Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 2402




Hạng Bạc Hàn đang tựa vào bức tường đối diện cửa phòng cô, vừa nghe cô gọi về xưng hô cũ, anh có chút ngây người: “Không phải đã sửa miệng rồi sao?”

Nghê Sơ Tuyết cắn môi nói: “Em cảm thấy không thể vượt bối phận, như vậy đối với chú không tôn trọng.”

Hạng Bạc Hàn khẽ đỡ trán: “…

“Được rồi! Tùy em.” Hạng Bạc Hàn chỉ có thể nói như vậy.

Tuy rằng anh thực sự thích cô sửa miệng như tối qua, nhưng hôm nay tựa như hết thảy đều về lại vị trí cũ.

“Chú Hạng, ba mẹ em cùng người nhà chú sang đây, em có thể cùng chú đi đón họ không?” Nghê Sơ Tuyết vẻ mặt chờ mong hỏi.

“Đương nhiên có thể! Bọn họ khoảng 6 giờ chiều này sẽ đến, buổi tối cùng nhau ăn cơm, gọi ba của em cùng vợ ông ấy đi.” Hạng Bạc Hàn đã an bài xong.

“Vâng ạ!” Nghê Sơ Tuyết vui vẻ mỉm cười gật đầu.

Hai người cùng nhau xuống nhà hàng, Nghê Sơ Tuyết hôm qua ngủ không ngon, cũng không có khẩu vị, chỉ ăn một ít bánh mì và uống sữa liền không ăn nữa.

Hạng Bạc Hàn nhìn mắt cô tựa hồ có chút tơ máu, không khỏi đau lòng: “Tối qua gặp ác mộng sao?”

Nghê Sơ Tuyết trừng mắt nhìn anh, lắc đầu: “Không có.”

“Vậy sao lại mất ngủ?” Hạng Bạc Hàn lại hỏi.

Nghê Sơ Tuyết liền ngắn ra: “Sao chú biết em mắt ngủ?”

“Ánh mắt em nói cho tôi biết, em có chuyện gì phiền lòng sao?” Hạng Bạc Hàn quan tâm hỏi.

Nghê Sơ Tuyết lập tức khẩn trương hạ mắt, chuyện cô phiền lòng chính là quan hệ với anh! Cô vô thức vươn tay khoáy nhẹ ly sữa: “Em… em chỉ là suy nghĩ quá nhiều thôi.”

“Nghĩ cái gì?”

Nghê Sơ Tuyết ngắng đầu nhìn người đàn ông ôn nhu nho nhã đối diện, cô khẽ cắn cắn mội, không dám nói sự thật.

Hạng Bạc Hàn cũng hiểu được bản thân hỏi quá sâu, anh cong môi cười: “Tâm tư con gái của các em, tôi sẽ không hỏi nhiều.”

Buổi chiều, Hạng Bạc Hàn gọi cho Hạng Kình Hạo nói chuyện cùng đi đón người nhà.

Hạng Kình Hạo và Tưởng Hân Vy đang trong thời kỳ yêu đương ngọt ngào, kể từ sau khi chương trình của Tưởng Hân Vy kết thúc viên mãn, Tưởng San liền cho cô nghỉ phép, hiện tại cô có thể hưởng thủ khoảng thời gian yêu đương của mình.

Lần này họ cũng vô cùng chờ mong ba mẹ về nước đề gia đình hai bên gặp mặt, sau đó bàn tính chuyện hôn lễ.

Thời gian bát tri bất giác đã khoảng 5 giờ chiều, xe của Hạng Bạc Hàn và Hạng Kình Hạo đều đã tới sân bay, bởi vì thời gian còn sớm, họ liền tìm một quán cà phê ngồi xuống nghỉ ngơi.

Tưởng Hân Vy cùng Nghê Sơ Tuyết chỉ hơn kém nhau 2-3 tuổi, hơn nữa đã từng gặp mặt ở Hạng gia, hai người vui vẻ nói chuyện phiếm, hai chú cháu Hạng Bạc Hàn lại im lặng ngồi nghe họ.

Hạng Kình Hạo nghe Tưởng Hân Vy cùng Nghê Sơ Tuyết đang nói về hôn lễ của mình thì khẽ mỉm cười, anh nâng tách cà phê chuẩn bị uống thì lơ đãng nhìn sang chú nhỏ ngồi bên cạnh, ánh mắt Hạng Bạc Hàn lại đang nhìn Nghê Sơ Tuyết ở đối diện.

Hạng Kình Hạo thật ra chỉ nhỏ hơn Hạng Bạc Hàn chưa đến 4 tuổi, đàn ông ở tuổi này tự nhiên hiểu được tâm tư: của đối phương.

Không thể nào! Nội tâm Hạng Kình Hạo khẽ kêu lên một tiếng nghi hoặc.

Chú nhỏ lại thích Nghê Sơ Tuyết ở đối diện sao?

Hạng Kình Hạo kinh ngạc, 10 phút kế tiếp anh liền cẩn thận chú ý ánh mắt chú nhỏ bên cạnh. Quả nhiên, chỉ cần lúc Nghê Sơ Tuyết vui vẻ mỉm cười, ánh mắt của chú nhỏ anh cũng sẽ lướt qua tia vui mừng.

Hạng Kình Hạo cuối cùng cũng hiểu được, xem ra chú nhỏ của anh là xuống tay có mục đích.

Nhưng mà Nghê Sơ Tuyết còn nhỏ hơn Tưởng Hân Vy hai tuổi, chú nhỏ ước chừng cũng lớn hơn cô 9 tuổi, chú nhỏ anh sẽ thực sự xuống tay sao?

“Sơ Tuyết, bên kia có điểm tâm ngọt, chúng ta sang đó chọn mấy món đi.” Tưởng Hân Vy hỏi Nghê Sơ Tuyết ở bên cạnh.