Suốt những ngày sau đó, chuyện Lâm Nhạn Tuyết thay thế Tôn Khả Thiên để đảm nhận dự án toàn cầu với Lâm thị và Milan ngày cang lan rộng. Trong mắt mọi người, cô chính là vô công rồi nghề, khi tất cả đều đang bận bịu thì cô lại chẳng đảm nhận thêm dự án nào khác.
Hằng ngày, Tôn Khả Thiên vẫn đến phòng chế tác để phụ giúp mọi người sau khi tan làm. Tuy cô không tham gia vào khâu thiết kế, nhưng mỗi sản phẩm được tạo ra đều có dấu tay của cô. Mấy ai biết được điều đó, người ta chỉ nhìn vào bề nổi về người đã chắp bút vẽ ra những bản thiết kế trên giấy mà thôi.
Thấm thoắt đã một tháng nữa trôi qua, ngày ra mắt bộ sưu tập đã đến. Buổi công diễn được tổ chức tại Trung tâm hội nghị lớn nhất thành phố, do Lôi thị đăng cai tổ chức. Hàng ngàn đại diện từ các thương hiệu thời trang nổi tiếng thế giới đều quy tụ đông đủ. Đây là một trong những sự kiện hợp tác thời trang lớn nhất trong vài thập niên gần đây.
Như thường lệ, Milan sẽ cử ra vài nhà thiết kế đại diện tham dự, tuy nhiên nhà thiết kế chính cho bộ sưu tập này lại không xuất hiện. Chẳng ai lấy làm lạ, bởi lẽ Jenny chưa bao giờ xuất hiện trên sàn diễn cùng verdette, thay vào đó là trợ lý của cô ấy.
Mọi sự chú ý bây giờ đổ dồn về hai vị thiên kim Lâm gia. Một người đại diện cho Lâm thị, người còn lại đại diện cho Lôi thị. Còn Tôn Khả Thiên, đương nhiên vẫn là vị trí chính diện sàn diễn, ngay sau hàng ghế khách mời, đóng vai một khán giả để chiêm ngưỡng tác phẩm của chính mình một cách chân thực nhất.
Sự kết hợp của ba nhà thiết kế quá hoàn hảo, nhất là đối với Lâm Nhạn Tuyết, lần đầu tiên đảm nhận dự án lớn với những tên tuổi hàng đầu mà có thể đạt được tới mức này, chứng tỏ năng lực của cô ấy không đơn giản. Đó là góc nhìn của những trang thông tin phổ thông.
Tuy nhiên, dưới con mắt của những nhà chuyên môn thực thụ thì lại có ý kiến hoàn toàn trái ngược. Sự chênh lệch về đẳng cấp được thể hiện ở chỗ các bộ thiết kế của Jenny có thể làm những khuyết điểm trong các bộ trang phục khác được lu mờ, khiến tổng thể trở nên hoàn hảo hơn.
Sau khi sự kiện kết thúc, một buổi mừng công được tổ chức nhằm ăn mừng cho thành công lần này. Tôn Khả Thiên chẳng thể từ chối, nếu không người ta sẽ nói giám đốc sáng tạo vì ghen tị với trưởng phòng thiết kế nên vắng mặt.
Tôn Khả Thiên ngồi vào một góc nhỏ, khẽ nhấp một ngụm vang đỏ. Trong lòng không ngừng than thở, nơi này thật ồn ào.
Một ly nước lọc được đặt trước mặt khiến cô giật mình. Lần nào cũng vậy, mỗi khi cô rút lui ra một góc đều bị chị Linh San bắt thóp.
- Chúc mừng em.
Tôn Khả Thiên nhướng chân mày, nhìn qua người bên cạnh.
- Chúc mừng gì ạ?
Chị Linh San mỉm cười, còn cô thì khẽ run. Mỗi lần chị cười nghĩa là chuẩn bị bóc một lớp vỏ bọc của đối phương, chẳng mấy chốc sẽ bị bóc sạch sẽ.
- Không phải em là người đã cứu thua và chừa lại bộ mặt đẹp đẽ đó cho trưởng phòng thiết kế sao.
- Chị nói gì em không hiểu.
Tôn Khả Thiên uống một ngụm nước để tinh thần ổn định trở lại, đối diện với một cao thủ đọc vị nội tâm thì càng phải giữ bản thân bình tĩnh hơn.
- Sau khi xem xong bộ sưu tập Xuân Hè vừa rồi, chị đã hiểu vì sao em lại muốn thay đổi những chi tiết trong thiết kế của Lâm Nhạn Tuyết thông qua chị. Nói cách khác, em biết chị là người sẽ làm việc trực tiếp với Lâm Nhạn Tuyết trong việc hoàn thành các mẫu thiết kế, vậy nên em cố tình đưa ra những gợi ý thay đổi với chị, và những điều ấy đều rất hơp lý. Chị đã mang những ý kiến này phản hồi đến Lâm Nhạn Tuyết. Cuối cùng, bộ sưu tập được tung ra lại khớp với nhà thiết kế Jenny một cách hoàn hảo. Nếu chỉ trình diễn một mình thiết kế của Lâm Nhạn Tuyết thì các chuyên gia giới thời trang sẽ tìm ra nhiều khuyết điểm, nhưng khi kết hợp với những thiết kế của Jenny thì những khuyết điểm này lại bị lu mờ đi.
Tôn Khả Thiên căng thẳng toàn thân, nhưng cố gắng không để lộ điều ấy ra bên ngoài.
- Chị à, em vẫn chưa hiểu chị muốn nói gì.
- Có vẻ như giữa em và Jenny có mối liên kết nào đó. Em giống như đã biết được Jenny sẽ thiết kế những gì vậy. Chỉ tiếc rằng trưởng phòng thiết kế của chúng ta lại không biết điều đó, cô ấy vẫn luôn nghĩ chính mình có thể đạt được thành công như thế. Chị rất nể em Khả Thiên ạ, dù mối quan hệ giữa hai người chẳng tốt đẹp gì, thế nhưng em vẫn âm thầm ra tay giúp đỡ vì đại cục chung. Đây là nhà thiết kế chân chính.
Hôm nay chị Linh San đã nói với cô nhiều điều, đối với con người ít nói như chị ấy thì đây chính là ngoại lệ. Thực ra cô hoàn toàn có thể chống mắt nhìn kẻ giả mạo đó tự chuốc lấy thất bại, nhưng cô lại không làm được, vì mỗi lần nhìn thiết kế của cô ta đều khiến cô nhớ đến mẹ. Cô cũng không thể để tâm huyết của bà nội bị ảnh hưởng vì dự án này.
Một dự án quy mô toàn cầu là cơ hội lớn nhưng cũng có thể dẫn đến sự sụp đổ của một tượng đài. Trong lịch sử của ngành thiết kế cũng không phải chưa từng xảy ra những chuyện này.
Trải qua chuyện lần này, Linh San càng thêm nể phục và yêu quý Tôn Khả Thiên. Khi cô chủ động tham gia vào việc chế tác và góp ý cho các mẫu thiết kế của bộ sưu tập Xuân Hè, Linh San có chút nghi ngờ. Giữa Tôn Khả Thiên và Lâm Nhạn Tuyết có một khúc mắc rất lớn chính là Lôi Thần Phong. Sự ghen tuông và thù hận có thể biến một người lương thiện trở thành ác quỷ. Linh San lo lắng cô sẽ giống những kẻ kia, giở thủ đoạn xấu sau lưng đối thủ.
Nhưng cô gái ấy không làm vậy. Ngày ngày vẫn âm thầm, lặng lẽ làm từng chút một. Chẳng ồn ào và vồn vã, chẳng cần ai biết tới chuyện tốt mình đang làm, cứ như vậy cứu đối thủ một bàn thua trông thấy.
Tại nhà hàng cao cấp giữa trung tâm thành phố, tất cả các thành viên Lâm gia đang dùng bữa chung với Lôi Thần Phong. Với thành công của Lâm Nhạn Tuyết tại Lôi thị, trong đầu Lâm Hùng tiếp tục tính toán cho những âm mưu mới.
Mối hôn sự giữa hai nhà Lâm - Lôi cần phải nhanh chóng tiến hành, như thế mới đảm bảo kế hoạch không bị trì hoãn.
- Thần Phong, cảm ơn con thời gian qua đã yêu thương và bảo vệ Nhạn Tuyết. Nhưng cứ để con bé làm việc tại Lôi thị với danh nghĩa là nhà thiên kim Lâm gia cũng không phải chuyện tốt. Ta nghĩ đám cưới nên tiến hành sớm một chút.
Không hổ danh là Lâm Hùng, mọi bước đi đều nhanh chóng và có sự tính toán. Kết hôn với Vũ Vũ là chuyện sớm muộn, nhưng anh không muốn mang tình cảm của mình vào cuộc chiến thương trường này.
- Chú Hùng, không cần quá vội vàng đâu. Cháu hứa sẽ không để ai trong Lôi thị bắt nạt Nhạn Tuyết.
Câu trả lời này không đúng ý Lâm Hùng, lão chuẩn bị giăng thiên la địa võng để đưa Lôi Thần Phong vào tròng. Có Lâm Nhạn Tuyết trong tay, lão ta vô cùng tự tin với kế hoạch của mình.
- Ta nghe nói con bé ở Lôi thị luôn bị giám đốc sáng tạo chèn ép. Nếu có thể, hãy để Nhạn Tuyết đảm nhận chức vụ đó đi.
Lôi Thần Phong nhăn đuôi mắt, thừa biết hắn ta đang toan tính điều gì.
- Giám đốc sáng tạo hiện đang làm việc rất tốt, không có lý do gì để thay thế cô ấy cả. Hiện tại...
- Ta không muốn nghe những lý do đó. Nếu Nhạn Tuyết mãi ngồi ở chức vụ trường phòng thiết kế cỏn con thì ta sao có thể an tâm. Nếu không thì ngày mai Nhạn Tuyết hãy quay trở về Lâm thị làm việc đi.
Chưa bao giờ Lâm Hùng dám lên tiếng cắt lời Lôi Thần Phong. Nhưng bây giờ tình thế đã thay đổi, trong tay lão có quân át chủ bài rồi, phải tỏ ra trên cơ và cứng rắn một chút để đối phương cảm nhận rõ uy quyền của người ra cờ.
- Ba à, con thấy chức vụ trưởng phòng thiết kế này rất tốt, cũng không cần phải làm ở chức vụ cao hơn đâu.
- Ta thấy con quá lương thiện rồi. Ta đã nghe nói nhiều lần con bị giám đốc sáng tạo gây khó dễ, con không cần phải nhẫn nhịn như thế, dù gì cũng là thiên kim Lâm gia.
Lôi Thần Phong khẽ nhấp một ngụm rượu, toàn thân tỏa ra khí thế bức người. Trên khuôn mặt không rõ cảm xúc vui buồn, bạc môi khẽ cong lên mang theo nhiều ẩn ý.
- Chú biết rồi đấy, vị trí giám đốc sáng tạo lần này do bà nội chọn. Phải thông qua ý kiến của bà mới có thể thay đổi.
- Không phải vị trí này vốn dĩ dành cho con dâu Lôi gia hay sao, vậy thì hai đứa kết hôn đi. Như vây Nhạn Tuyết có thể danh chính ngôn thuận ngồi vào vị trí đó. Cuối tháng này là ngày tốt, hay là cứ tổ chức vào cuối tháng này đi.
Lâm Hùng liên tục dồn ép, không ngần ngại mang con gái mình ra làm quân cờ.
- Nhạn Tuyết còn chưa nhớ lại những ký ức trước kia giữa cháu và cô ấy, vậy nên không nên ép buộc cô ấy kết hôn sớm như vậy.
Đó là sự thật. Vũ Vũ đã quên hết ký ức giữa hai người, việc ép buộc cô ấy kết hôn sẽ khiến cô ấy sợ hãi. Nếu có một ngày Vũ Vũ đứng trước mặt anh và nói muốn kết hôn thì anh sẽ không ngần ngại mà gật đầu đồng ý.
Lâm Nhạn Tuyết cũng có những toan tính trong lòng, cô ta chờ đợi ngày này đã lâu rồi. Ngày có thể gả cho Thần Phong để thoát khỏi những con quỷ trong Lâm gia.
- Thần Phong, em đồng ý.
Trước lời đồng ý của Lâm Nhạn Tuyết, trong lòng Lôi Thần Phong trào dâng cảm xúc khó tả. Vũ Vũ đã nói muốn kết hôn với anh, đây là điều trước giờ anh luôn chờ đợi. Chỉ cần cô đồng ý, mọi chuyện đều không thành vấn đề.
- Nếu em đã đồng ý thì cứ làm theo ý của chú Hùng đi. Có điều đám cưới là chuyện trọng đại, trong thời gian gấp rút như vậy sẽ không đủ long trọng. Hay cuối tháng này tổ chức lễ đính hôn, sau đó đám cưới sẽ tổ chức sau.
Sắc mặt Lâm Nhạn Tuyết đỏ rực, cố gắng cúi thấp đầu để không ai nhìn thấy biểu cảm ngại ngùng của mình, nhưng tất cả đều đã lọt vào tầm mắt Lâm Nhã Kỳ.
Lâm Nhã Kỳ vốn đã không ưa gì cái vẻ mặt ngây thơ thánh thiện này, nay còn tận mắt chứng kiến cảnh người đàn ông mình yêu nhất cầu hôn người con gái khác, cô ta không cam tâm. Bàn tay giấu dưới bàn đã siết chặt đến mức nổi cả những tia máu nhỏ.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Toàn Tinh Tế Đều Biết Tôi Là Tra Nam Của Hoàng Đế Bệ Hạ
2. Thanh Xuân Vội Vã - Ta Đã Cuồng Nhiệt
3. Chờ Ngày Gió Đông Ấm Áp
4. Lam Yên, Triền Miên Trói Buộc!
=====================================
Tám năm trước cô ta còn ra tay được thì bây giờ có là gì.
“Cứ chờ đó đi Lâm Nhạn Tuyết và Tôn Khả Thiên. Tôi sẽ cho hai người có chung một ngày giỗ”.