắt cũng đang dò hỏi của Lâm Tinh Hạo, cô vội vàng cong môi mỉm cười ngọt ngào giải thích: “Không có chuyện gì, em với anh ta không thân.”
Câu nói này khiến nội tâm người đàn ông nào đó không vui vẻ, anh cắn môi mỏng gợi cảm, rõ ràng không từ bỏ ý đồ.
Trong lòng nữ minh tỉnh bên cạnh đó ky, cô ta không hy vọng người phụ nữ bên cạnh này phá hỏng chuyện tốt của cô ta và Mặc Trạch Dương tối nay.
Hơn nữa, những người phụ nữ cô ta từng gặp qua, ai mà không muốn sa vào mỗi khi nhìn thấy Mặc Trạch Dương cơ chứ?
Người phụ nữ này vậy mà lại nói không thân với Mặc Trạch Dương, vậy thì là tốt nhất.
“Trạch Dương, chúng ta đến quầy rượu bên kia đi!”
Nữ minh tinh chống cằm, khuôn mặt mong chờ hỏi.
Mặc Trạch Dương không hề động đậy, nói với cô ta: “Cô muốn đi, vậy cô đi trước đi!”
Nữ minh tỉnh lập tức cười ngượng, làm nũng nói: “Ưm, người ta muốn anh ở cùng mài”
“Yên Yên, có muốn tìm một nơi yên tĩnh nói chuyện không?”
Lâm Tinh Hạo cũng cảm thấy xung quanh quá ồn nào, đề nghị nói.
“Em đợi bạn em đã, lát nữa sẽ đi tìm anh.”
Lê Yên nghĩ đến Hứa Tâm Duyệt vẫn chưa quay lại.
“Được! Vậy lát nữa gặp.”
Lâm Tinh Hạo đứng dậy, trong ánh mắt lộ ra tia thích thú cực kỳ lớn.
Mặc Trạch Dương không cần nhìn cũng có thể cảm nhận được hương vị tình yêu của bàn bên cạnh, ánh mắt anh đúng lúc nhìn thấy nụ cười ngọt ngào của Lê Yên nhìn theo, khóe miệng nhếch lên chế giễu.
Lâm Tinh Hạo rời đi, Lê Yên chống cằm đang mỉm cười kích động một mình ở đó, trông giống như một fan hâm mộ nhỏ.