Tiếp theo vẫn còn mấy ngày tiếp xúc với nhau nữa cho nên cô ta vẫn còn cơ hội thể hiện sự quyến rũ của mình. Chính trong lúc này, chuyện tối qua cô ta dặn dò trợ không ngờ lại có tin tức rồi: “Morita tiều thư, chuyện cô bảo tôi điều tra, tôi đã điều tra ra và cũng đã gởi mail cho cô rồi.”
Morita Misa lập tức lấy laptop mở hộp thư của cô ta ra, sau đó click vào email trên cùng.
Mở ra xem, chỉ thấy bên trong xuất hiện vài tắm hình cưới, đó là ảnh cưới của Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ. Morita Misa nhìn chằm chằm bức ảnh hai người nhìn nhau trìu mến, trong lòng không khỏi dâng trào cảm giác ghen ghét.
Cô ta chỉ thấy trên người phụ nữ kết hôn với Hình Liệt Hàn, cả người toát ra hơi thở linh động, là kiểu phụ nữ hoàn toàn khác với cô ta. Trên người cô mang theo hơi thở sạch sẽ, trong sáng, không giống như cô ta thích trang điểm đậm.
“Đúng là rất xinh đẹp, nhưng mình cũng đâu có kém.” Morita Misa nhìn bức ảnh tự lẫm bẩm.
Hóa ra hắn thích kiểu phụ trong sáng và thuần khiết như thế này sao? Morita Misa cong môi mỉm cười. Nhìn vào đôi mắt của Hình Liệt Hàn trong bức ảnh, ánh mắt sự dịu dàng và trìu mến kia cho dù không phải đang nhìn cô ta, cũng khiến cô ta cảm thấy say như điếu đổ. Thật là may mắn khi có được ánh nhìn của người đàn ông này.
Morita Misa đặt máy tính xuống, đôi mắt lóe lên tia mưu mô. Cô ta đứng dậy, hẹn với nhà tạo mẫu tóc. Cô ta muốn thay đổi bản thân vì Hình Liệt Hàn. Tối nay, Morita Misa thay đổi mái tóc xoăn thành mái tóc đen dài giống như cô em hàng xóm ngoan ngoãn nghe lời, đồng thời cô ta cũng mua một số đồ, chuẩn bị triển khai các cách nhằm thu hút sự chú ý của Hình Liệt Hàn.
Từ sáng sớm Morita Misa đã đợi Hình Liệt Hàn ở đại sảnh, vì hôm nay bọn họ phải đến thăm nhà máy công nghệ của gia tộc Morita. Khi Hình Liệt Hàn dẫn thủ hạ của hắn xuất hiện, nhìn người phụ nữ đứng trước sô pha đợi bọn họ, ánh mắt của họ hơi sáng lên, bởi vì sau khi trang điểm, quả thật Morita Misa toát lên một vẻ đẹp rất khác lạ.
Morita Misa đã nhìn ra được cảm giác kinh ngạc trước vẻ đẹp của cô ta từ ánh mắt của người đàn ông khác nhưng khi mắt của cô ta nhìn đến Hình Liệt Hàn thì trong mắt hắn vẫn trong veo không có chút dao động nào.
“Ngài Hình, xin mời theo tôi. Xe đã chuẩn bị xong rồi, lúc trên xe tôi có thể giới thiệu với anh những chuyện liên quan đến nhà máy.” Morita Misa nói với hắn. Cô ta đã chuẩn bị ngồi chung xe với hắn rồi.
“Được rồi.” Quả thực Hình Liệt Hàn rất thích những vấn đề liên quan đến công nghệ. Ngồi vào trong xe, Morita Misa cười hỏi: “Ngài Hình, anh có cảm thấy hôm nay tôi có gì khác không?”
Hình Liệt Hàn hơi nhướng mày, trầm giọng nói: “Morita tiểu thư, cô hãy giới thiệu về tình hình nhà máy của các cô đi! Tôi quan tâm đến chuyện này hơn.”
Khuôn mặt xinh đẹp của Morita Misa hơi ngượng ngùng, cô ta vội mỉm cười nói: “Được.” Tiếp theo, cô ta đưa cho Hình Liệt Hàn một phần tải liệu, sau đó cô ta bắt đầu bộc lộ tài ăn nói của } mình. Hình Liệt Hàn lật xem tài liệu, ánh mát chỉ tập trung vào đó.
Dọc theo đường đi Morita Misa hết sức thể hiện tài năng giảng giải của cô ta. Khi đến nhà máy của cô ta, muốn vào trong phải thay đồ chống khuẩn, thế là cô ta vô cùng tự nhiên chồng quần áo lên người Hình Liệt Hàn: “Ngài Hình, để tôi giúp anh mặc vào.”
Hình Liệt Hàn cầm quần áo trong tay nói: “Để tôi tự mặc.”
Hàn Dương ở bên cạnh lập tức đi tới mặc quần áo cho Hình Liệt Hàn sau đó sửa sang lại quần áo của anh.
Dưới sự giúp đỡ của trợ lý, Morita Misa cũng đã mặc xong quần áo. Sau đó ánh mắt của cô ta lại rơi lên người của Hình Liệt Hàn. Cho dù hắn mặc bộ đồ chống khuẩn rộng thùng thình nhưng cũng không thể nào che giấu được ánh sáng chói lóa toát ra từ người đàn ông này. Nhất là khuôn mặt tuấn tú, đôi môi gợi cảm khiến phụ nữ có cảm giác kích động muốn hôn kia.
“Ngài Hình, mời đi bên này.” Morita Misa giơ tay ra hiệu với hắn. Hình Liệt Hàn gật đầu đi theo. Trên đường đi, Morita Misa tìm chuyên gia kỹ thuật đến nhằm giảng giải những vấn đề liên quan đến công nghệ cho Hình Liệt Hàn nghe.
Ánh mắt của Hình Liệt Hàn lắng nghe một cách nghiêm túc nhưng ánh mắt của Morita Misa ở bên cạnh lại luôn dừng lại trên người Hình Liệt Hàn.
Sau khi đi thăm nhà máy, buổi chiều bọn họ còn phải đi thăm một khu khác. Cho nên buổi trưa bọn họ ăn trưa ở nhà hàng gần nhà máy. Sau khi ăn xong Hình Liệt Hàn ở ngoài lan can của nhà hàng gọi điện thoại cho Đường Tư Vũ, bởi vì lúc này ở nước M, chắc hẳn đến giò cô đón cậu nhóc về nhà rồi.
“A lô, anh à?” Giọng nói mềm mại dịu dàng của Đường Tư Vũ truyền từ bên kia tới.
“Em đón con chưa? Hôm nay thằng nhóc ở trường học thế nào rồi?” Hình Liệt Hàn mỉm cười hỏi.
“Rất tốt, thằng bé nói nó lại mới quen một người bạn mới, hơn nữa còn dạy người ta nói tiếng Trung nữa đấy.”
“Thật sao?” Hình Liệt Hàn không khỏi cảm thấy tự hào.
“Ừm! Tài xã giao của con trai anh không tệ.” Đường Tư Vũ nói.
“Đó là đương nhiên, nó là con trai anh mà.” Hình Liệt Hàn tự hào nói.
Ở đầu bên kia Đường Tư Vũ không khỏi xì cười: “Xem anh đắc ý chưa kìa.”
“Hôm nay em luyện đàn bao lâu? Tay còn đau không?” Hình Liệt Hàn quan tâm hỏi.