[Tống Mạn] Thiên Thần Gãy Cánh

Chương 30




Daisy đặt đôi giày búp bê ngay ngắn vào tủ, lau chân rồi mang dép bông, sau đó mới điềm nhiên bước vào nhà. Ngôi nhà vốn chỉ có mỗi Daisy cùng các nữ hầu nay đột nhiên bừng bừng sức sống vì có thêm người. Vừa đi được năm, sáu bước lại thấy đồ chơi do Fuuto ném đầy đất. Daisy mặt không đổi sắc tiến tới thu nhập đống đồ chơi, cẩn thận đặt vào thùng

Dưới bếp truyền tới mùi thơm, có lẽ là các nữ hầu đang bận rộn làm cơm tối. Daisy vươn vai uốn éo một cái rồi phủi mông đi lên lầu. Lúc đi tới cầu thang tầng hai, cô bé bắt gặp hình ảnh đậm chất kíƈɦ ŧɦíƈɦ. Nó sắc đến nỗi Daisy vừa nhìn liền trượt chân ngã nhào ra phía sau cầu thang

" A" Hai tiếng kinh hô đồng thời bật ra

Cũng may nhờ ơn quỷ súc ma vương dạy bảo, Daisy phản ứng nhanh tay níu chặt lan can, chân phải lùi về phía sau trụ lại. Lúc cô bé ngước lên, liền thấy gương mặt phóng đại của nam sinh tóc bạc trước mặt. Môi hai người chỉ cách nhau mấy mm, chỉ cần tiến thêm một chút nữa là sẽ đụng nhau ngay

Daisy đồng tử mở to, lần này là triệt để hoá đá, tay buông khỏi lan can, như con diều không có gió mà bị đứt, ngã nhào xuống phía sau cầu thang

" Daisy..." Tsubaki sợ hãi nhào về phía trước, đáng tiếc chỉ bắt hụt một góc áo của cô bé tóc vàng

Daisy bé nhỏ sợ gần chết, hai mắt nhắm chặt chờ cơn đau sứt đầu mẻ trán, thậm chí là u não do đập đầu vào nền nhà. Nhưng không, không một cơn đau nào xảy đến, bằng điều kì diệu nào đấy, Daisy đã được đỡ lấy bởi một thiếu niên tóc cam

Có lẽ từ thời khắc này Natsume trong lòng Daisy đã đạt đến hình tượng thiên sứ chính nghĩa bảo vệ cô bé khỏi gian tà mất rồi

"Phải cẩn thận một chút chứ" Natsume vò đầu tóc của mình, dứt khoát bế con nhóc nào đó hẳn lên theo kiểu công chúa, bước lên cầu thang. Sau đó cậu nhìn chằm chằm Tsubaki đang bán khoả thân

" Tsubaki, anh phải chú ý một chút, chúng ta không phải đang ở nhà đâu"

" Rồi rồi..." Tsubaki bĩu môi than thở, sau đó lại quay sang nhìn Daisy với một vẻ mặt đầu hối lỗi "Xin lỗi nhé nhóc, lần sau anh sẽ lưu ý"

" Được rồi, Daisy không sao đâu" Daisy nói, hai tay bụ bẫm đưa lên che mắt để không nhìn tới thân hình đẹp đẽ của thiếu niên. Đột nhiên lỗ mũi truyền tới cảm giác nóng ẩm, Daisy bé nhỏ hoa lệ ngất xỉu

Thủ phạm Tsubaki "..."

Xem như đồng phạm Natsume "..."

Con bé biếи ŧɦái này rốt cục nghĩ cái gì mà ngất xỉu vậy

...

Đợi đến lúc Daisy tỉnh đã là bảy giờ tối, đám nhóc con kia cũng đi học trở về từ lâu. Bé tóc vàng vừa mở mắt ra liền thấy tám đôi mắt đang nhìn mình chằm chằm.

Daisy có cảm giác bản thân sẽ vì sợ hãi mà đột ngột xỉu tiếp

"Em ổn rồi chứ" Vì là thủ phạm nên Tsubaki đang cảm thấy có lỗi hơn bao giờ hết. Cậu cũng đâu có ngờ nhóc con này lại chảy máu mũi, định lực thật kém

" Daisy ổn rồi" Daisy dùng tay ra dấu oke, nhưng khi một lần nữa nhìn tới Tsubaki, hình ảnh sắc dụ kia lần nữa hiện lên, máu mũi lại tiếp tục phun trào, may mắn lần này không có tiếp tục bất tỉnh

"A cái ông anh trai ngốc này" Yusuke che mặt tức giận, lập tức hợp tác với ông anh Azusa ném tên tóc trắng Tsubaki ra khỏi phòng

"Cuối cùng cũng được yên" Louis lẩm bẩm

"Onii-chan, Daisy ổn rồi, thật đó..." Nhìn Natsume đang không ngừng cầm máu cho mình, hai mắt Daisy chớp chớp đầy khả ái, sau đó còn gật đầu chắc nịch thêm hai chữ thật đó vào cuối câu

Natsume cảm thấy anh đã bị một rừng manh manh làm cho điên rồi. Kìm chế lại cảm giác muốn ôm cô bé loli vào lòng, thiếu niên làm ra vẻ chính nhân quân tử, ho khụ khụ nói "Được, vậy chúng ta xuống nhà ăn cơm đi"

"Được a, em đói rồi" Subaru trèo xuống giường, đi déo vào, tiên phong dẫn quân bước ra khỏi cửa

" Đều tại bà chị phiền phức này, nếu không chúng ta từ sớm đã được ăn cơm" Fuuto có chút không vui, còn toe toe cái mồm. Hậu quả là được ăn trọn cú ném dép thần chưởng của tiểu khả ái Daisy

Asahina anh em "..."

[Tống Khả Di/ Yuhi bừng tỉnh " Đột nhiên get được một kĩ năng mới"

Xem ra mình vẫn còn quá hiền với tên ngốc này]

Asahina Fuuto_ thanh niên bị ngược ở cả hai bộ đồng nhân " ..."