Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Chương 815




Editor: May

Hóa ra, lúc đó, khi lỗ tai anh tiến đến trước ngực, liền nghe được tiếng tim đập......

Cánh môi Cảnh Hảo Hảo vẫn giơ lên như trước, nhưng đáy mắt lại nổi lên một tầng sương mù.

Lương Thần ôm Cảnh Hảo Hảo đi ra từ trong tiểu khu, đội ngũ đón dâu bên ngoài nhìn thấy cô dâu mới, tiếng hoan hô tiếng pháo trúc lại vang lên lần nữa.

Ánh nắng tươi sáng chiếu vào toàn bộ vùng đất, thời tiết tốt không thể nào nói rõ, Cảnh Hảo Hảo bị Lương Thần ôm lên xe.

Xuyên qua cửa kính xe, Cảnh Hảo Hảo có thể thấy không ít người đang vây xem hôn sự mười phần khí phái như vậy, cũng không biết là ai, vẩy ra từng đợt bánh kẹo cưới, trái cây và tiền lì xì, khiến người bên ngoài tranh nhau giành lấy thành một đoàn.

......

Mười giờ rưỡi, đội ngũ đón dâu vững vàng lái vào nhà cũ nhà họ Lương.

Tuy rằng nhà họ Lương quyền cao chức trọng, nhưng vẫn lưu giữ rất nhiều tập tục cũ.

Mấy năm nay thân thể ông nội Lương Thần không tốt, vẫn tĩnh dưỡng ở trong viện an dưỡng Bắc Kinh, hôm nay cháu trai đại hôn, cũng chạy tới từ Bắc Kinh, ngồi ở phía trên cao đường, ba mẹ Lương Thần phân ra ngồi ở hai bên.

Lương Thần nắm tay Cảnh Hảo Hảo, chậm rãi đi qua.

Phù rể phù dâu đi theo phía sau, lúc đi ngang qua chậu than, phù dâu nhấc làn váy của Cảnh Hảo Hảo lên, Cảnh Hảo Hảo cất bước lớn đi qua.




Đi đến phía trước cao đường, chính là kính trà.

Người hầu nhà họ Lương đã sớm chuẩn bị tốt trà bưng lên.

Lương Thần dẫn đầu bưng một ly, kính cho ông nội.

Ông nội cười ha ha tiếp nhận trà, uống một ngụm, sau đó đặt ly trà tới trên khay của người hầu ở một bên, cầm một bao tiền lì xì, đưa cho Lương Thần.

Lương Thần tiếp nhận tiền lì xì, chính là Cảnh Hảo Hảo kính trà.

Cảnh Hảo Hảo làm y theo bưng một ly trà, đưa tới trước mặt ông nội Lương Thần, hơi cúi đầu, cung kính hô một tiếng: “Ông nội.”

Ông nội Lương Thần treo nụ cười giống như vừa rồi, tiếp nhận trà của Cảnh Hảo Hảo, cũng uống một ngụm, sau đó đưa cho Cảnh Hảo Hảo một bao tiền lì xì.

Hai tay Cảnh Hảo Hảo tiếp nhận tiền lì xì, nói một tiếng: “Cám ơn.”

Ông nội Lương Thần nghe câu cám ơn này, cười cười toe toét.

Sau đó, theo thứ tự kính trà cho ba và mẹ Lương Thần, vẫn lĩnh tiền lì xì như cũ.

Đã lạy cao đường, đó là vợ chồng kết tóc, uống ly rượu giao bôi.

Đoạn kết tóc này, là nghi thức cổ xưa, ngày xưa là kết tóc đính ước, sau đó lúc tân hôn, vợ chồng liền có ý đồng tâm.

Đoạn này, mẹ Lương Thần đã sớm dặn dò thợ trang điểm, cho nên phía sau lỗ tai của Cảnh Hảo Hảo, cố ý để lại một nhánh tóc.

Lão bảo mẫu nhà họ Lương đưa cho Lương Thần một cây kéo, Lương Thần cắt nhánh tóc kia của Cảnh Hảo Hảo xuống, sau đó đưa kéo cho Cảnh Hảo Hảo.

Bởi vì vóc dáng Lương Thần có chút cao, cho nên lúc Cảnh Hảo Hảo cắt tóc, anh còn cố ý cúi người, khiến người vây xem bên cạnh, nhịn không được mỉm cười.

Cảnh Hảo Hảo tìm một chỗ không thu hút nhất của Lương Thần, cắt một nhánh tóc.

Hiện tại tóc đàn ông, không dài tới eo như ở cổ đại, bện kết thành đồng tâm là không thể, cho nên liền xen lẫn tóc dài hai người chung một chỗ, phân biệt đặt ở trong túi gấm chữ song hỷ màu đỏ, sau đó, đưa cho cô dâu chú rể mỗi người một cái.

Biểu thị, từ nay về sau, hai người đồng tâm đồng kết.

Sau khi kết tóc, đó là uống rượu giao bôi.

Rượu là rượu Hoa Điêu thượng hạng.

Vừa bưng lên, liền tỏa ra mùi hương lâu năm.

Lão bảo mẫu nhà họ Lương cầm chén rượu, châm hai chén rượu Hoa Điêu, đưa cho chú rể cô dâu mỗi người một ly.

Nghi thức rượu giao bôi, mẹ Lương Thần từng dặn qua trước đó, lúc vợ chồng chạm cốc, chỉ nhấp một ngụm tượng trưng.