Tô Tiểu Tả đứng ở tại chỗ hai giây, mới hơi cúi người chào một chút, rời đi.
Lúc Tô Tiểu Tả kéo cửa văn phòng, chuẩn bị đi ra ngoài, Lương Thần lại lên tiếng nói: “Nhớ rõ xử lý tất cả thiên y vô phùng một chút, đừng lộ ra sơ hở và dấu vết gì.”
“Đã biết, Lương tổng.” Tô Tiểu Tả nói xong, liền kéo cửa ra, đi ra văn phòng.
Lương Thần dựa vào ghế làm việc, chậm rãi duỗi thắt lưng một cái, khóe môi gợi lên một chút cười lạnh.
Được...... Không phải là muốn theo gót chân anh khắp nơi ư, ai thắng ai? Vậy anh ngược lại muốn xem, những kế hoạch kế tiếp này của anh, rốt cuộc người nhà họ Lương, có thể thừa nhận được hay không!
......
Ba giỡ rưỡi chiều, Lương Thần xử lý một công việc quan trọng mình phải thực hiện vào ngày mai trước.
Năm giờ rưỡi chiều, Lương Thần mới có thời gian rỗi.
Tô Tiểu Tả đi theo phía sau Lương Thần, về tới trong văn phòng, chờ Lương Thần xử lý xong một phần văn kiện cuối cùng, Tô Tiểu Tả mới lấy một lọ thuốc từ trong túi ra: “Lương tổng, thứ ngài muốn, tôi đã mua được rồi.”
Lương Thần vươn tay, nhận lấy.
Tô Tiểu Tả theo bản năng nắm chặt một chút: “Lương tổng, tôi cố ý hỏi qua, lớn hơn mười bốn viên, sẽ xuất hiện tính nguy hiểm nhất định, mười giờ sáng ngày mai, tôi sẽ đúng giờ xuất hiện ở văn phòng của anh, vì lý do an toàn, Lương tổng, ngài tốt nhất chín giờ rưỡi hãy dùng.”
So sánh với khẩn trương và bất an của Tô Tiểu Tả, Lương Thần lại có vẻ tao nhã ung dung rút lọ thuốc từ trong lòng bàn tay của Tô Tiểu Tả, ngữ khí nhẹ nhàng nói: “Tôi đã biết.”
......
Đợi sau khi Tô Tiểu Tả rời khỏi văn phòng, Lương Thần cầm lọ thuốc chậm rãi chuyển hai vòng trong lòng bàn tay, cuối cùng liền kéo ngăn kéo bàn làm việc ra, ném lọ thuốc vào bên trong, cầm chìa khóa xe, tan tầm đi đón Cảnh Hảo Hảo.
......
Sau khi kỳ thi kết thúc, buổi tối Cảnh Hảo Hảo không có tiết học, buổi tối có nhiều thời gian ở chung với Lương Thần, hai người ăn xong bữa tối, tay trong tay đi dạo ở lầu dưới tiểu khu, sau đó về nhà, gắn bó cùng ngồi tựa ở trên sô pha, xem một bộ phim.
Lúc phim sắp kết thúc, bên trong xuất hiện một hồi diễn giường nhiệt liệt giữa nhân vật chính với nhân vật chính.
Lương Thần ôm Cảnh Hảo Hảo, tay cũng không thành thật chui vào trong quần áo Cảnh Hảo Hảo theo, cánh môi cắn vành tai Cảnh Hảo Hảo.
Trong TV nữ chủ rên ngâm nam chủ thở dốc giao nhau, khiến cho giác quan của Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo kích thích rất lớn, khiến cho Cảnh Hảo Hảo cũng chưa xem xong kết thúc bộ phim, liền bị Lương Thần đặt ở trên sô pha, tử hình ngay tại chỗ......
......
Hôm sau, chỉ mới năm giờ rạng sáng, Lương Thần liền nhận được điện thoại của Tô Tiểu Tả, thông báo công ty chi nhánh Thượng Hải xuất hiện sự cố, cần anh đi chuyến bay sớm để công tác.
Cảnh Hảo Hảo bị tiếng Lương Thần mặc quần áo đánh thức, cô mơ mơ màng màng ôm lấy chăn, ngồi dậy, nhìn thấy Lương Thần đang đeo caravat, giọng nói có chút hàm hồ hỏi: “Lúc này mới mấy giờ?”
Lương Thần đeo cà vạt xong, cúi đầu, hôn lên thái dương của Cảnh Hảo Hảo, nói: “Chi nhánh công ty Thượng Hải xuất hiện chút chuyện, anh tạm thời phải đi công tác, em nghỉ ngơi cho tốt, trong mấy ngày anh không có ở đây, có chuyện gì có thể trực tiếp tìm Tô Tiểu Tả, cô ấy sẽ giúp em xử lý.”
Cảnh Hảo Hảo nghe được Lương Thần muốn đi công tác, lập tức lên tinh thần, cô xốc chăn lên, cầm lấy áo ngủ mặc vào, tự mình đưa Lương Thần ra cửa, sau đó đứng ở trước cửa sổ, nhìn anh lái xe rời đi từ dưới lầu, mới quay trở lại trên giường, tiếp tục ngủ.