Dương Tuấn Vũ không để Katherine có cơ hội mở lời chiếm ưu thế, hắn nói:
- Các vị cũng thấy rồi đó, thực ra chúng tôi chỉ cần mua một công ty nhỏ ở nước ngoài, sau đó dùng dạng bán lại bản quyền rồi tự kinh doanh thì chằng mấy chốc cũng làm điên đảo thị trường phương tiện giao thông. Nhưng vì tôi vốn rất thích Bentley nên mới tìm các vị hợp tác, tôi cũng không muốn thương hiệu lâu đời này sụp đổ. 45% chính là cái giá ưu đãi nhất rồi. Các vị có thể suy nghĩ trong 1 ngày. Tôi sẽ quay lại vào ngày mai.
Katherine cắn răng, cô thầm mắng tên này xảo quyệt, nếu cho hắn đi, ai mà biết hắn có đến công ty nào khác để chào hàng không? Thậm chí tất cả cũng không có ràng buộc gì, biết đâu hắn lại mua bừa một cái xác công ty nào đó thật rồi tự sản xuất thì kế hoạch làm bá chủ thị trường xe hơi của tập đoàn sẽ tan vỡ. Cô vội đứng dậy nói:
- Không cần đến ngày mai, hiện tại chúng tôi sẽ cho cậu câu trả lời. Cậu có thể cho chúng tôi thảo luận riêng thêm 15 phút chứ?
- Được thôi, tôi cũng không muốn mất nhiều thời gian. Xin phép tôi đi lấy một cốc cafe nóng.
Nói xong hắn gật đầu chào mọi người rồi cùng Vân Tú đi ra ngoài. Trên đường đi, Vân Tú cười khúc khích, giơ ngón tay cái với hắn:
- Cậu chơi chiêu này quá tuyệt. Nhìn bọn họ chắc đã thèm lắm rồi nhưng sợ cắn sẽ đau răng. Ha ha. Không ai có thể ăn được của cậu cái gì mà không phải trả giá.
- Tất nhiên, đây là những kỹ thuật đến từ tương lai đấy, cái giá họ phải trả còn quá nhỏ. Tôi cũng không chỉ dừng lại ở 45% cổ phần đâu.
- Cậu lại còn có thêm cái gì à? Sao cứ giấu tôi vậy?
- Hì hì. Đến lúc cần mới nói, như thế không phải rất kích thích sao? Thực ra cũng không có cái gì
mới, chỉ là tôi đánh vào tâm lý của họ thôi. Lát nữa chị sẽ rõ.
…
Sau 15 phút, Azgad đến mời hắn vào tiếp tục cuộc đàm phán. Đến hiện tại, Azgad chính thức khâm phục vị chủ tịch trẻ tuổi này. Không ngờ chỉ gặp nhau có 2 lần cậu ta đã sắp làm sếp của mình.
Cuộc đời đúng là không biết phải nói thế nào, hắn làm ở đây 10 năm rồi cũng cố gắng lắm mới leo đến cái chức trưởng phòng, người ta vừa đến thăm vui vẻ chút đã sắp làm sếp lớn. Nhưng cũng không thể không nói người thanh niên này có trong tay thứ mà mọi ông chủ đều đỏ mắt.
Dương Tuấn Vũ vào phòng, hắn ngồi xuống vị trí của mình lúc trước rồi cười nói:
- Chỉ tịch Katherine đã nghĩ xong rồi sao? Tôi còn chưa uống hết cốc cafe.
Nghe thấy hắn trêu đùa vậy Katherine cũng không bực tức gì, thậm chí cô còn cười đáp lại, khi cô cười mọi người như có cảm giác mọi thứ đều tối lại, còn nụ cười đó đã chiếm hết ánh sáng xung quanh. Đây chính là tạo hóa trời ban. Cô nói:
- Nếu ngài Ralph chưa uống hết thì có thể cứ tiếp tục, chúng tôi sẽ đợi thêm chút.
- Ồ, không cần thiết. Chúng ta có thể bắt đầu.
Dương Tuấn Vũ cười cười, lắc đầu nói.
Katherine cũng không để hắn đợi, cô nói ngay:
- Được sự thống nhất của hội đồng, chúng tôi quyết định trao cho anh 45% cổ phần công ty Bentley, về phía anh thì chúng tôi sẽ nhận được bản thiết kế chi tiết của siêu tụ điện và động cơ điện. Không vấn đề gì chứ?
- Rất hợp ý tôi, nhưng bây giờ tôi lại có thêm ý kiến khác.
Katherine thấy đột nhiên hắn được lợi còn muốn phần hơn, hắn nghĩ tập đoàn này dễ bị chèn ép vậy sao, giọng cô lạnh đi:
- Sao vậy? Có phải ngài Ralph lại muốn lấy thêm chút cổ phần nữa?
Dương Tuấn Vũ làm như không thấy thái độ của mọi người, hắn cười gật đầu nói:
- Đúng vậy. À. Các vị đừng nhìn tôi như kẻ tham lam như vậy chứ. Nghe tôi giải thích một chút, các vị sẽ thấy hứng thú.
Mọi người thầm mắng hắn “chẳng phải ngươi đúng là rất tham lam sao, lại còn giả vờ đứng đắn, nước dãi chảy ra kia kìa”, Katherine cũng muốn xem tên này còn trò gì nữa, cô gật đầu ra ý hắn có thể nói tiếp.
Dương Tuấn Vũ nói:
- 50% cổ phần, tức là tôi muốn thêm 5% nữa. Ấy, bình tĩnh chút. 5% này tôi sẽ dùng doanh thu đổi lấy. Trong vòng 5 năm, lợi nhuận các vị lấy 6 tôi lấy 4 phần. Thế nào?
Martin nói:
- Không phải anh là một thành phần của công ty hay sao? Vậy thì còn cần chia lợi nhuận? Không phải nó nên thuộc về tập đoàn?
- Ồ. Các vị có lẽ đang hiểu lầm. Tôi có tập đoàn của tôi, đây đơn thuần chỉ là cùng góp vốn làm ăn. Vốn của tôi là công nghệ, còn của các vị là thương hiệu. Lợi nhuận nếu tôi có 45% cổ phần sẽ là 5-5, còn nếu các vị chấp nhận nhường lại 5% cổ phần thì trong 5 năm lợi nhuận sẽ là 6-4.
Katherine biết ngay tên này không đơn giản, nhưng mà tình huống này họ cũng đã thảo luận rồi, cô nói:
- 5 năm lợi nhuận 7-3. Chúng tôi 7 phần.
- Thưa quý cô, 6-4 chính là cái giá cuối. Trong 5 năm này công nghệ siêu tụ điện và động cơ sẽ được chúng tôi đảm bảo nâng cấp thêm 1 lần nữa. Các vị đừng nghĩ điều này dễ dàng.
Thấy hắn nói cái đồ biến thái này còn có thể nâng cấp thì đã thấy xuôi lòng rồi, Katherien nhìn qua Paul Vincent- cha của cô. Cô nhận được cái gật đầu của ông thì cũng yên tâm hơn, cô nói:
- Được, vậy rất hoan nghênh sự hợp tác của Thịnh Thế.
Mọi người vỗ tay, ai cũng cảm thấy mình đã vượt qua cái cảm giác ngột ngạt khó thở rồi.
Vân Tú thì đôi mắt đã sáng lên như đèn cao áp rồi, Boss của cô quá bá đạo đi. Xông vào trụ sở của người ta rồi đòi chia quyền làm chủ. Quá ngầu đi. Cô đã sùng bái anh mất rồi.
Dương Tuấn Vũ thì không cảm thấy bất ngờ lắm, đừng nghĩ doanh thu chỉ hơn kém 1 phần mà nghĩ nó nhỏ. Cứ thử tưởng tượng lãi suất thấp nhất của Bentley là 60 triệu $ (1200 tỷ đồng) 1 năm, thì 1 phần của nó đã là 6 triệu $ (120 tỷ đồng) rồi.
Quan trọng nhất là hắn đoán được tâm lý của họ. Đa số mọi người vẫn nghĩ một chiếc xe dù có hiện đại thì thời gian bán cực thịnh cũng không quá 3 năm, huống gì là một cái động cơ và một chiếc siêu tụ điện, bán được giá tốt 5 năm đã là quá lời rồi. Vì thế 5 năm đầu lợi nhuận sẽ là lớn nhất, và họ nhận được thêm 1 phần cũng là quá hời rồi.
Nhưng họ đâu có biết, dù có thiết kế nhưng để hiểu được nguyên lý phức tạp của nó cũng mất không ít thời gian. Chưa kể đây chỉ là một kỹ thuật trong khi rất nhiều kỹ thuật tiên tiến mà Triệu Cơ mang lại. Ài, nhắc đến Triệu Cơ mới nhớ, cô bé của anh ơi, bao nhiêu lâu nữa em mới quay lại, theo dự kiến thì cũng cần khoảng gần 2 tháng nữa. Quá lâu đi.
Dương Tuấn Vũ tâm hồn cũng quay lại với cuộc họp, hắn cười nói:
- Rất vui vì được cùng làm việc với mọi người. Nếu có gì còn sai sót thì mong mọi người đóng góp.
Azgad cười, hắn rất nhanh làm thân với vị lãnh đạo mới này:
- Ngài quá khách sáo rồi.
Katherine cũng gật đầu nói:
- Vì anh đã giữ 50% cổ phần của công ty Bentley, anh có thể chọn cho mình một chức vụ anh muốn, tôi cho anh quyền đó.
Dương Tuấn Vũ cảm ơn nói:
- Vậy thì tôi muốn làm CEO. Được chứ?
- Ồ, anh muốn quản lý mọi mặt công ty?
- Đúng vậy, vì đây là mẫu xe đầu tiên, hay có thể nói là tâm huyết của cả Thịnh Thế, nên tôi muốn không xảy ra sai sót gì. Không được sao thưa chủ tịch Katherine?
- Tất nhiên là không vấn đề. Vốn việc chiếm 50% cổ phần của Bentley thì anh chính là người có nhiều cổ phần nhất, nên đương nhiên sẽ được đảm nhiệm mọi vị trí mà anh thích. Số cổ phần này đang được cấp dưới của tôi chuyển nhượng lại cho anh. Không phải anh cũng nên ký hợp đồng hợp tác, đồng thời chuyển công nghệ cho chúng tôi rồi chứ?
- Ồ. Tập đoàn có vẻ làm mọi việc rất nhanh chóng. Được thôi, ngài hãy gửi cho tôi bản fax mọi thủ tục pháp lý cần thiết, tôi sẽ ký ngay.
- Đã có ở đây thưa ngài.
Azgad chuyển tài liệu và hợp đồng cho hắn.
Dương Tuấn Vũ đọc qua các điều khoản, sau đó ký tên vào đó. Rồi hai bên hoàn thành chuyển nhượng trong vòng 30 phút. Khi đang chuẩn bị kết thúc cuộc họp thì Dương Tuấn Vũ nói:
- Vì cách xử lý công việc của tập đoàn ta rất nhanh, chính vì vậy tôi cũng muốn mọi người ngồi lại một chút, tôi sẽ có một số điều chỉnh ngay lập tức cho công ty chúng ta, chủ tịch Katherine sẽ quan sát và cho ý kiến.
Mọi người thấy hắn vừa nhận chức, đang định đi chúc mừng một chút, không ngờ vị CEO mới này lại muốn làm việc ngay, tuy bất ngờ nhưng ai cũng ngồi lại vào vị trí của mình, tham gia vào cuộc họp đầu tiên của người lãnh đạo mới này. Họ cũng muốn biết một chút, vì sao Thịnh Thế lại có thể đi lên từ hai bàn tay trắng mà phát triển được đến hiện tại. Không thể không nói, Katherine cũng rất mong kéo cậu ta làm nhân viên cho mình, bây giờ là hợp tác, sau đó là đồng hóa cậu ta.
Dương Tuấn Vũ lấy tài liệu từ Vân Tú đưa cho, hắn chiếu lên tivi trong phòng họp. Mọi người đều nhìn thấy một mô hình xe hoàn toàn mới, thậm chí … có chút.. ừm.. như đến từ tương lai vậy. “Con ** nó, lại cái đồ kinh dị gì thế này?” Azgad trợn mắt, hôm nay số lần trợn mắt của hắn cũng nhiều hơn nữa quãng đời trước cộng lại rồi.
Theo như mô tả, chiếc xe này có thể từ một chiếc xe dáng thể thao, rất đẹp mắt, họ chưa nhìn thấy một chiếc xe nào đẹp như vậy. Ừm, dùng từ “thiết kế của tương lai” cũng không khoa trương.
Tất nhiên rồi, Dương Tuấn Vũ đang chiếu 2 mẫu xe Bentley của năm 2017 và 2018.
Mọi người thấy trên chiếc xe đã có logo của Bentley thì trợn mắt, đây đâu phải mẫu xe của họ? Sao lại có logo?
Katherine thở dài nói:
- Thì ra trước khi anh đến đây đã chắc chắn rằng mình có thể ngồi lên vị trí này rồi.
Mọi người khi đó mới ngớ người ra, ai cũng bội phục sự tự tin của chàng trai trẻ này. Anh ta đã xác định đến đây làm chủ, thậm chí thiết kế xe và logo cũng đã có bản vẽ chi tiết rồi.
Dương Tuấn Vũ cũng không trả lời lại câu nói cảm thán đó của Katherine, hắn nghiêm giọng nói:
- Trên đây là mô hình hai chiếc xe điện mà chúng ta sẽ cần ra mắt, muộn nhất tôi muốn thấy chiếc đầu tiên được hoàn thành đầu nằm 2010. Các anh đừng nói với tôi là thiết kế, động cơ, nguồn năng lượng đều đã có chi tiết mà không thể “lắp” vào đấy nhé.
Peter Kahl đứng lên cười nói:
- Thưa ngài Ralph, chúng tôi nếu kém như vậy thì quá kém rồi. Ngài có thể yên tâm. Chúng tôi cam đoan kịp thời gian giao sản phẩm, sẽ không làm ngài thất vọng.
- Tốt lắm, hiện tại trong vòng 1 tháng cần lắp đặt hệ thống máy móc mới phục vụ quy trình sản xuất. Tôi sẽ điều 10 giáo sư và 20 kỹ sư đến đây để giúp nhà máy làm quen và nắm vững các yêu cầu kỹ thuật.
Chúng ta nhất định sẽ làm cả thế giới phải thán phục. Tin tôi đi các bạn sẽ làm được.
Tất cả mọi người đứng dậy vỗ tay. Không ai còn nhớ gì đến tình hình thua lỗ của công ty. Hiện nay, với sự đổi mới này, họ không có gì phải lo lắng nữa. Chắc chắn họ sẽ là những người dẫn đầu. Ai ai cũng cảm thấy tinh thần nhiệt huyết thời trẻ của mình sống lại một lần nữa.
Dương Tuấn Vũ và Vân Tú cùng mọi người liên hoan tại khách sạn 5 sao Ruby bên bờ sông Thames.