Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 1370




“AI” Lúc này Lam Sơ Niệm lại đau trán.

Lam Thiên Hạo liếc nhìn tức giận hỏi: “Em làm cái gì vậy?”

“Em… em muốn đi vệ sinh.” Lam Sơ Niệm đỏ mặt, bất chấp tất cả xỏ dép chạy nhanh vào phòng vệ sinh. Lam Thiên Hạo nhìn bộ dáng xấu hỗ của cô mà thở dài, quả nhiên vẫn là một cô gái chưa lớn, bảo cô đừng có ăn nhiều kem quá mà không nghe.

Lam Sơ Niệm trở về phòng, không còn sức lực nằm bò trên giường, bụng không đau nữa nhưng toàn thân vô lực, quả nhiên là không thể tham ăn!

Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, Lam Thiên Hạo bưng cốc nước nóng bước vào: “Uống thêm chút nước nóng đi.”

“Anh, em đói rồi, có thể gọi đồ ăn ngoài được không?” Lam Sơ Niệm đáng thương hỏi.

Lam Thiên Hạo lập tức tức giận: “Em vừa mới tiêu chảy xong, còn dám ăn đồ ăn ngoài, em thật sự không coi trọng thân thể mình như vậy sao?”

“Nhưng là… dì Lưu không ở đây, vậy em phải làm sao?” Lam Sơ Niệm ôm bụng vẻ mặt bắt lực.

“Nằm đó, anh đi nấu mì cho em.” Người đàn ông thấp giọng ra lệnh rồi mở cửa đi ra ngoài.

Nghe nói sẽ được ăn mì, Lam Sơ Niệm liền vui vẻ “ừm” một tiếng nói: “Dạ, anh cả, em đợi anh.”

Lam Thiên Hạo nhìn cô gái yếu ớt, dặn dò: “Đắp kín chăn trước đi đã, lát nữa anh mang lên cho em.”

“Cám ơn anh.” Lam Sơ Niệm cảm thấy anh cả thật chu đáo.

Bình thường anh cả quản cô rất nghiêm, nhưng đôi khi cô vẫn có thể cảm nhận được sự chăm sóc của anh trai mình, chẳng hạn như khi cô bị ốm.

Lam Thiên Hạo đi ra phòng khách, cởi áo vest bên ngoài để lộ ra chiếc áo sơ mỉ màu lam nhạt bên trong, dưới ánh đèn, anh giống như một công tử quý tộc. Nhưng lúc này anh lại xắn tay áo chuẩn bị vào phòng bếp.

Lam Thiên Hạo tìm được vài gói mì trong tủ lạnh, tuy không có đồ gì tươi để nấu chung nhưng cũng có vài chai nước sốt ngon để nêm nếm.

Động tác Lam Thiên Hạo nấu mì khá là thuần thục, hiển nhiên đã không ít lần làm những việc như vậy.

Lam Sơ Niệm nằm trên giường, toàn thân yếu ớt không có sức lực, thậm chí sắc mặt cô cũng tái nhợt. Cô đang cầm điện thoại xem tin tức giải trí, nhân tiện chờ mì của cô.

Mấy phút sau, cửa bị đẩy ra, một mùi thơm lan toả ra khắp phòng, cô lập tức hít một hơi: “Thơm quá đi!”

Lam Thiên Hạo đặt mì lên cái bàn bên cạnh ban công cho cô, nói với cô: “Mau ăn đi!”

“Vâng.”Lam Sơ Niệm liền vui vẻ đi đến ngồi xuống, dùng thìa uống một ngụm canh.

Món mì của anh cả cũng là món cô thích nhất.

Lam Thiên Hạo ngồi trên ghé đối diện cô, ánh mắt đang nhìn cô chăm chú lộ ra một chút bắt đất dĩ.

“Anh, bao giờ ba mẹ mới về vậy? Bọn họ sắp đi hết nửa vòng trái đất luôn rồi! Còn có anh hai nữa, em cũng nhớ anh ấy.”

Lam Sơ Niệm vừa ăn vừa ngắng đầu lên hỏi.

“Có thể phải một tháng nữa. Sao vậy? Sống với anh, em không vui sao?” Lam Thiên Hạo trầm giọng hỏi.

“Đâu có! Chỉ là em nhớ bọn họ thôi mà!” Lam Sơ Niệm mím môi đỏ mọng.

Lam Thiên Hạo liếc mắt cũng có thể thấy rõ rằng cô không muốn sống với anh, vì anh quản cô quá chặt.

“Em chuẩn bị cho buồi biểu diễn như thế nào rồi?” Lam Thiên Hạo nhướng mày hỏi. Lúc đầu anh là người duy nhất trong nhà phản đối việc cô tham gia nhóm nhạc nữ, đến bây giờ anh cũng không thích cô xuất hiện trước đám đông.

Anh tưởng rằng cô chơi một thời gian sẽ hết hứng thú, nào biết rằng nhóm nhạc nữ của cô lại rất nổi tiếng, bây giờ nó đã đạt đến trình độ tổ chức concert riêng luôn rồi.

“Chuẩn bị cũng xong cả rồi, anh cả đừng lo, em nhất định sẽ làm theo lời anh nói, tuyệt đối không mặc quần đùi, quần cạp trễ, áo hở rốn.” Lam Sơ Niệm đảm bảo.

Lam Thiên Hạo gật đầu: “Em biết vậy là tốt.”

“Anh, em thật sự rất thích hát và nhảy, anh ủng hộ em đi mà, nhé?” Ánh mắt Lam Sơ Niệm khẩn cầu tha thiết.

Lam Thiên Hạo nhìn ánh mắt đáng thương của cô, khóe miệng khẽ nhéch: “Hiện tại em có thể nhảy nhót, nhưng sau sinh nhật 24 tuổi, em phải tính đến chuyện rời khỏi nhóm nhạc nữ đi.”

Đây là yêu cầu của anh, cô vẫn còn hai năm nữa.