Mạc Đình Phong đứng bên ngoài cả đêm đấu tranh tư tưởng " Vào hay không vào " Anh rất nhớ Lạc Uyển nhưng không biết phải đối diện ra sao. Anh chỉ biết ngồi ngoài nhìn bác sĩ đi vào rồi đi ra. Đang đi qua đi lại thì anh nghe thấy tiếng hét phát ra từ phòng bệnh của cô. Không thể giả vờ không quan tâm, Mạc Đình Phong lao vào. Trước mắt anh là cô gái khuôn mặt trắng bệch đang giãy dụa một cách đau đớn trên giường. Anh chạy đến ôm cô thật chặt
" Tiểu Uyển, anh đây. E..em đừng dọa anh mà " Mạc Đình Phong gần như hét lên
Bác sĩ cùng y tá nhanh chóng đưa cô vào phòng cấp cứu. Mạc Đình Phong ngồi ngoài mà nước mắt không ngừng rơi. 2 ngày không gặp mà cảnh tượng đầu tiên anh nhìn thấy lại là một Lạc Uyển đang một mình chịu đựng cơn đau, toàn thân lạnh ngắt, trắng bệch. Lúc này Mạc Tử Nhiễm cũng chạy đến
" Lạc Uyển đâu em? " Bỏ qua Mạc ĐÌnh Phong, Mạc TỬ Nhiễm chạy đến chỗ Diệp Hoa
" Chị ấy đang cấp cứu "
" Đã có chuyện gì vậy? "
" Em cũng không biết nữa. Em chỉ mới đi vệ sinh thôi mà đã thấy chị ấy bị như vậy rồi "
" Hãy chờ đến khi phẫu thuật xong rồi gọi anh " Mạc Tử Nhiễm trấn an người con gái trước mặt
Vẫn bỏ qua Mạc Đình Phong, Tử Nhiễm nhanh chân đến phòng giám sát
5 tiếng phẫu thuật trôi qua. Đèn chuyển sang đỏ cùng lúc bác sĩ đi ra. Gương mặt còn đổ mồ hôi, áo dính đầy máu, bác sĩ liên tục thở dài, ngán ngẩm
" Ai là người nhà của bệnh nhân Lạc Uyển? "
" Là... tôi. Tôi là chồng cô ấy "
" Mạc Tổng " Bác sĩ cúi người một lát mới ngẩng lên
" Chúng tôi đã cố gắng hết sức nhưng... Cô Lạc... " Vị bác sĩ vẫn điềm tĩnh
Trái lại thì Mạc Đình Phong đang như phát điên. Anh nắm chặt cổ áo của bác sĩ như muốn gầm lên rồi lại buông ra, quỳ xuống sàn bệnh viện lạnh giá
" Tại sao cô ấy lại phải chết? " Mạc Đình Phong nhìn vô định
Mạc Tử Nhiễm nghe điện thoại của Diệp Hoa xong liền chạy đến lại thấy anh trai mình thất thần, không khỏi tức giận. Tử Nhiễm lần đầu trong đời lôi cổ Mạc Đình Phong và tặng cho anh một cú đấm rách cả môi. Diệp Hoa phải ngăn nếu không Tử Nhiễm sẽ đánh chết Mạc Đình Phong mất
" Anh nói đúng. Sao cô ấy phải chết vì ANH "
"... " Mạc Đình Phong chết lặng, không phản kháng
Bác sĩ cũng được phen hú hồn, không dám can ngăn mà chỉ nói " Khoan đã hai vị. Tôi đâu có nói cô Lạc đã chết "
Hai anh em tròn mắt nhìn nhau rồi nhìn bác sĩ
" Chúng tôi chỉ không giữ được đứa bé, còn cô Lạc đã được chuyển vào phòng chăm sóc đặc biệt rồi "
Bác sĩ vừa nói ngay lập tức tất cả chạy đến trước phòng chăm sóc đặc biệt. Lạc Uyển nằm trên giường bệnh với chi chít dây truyền cắm vào người, cả gương mặt cô hốc hác
" Bác sĩ, rõ ràng lúc trước còn rất bình thường sao chị ấy lại thành ra như vậy "
" Trong khi phẫu thuật, tôi phát hiện trong máu cô Lạc có một loại thuốc vô cùng có hại cho thai nhi và tốc độ lan truyền rất nhanh, thậm chí thuốc còn chưa tan hết nên tôi nghĩ đã có người tiêm thuốc vào chưa lâu "
" Tên khốn nạn nào... " Mạc Đình Phong nắm chặt tay
" Không chỉ mất đứa bé mà thuốc sẽ khiến cho cô Lạc sau này có thể hoàn toàn không mang thai được nữa "
Bác sĩ nói xong liền rời đi, Diệp Hoa cũng quay lại phòng bệnh cũ, để lại không gian im lặng chết chóc
" Mạc Đình Phong " Tử Nhiễm lạnh giọng
"... "
" Anh có yêu Lạc Uyển không? "
" Rất nhiều "
" Vậy hãy để em và Diệp Hoa đưa cô ấy đi "
Mạc Đình Phong hai mắt tỏ rõ sự mệt mỏi vì thiếu ngủ nhìn Mạc Tử Nhiễm
" Việc của anh là tìm ra kẻ đã biến bạn em và người anh yêu thành ra thế kia. Cũng đừng đi tìm cô ấy. Được chứ? "
Mạc Đình Phong không trả lời, Mạc Tử Nhiễm cũng không định nghe, để lại một mình Mạc Đình Phong đứng đó
" Anh... Thật sự... Phải để em đi sao? "
--------------------
" Thưa cô, việc cô dặn đã làm xong rồi "
" Đứa bé? "
" Đã chết "
" Lạc Uyển? "
" Đang ở phòng chăm sóc đặc biệt "
Lôi Thu vui vẻ tắt máy rồi tiếp tục lao vào cuộc hoan ái với người tình của mình. Hắn ta ôm ấp, vuốt ve khắp cơ thể cô ta, miệng ngọt hỏi
" Em đã làm gì cô ta vậy? "
" Chỉ là chút thuốc thôi "
" Em có thể giết cô ta ngay hôm đó, tại sao lại dài dòng như vậy "
" Có lẽ nhìn người khác đau khổ là thú vui của em "
" Không phải cô ta có cái vòng cổ gì mà... À gắn máy ghi âm. Em không sợ sẽ bị hắn phát hiện sao? "
" Đừng lo, em đã có kế hoạch riêng cho cái vòng đó rồi "
Rồi cẩu nam và cẩu nữ tiếp tục cuộc hoan ái mà không biết đã vô tình lọt vào ống kính camera
----------------
Lạc Uyển không có dấu hiệu tỉnh lại, chỉ nằm im khiến bao nhiêu người lo lắng. Mạc Đình Phong cũng không rời phòng bệnh nửa bước. Anh cố gắng nhìn ngắm thật kỹ gương mặt cô mà lòng như lửa đốt
" Em đã đặt vé rồi, mai chúng em sẽ đi "
"... "
Mạc Đình Phong chẳng thể phản đối, lẳng lặng lau mặt cho cô
Sáng hôm sau anh không cùng ra sân bay vì sợ không thể nhìn cô đi. Mấy ngày rồi mới về nhà. Nơi đây đã chẳng còn hơi ấm của người con gái anh yêu. Thay vào đó là sự chán ghét khi nhìn Lôi Thu đang tỏ ra ngoan ngoãn trước mặt ba mẹ mình cùng đứa bé không biết có phải con mình hay không
" Phong, anh đi đâu về... " Lôi Thu õng ẹo ôm tay anh nhưng nhận lại là cái nhìn không thể buốt giá hơn
" Sao nhìn mặt hốc hác thế. Con mau đi thay đồ ăn cơm đi "
Mạc Đình Phong lên phòng rồi ngồi dưới dòng nước lạnh mặc cho nó xối xả chảy xuống người trong khi bàn tay nắm chặt sợi dây chuyền anh tặng cô. Anh cố gắng lừa dối bản thân rằng mình sẽ ổn. Mạc Đình Phong mệt mỏi đi xuống nhà bếp ăn qua loa rồi nhanh chóng đi lên phòng làm việc, nhưng có thứ đã giữ anh lại
" Chúng tôi xin đưa tin về vụ cướp máy bay mới xảy ra cách đây vài phút. Chiếc máy bay cất cánh từ sân bay quốc tế với điểm hạ cánh tại Pháp đã bất ngờ rơi xuống một hòn đảo khi chưa bay được bao xa. Hiện tại đã xác nhận có 15 người chết, hàng trăm người bị thương và một số còn đang mất tích. Hung thủ được cho là có sử dụng ma tuý và từng có tiền án cướp của giết người. Vụ việc vẫn đang tiếp tục được điều tra và làm rõ. Quân đội cũng đã cử thêm người để tìm hành khách mất tích. Nếu ai có người nhà đi trên chuyến bay hãy đến sân bay quốc tế để xác nhận thi thể... "
Mạc Đình Phong tim như ngừng đập. Đó không phải chuyến bay của Lạc Uyển sao. Tự nhiên bây giờ còn phát nổ. Anh lấy điện gọi cho Mạc Tử Nhiễm nhưng nhận lại là số máy không có thực. Anh lại chạy ra ngoài và phóng xe đến sân bay. Trong khi lái xe còn huy động không biết bao nhiêu tổ chức khiến giới underground cũng có phen độn thổ
" Lạc Uyển, em không được chết. Anh sẽ tìm ra em " Mạc Đình Phong nắm chặt vô lăng lao hết cỡ trên đại lộ rộng lớn