Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 1024




“Ngài Hình, tôi xin lỗi anh. Xin anh đừng hủy bỏ lần hợp tác này được không?” Morita Misa thu lại vẻ xinh đẹp hút hồn của mình, lấy thân phận là người hợp tác cầu xin anh.

“Tôi đã quyết định rồi, cô hãy quay về và nói với ba cô rằng việc hợp tác này sẽ kết thúc ở đây.” Trong giọng điệu của Hình Liệt Hàn hoàn toàn không có chỗ để thương lượng.

Sắc mặt của Morita Misa tái nhợt lần nữa. Cô ta vì chủ động dâng tới tận cửa mà mắt đi mối làm ăn lớn, đúng là không có chuyện nào nhục nhã cô ta hơn so với chuyện này.

“Ngài Hình, đừng quên, anh đã trả trước 10% tiền đặt cọc nếu anh muốn hủy bỏ hợp đồng thì chúng tôi sẽ không hoàn lại tiền đặt cọc này đâu.” Morita Misa chỉ muốn giữ hắn bằng mọi cách.

Hình Liệt Hàn cười khẩy: “Vậy thì cứ coi như là chỉ phí nghiên cứu tôi tặng miễn phí cho các người, không cần trả lại.”

Morita Misa trợn mắt ngoác miệng. Tiền đặt cọc mấy chục triệu, chẳng lẽ nói không cần là không cần sao? Rốt cuộc tại sao người đàn ông này lại làm vậy chứ? Rõ ràng mối hợp tác có thể bàn bạc tiếp, vậy mà hắn lại kiên quyết như vậy sao?

“Ngài Hình, tôi có thể hỏi một lần nữa rốt cuộc tại sao anh lại kiên quyết hủy bỏ mối hợp tác này không?”

“Hay là để tôi trả lời thay ông chủ đi! Bây giờ ông chủ của tôi cũng rất lựa chọn đối tượng hợp tác. Nói chung, đạo đức của bên hợp tác nều là hư hỏng hoặc có hành vi sai trái thì ông chủ của tôi sẽ từ chối hợp tác.” Hàn Dương nghiêm túc trả lời.

Câu nói này như giáng một cái tát nặng nề lên mặt cô ta một lần nữa.

Hình Liệt Hàn xoay người trở về phòng hắn, dùng tốc độ cực nhanh để thu dọn hành lý của mình.

Morita Misa thấy hắn thật sự sắp đi rồi, điều này có nghĩa là mối hợp tác này thật sự thất bại rồi.

Hàn Dương kéo hành lý của hắn, bóng dáng cao ngất của Hình Liệt Hàn lạnh lùng rời khỏi phòng.

Sau lưng hắn, Morita Misa thở hồn hễển, khuôn mặt đỏ bừng, một cảm giác nhục nhã dâng lên ngực, cô ta không biết phải làm sao.

Hình Liệt Hàn dẫn theo thủ hạ của hắn, vô cùng dứt khoát đi ra sân bay.

Mà lúc này Morita Misa mới phản ứng lại, cô ta lập tức lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho ba mình.

“Con nói gì? Ngài Hình hủy bỏ hợp tác rồi? Tại sao?” Giọng nói của ông cụ Morita từ đầu bên kia lộ ra vẻ sợ hãi.

“Con… con không biết. Anh ấy nói hủy bỏ liền hủy bỏ…” Morita Misa xấu hỗ nói.

“Sao có thể có chuyện đó? Tối nay cậu ta còn vô cùng có ý muốn hợp tác với chúng ta, hơn nữa cậu ta đã đặt cọc mười phần trăm rồi, sao cậu ta có thể rút khỏi mối hợp tác này chứ?”

“Ba, xin lỗi là lỗi của con. Là con đã xúc phạm anh ấy.” Morita Misa chỉ đành thừa nhận.

“Con đã làm gì?” Ông cụ Morita cực kỳ tức giận, dù sao có thể hợp tác với Hình Liệt Hàn là một cơ hội hiếm có.

“Con… con cố gắng dụ dỗ anh ấy, bị anh ấy nhục nhã, anh ấy vô cùng tức giận…”

“Con.. sao có thể chứ? Cậu ta là đàn ông, con lại xinh đẹp như vậy, sao cậu ta có thể từ chối được?”

“Anh ấy cực kỳ yêu vợ của mình.” Đến giờ phút này Morita Misa mới hiểu được một chuyện. Hết thảy mọi thứ Hình Liệt Hàn làm đều là bởi vì hắn quá yêu vợ của mình.

Hắn đồng ý hủy bỏ mối hợp tác này vì vợ của mình.

Thực ra trong lòng Morita Misa rất rõ ràng. Cô ta quyến rũ Hình Liệt Hàn đương nhiên dã tâm của cô ta không chỉ là muốn ở bên cạnh hắn, mà là muốn xâm nhập vào cuộc hôn nhân của hắn.

Mà người đàn ông này, hắn vứt bỏ mọi dụ hoặc bên ngoài, đang kiên trì bảo vệ hôn nhân của mình.

“Ngài Hình đã đi đâu rồi?”

“Anh ấy đi ra sân bay rồi.”

“Xem ra đúng là không còn cơ hội hợp tác nữa rồi.” Morita bất đắc dĩ thở dài một hơi.

Một tiếng sau, từ hướng sân bay một chiếc máy bay khổng lồ lao thẳng trên bầu trời đêm, Trên máy bay Hình Liệt Hàn đang nhắm mắt nghỉ ngơi. Hắn và thủ hạ của mình ở hai khoang khác nhau. Lúc này bên cạnh hắn chỉ có Hàn Dương.

Hàn Dương nhìn ông chủ bên cạnh, trong lòng không khỏi dâng lên sự kính trọng. Đây là người đàn ông bảo vệ vợ nhất mà anh đã từng gặp. Còn chưa kịp đợi mưa gió bên ngoài chạm vào cô thì anh đã chặn trước từ bên ngoài rồi.

Sáng sớm ở nước M.

Đường Tư Vũ đúng thời gian nhận lời chúc buổi sáng từ Hình Liệt Hàn. Cô mím môi cười, nằm trên chăn, cười ngu ngơ một hồi mới thức dậy.