Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 1116




Vì vậy cô nhanh chóng rời giường đi vào trong phòng tắm.

Lúc Hình Nhất Nặc đứng dậy đi vào phòng tắm, Ôn Lương Diệu cũng rời giường.

Mặc dù anh ngủ không ngon, nhưng anh vẫn muốn rời thức dậy làm bữa sáng cho cô.

Trong việc nấu ăn, Hình Nhất Nặc thật sự không có thiên phú.

Cô tuy rằng cũng từng rất cố gắng học nấu ăn, nhưng trải qua vài lần không thành, chỉ kém một chút đã đốt cháy phòng bếp.

Ôn Lương Diệu liền tuyệt đối không để cô vào bếp nữa. Cho nên chuyện nấu cơm một ngày ba bữa này liền giao cho anh phụ trách.

Hơn nữa anh vô cùng cam tâm tình nguyện làm cho cô. Mặc dù trí nhớ năm năm kia mắt đi vẫn chưa thẻ tìm trở về, nhưng sau khi anh tỉnh lại, anh liền yêu cô rồi.

Ôn Lương Diệu lấy sữa từ trong tủ lạnh ra, bỏ vào lò vi sóng hâm nóng. Đồng thời cầm lấy hai quả trứng, bánh mì, bơ cùng vài miếng thịt nướng.

Đây là bữa sáng kiểu dáng Châu Âu vừa dinh dưỡng lại nhanh.

Ôn Lương Diệu thuần thục ở phòng bếp bận rộn.

Mà Hình Nhất Nặc đang ở trong phòng tắm, một bên tắm rửa, một bên âm thầm suy nghĩ lát nữa cô muốn làm bữa sáng, làm một bữa sáng tình yêu. Chờ sau khi anh tỉnh dậy là có thể ăn bữa sáng do cô làm.

Anh nhất định sẽ thật vui vẻ. Hình Nhất Nặc còn đang nghĩ cố gắng làm bữa sáng thế nào ăn mới ngon.

Sau khi tắm xong, Hình Nhất Nặc mặc áo choàng tắm, thắt chặt quanh eo, chuẩn bị vào phòng thay một bộ quần áo thoải mái.

Cô đẩy cửa phòng tắm ra, liền nghe được mùi thơm của bữa sáng truyền đến trong không khí.

Cô nhìn lên giường, không còn thấy thân ảnh Ôn Lương Diệu nữa! Tim Hình Nhất Nặc lập tức đập mạnh, chẳng lẽ anh đi làm bữa sáng cho cô rồi?

Hình Nhất Nặc lập tức nhanh chóng ra khỏi phòng ngủ. Lúc nhìn vào phòng bếp liền thấy người đàn ông vẫn đang mặc đồ ngủ đã tự làm bữa sáng cho cô, thân hình anh cao ngắt, tựa phong cảnh đứng ở đó.

Trong lòng Hình Nhất Nặc liền âm thầm cảm động không nói nên lời, việc cô muốn làm, anh luôn sẽ giành lấy thay cô làm.

Mũi Hình Nhất Nặc chua xót, lập tức chạy đến gắt gao ôm chặt thắt lưng anh, khuôn mặt nhỏ nhắn dán chặt vào lưng anh: “Anh nên ngủ thêm chút nữa, bữa sáng để em làm.”

Ôn Lương Diệu nghiêng người, cong môi cười: “Đi thay quần áo, lập tức có thể ăn. Sữa nóng ở trên bàn.”

Hốc mắt Hình Nhất Nặc cảm động lập tức ướt át. Cô buông tay đang ôm anh ra, khẽ nhón chân hôn lên sườn mặt anh: “Cảm ơn chồng.”

Nội tâm Ôn Lương Diệu rung động, cũng không biết Hình Nhất Nặc từ lúc nào lại bắt đầu dùng loại xưng hô này.

Mỗi lần cô gọi anh, anh đều có cảm giác thỏa mãn không thể giải thích.

Hình Nhất Nặc đi thay quần áo, cầm ly sữa nóng trên bàn uống, mùi sữa ngọt ngào, như rót vào tình yêu của người đàn ông này đối với cô.

Hai phần bữa sáng dinh dưỡng lại ngon miệng được bưng lên bàn, Ôn Lương Diệu nói với cô: “Đói chưa? Ăn đi!”

3 Hình Nhất Nặc ngồi xuống ăn bữa sáng, đồng thời ngắng đầu hỏi anh: “Hôm nay anh rảnh không?”

“Muốn làm gì sao?” Ôn Lương Diệu hỏi.

“Thay em chuyển đồ. Em quyết định hôm nay chính thức dọn đến sống cùng anh.” Hình Nhất Nặc vẻ mặt thận trọng nói.

Động tác của Ôn Lương Diệu ngừng một chút: “Không cần bàn qua với ba mẹ em sao?”

“Không cần. Ba mẹ em sớm đã muốn đem em gả cho anh rồi.”

“Được.” Đáy mắt Ôn Lương Diệu hiện lên ý cười.

Ánh mắt Hình Nhất Nặc nhìn anh: “Dù sao thì em là người của anh rồi.”

Ôn Lương Diệu lắc đầu: “Vẫn chưa phải.”

“Rất nhanh là phải rồi. Đợi lần này của em qua là được.” Hình Nhất Nặc tinh nghịch nói.

Ôn Lương Diệu nuốt nước bọt, đôi mắt có vài phần thâm thúy: “Không muốn đợi sau khi kết hôn?”

Có lẽ là bởi vì anh luôn tâm niệm không muốn làm tổn thương cô, cho nên bây giò yêu cô, dù cho không có được cô, cũng đã thắm vào xương tủy.