Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Chương 792




Lúc ấy sợi len của cô đúng lúc dùng hết, đang chuẩn bị lấy cuộn len cùng màu ở một bên nối dây, điện thoại phía sau liền vang lên.

Mẹ Lương Thần, vừa đếm kim dan, vừa nói: “Nhận điện thoại.”

Chị dâu cả của Lương Thần, buông cuộn len xuống, một tay cầm kim đan, một tay tiếp nghe điện thoại: “Alo, xin chào, nơi này là nhà họ Lương.”

“Chào co, đây là bệnh viện nhân dân của thành phố Giang Sơn, có một tiên sinh tênLương Thần, uống một lượng lớn thuốc ngủ, đang cấp cứu, xin hỏi cô là người nhà ngài ấy đúng không?......”

Chị dâu cả Lương Thần nghe một câu thế, que đan trong tay choang liền rơi xuống dưới.

Mẹ Lương Thần đang đan áo len và chị dâu hai đều nghiêng đầu nhìn về phía chị dâu cả.

Trong điện thoại, tiếng nói lễ phép của y tá còn đang truyền đến không ngừng: “Chào cô, xin hỏi cô còn ở đó không? Alo? Alo?”

“Chỉ cả, xảy ra chuyện gì?” Chị dâu hai của Lương Thần hỏi một câu.

Chị dâu cả của Lương Thần không có phản ứng gì, chỉ là sắc mặt trở nên có chút tái nhợt.




Mẹ Lương Thần vươn tay đẩy cô: “Xảy ra chuyện gì?”

Lúc này chị dâu cả của Lương Thần mới phục hồi tinh thần lại, liếc mắt nhìn mẹ Lương Thần một cái, đầu tiên là nhặt điện thoại lên, nói một câu với bên trong: “Đã biết, lập tức đến.”

Sau đó, chặt đứt điện thoại, chị dâu cả của Lương Thần xoay qua, nói với mẹ và chị dâu hai của Lương Thần: “Vừa rồi trong bệnh viện gọi điện thoại tới, nói A Thần uống thuốc ngủ......”

Tiếng nói của chị dâu cả Lương Thần còn chưa rơi xuống, mẹ Lương Thần lập tức như là mất đi khí lực, mềm nhũn ở trên sô pha.

Sau một lúc lâu, mẹ Lương Thần mới nói: “Nhanh gọi điện thoại cho đám người Lương Chu Thiên, nếu A Thần có mệnh hệ gì, ta cũng không sống nổi!”

Chị dâu cả và chị dâu hai của Lương Thần chia ra lên tiếng, vội vàng lấy di động ra, bắt đầu gọi điện thoại ra bên ngoài.

......

Lúc này Lương Viễn đang chuẩn bị đi thị sát với người ta, nhận được điện thoại vợ gọi tới, tưởng con trai bảo bối của mình tìm ba giống như thường ngày, cho nên tiếp nghe điện thoại, ngữ khí còn mang theo một tầng mềm mại không tự chủ được: “Alo?”

Anh vừa mới nói một chữ, chợt nghe được bên trong điện thoại truyền đến tiếng nói vội vàng của vợ mình, sắc mặt nháy mắt trở nên có chút khó coi, lên tiếng nói với tài xế phía trước: “Trực tiếp quay đầu, trở về thành phố Giang Sơn, đi bệnh viện nhân dân thành phố Giang Sơn.”

......

Lúc này Lương Chu Thiên đang họp, là thư ký của ông tiến lên trước, dán ở bên tai ông, nói nhà cũ gọi điện thoại tới, nói trong nhà xảy ra chuyện.

Lương Chu Thiên lặng yên không một tiếng động rời khỏi phòng họp, gọi điện thoại trở về, còn chưa mở miệng chất vấn là chuyện gì, ảnh hưởng cuộc họp của ông, chợt nghe được tiếng mẹ Lương Thần khóc sướt mướt truyền đến: “A Thần, A Thần tự sát......”

Lương Chu Thiên nghe câu này, sắc mặt lập tức liền lạnh xuống, hừ một tiếng, cắt đứt điện thoại, sau đó liền nói với thư ký: “Chuẩn bị xe, đi bệnh biện nhân dân thành phố Giang Sơn.”

......

Chạy tới bệnh viện đầu tiên, là mẹ, chị dâu cả và chị dâu hai của Lương Thần, qua chưa đến một lát, chị và anh rể của Lương Thần cũng chạy tới, sau đó là bác cả và Lương Viễn của anh, cuối cùng chậm chạp đến là Lương Chu Thiên.

Đèn phòng cấp cứu, còn đang sáng.

Tô Tiểu Tả đứng ở cửa phòng cấp cứu, lo lắng đi tới tới lui lui, nhìn thấy người họ Lương tới đây, cô lập tức tiến lên nghênh đón.

Mẹ Lương Thần nhận ra Tô Tiểu Tả, nhìn thấy cô, vội vàng hỏi: “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? A Thần, sao đang êm đẹp lại tự sát?”

Tô Tiểu Tả dựa phân phó trước đây của Lương Thần, vì biểu hiện thực chân thật, cố ý làm cho vẻ mặt lo lắng mà lại bất an.