Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Chương 725




Editor: May

Đầu óc của cô hơi đình trệ một chút, lúc này mới chậm rãi hiểu được, ý tứ trong những lời đó của anh.

Anh là thấy được chiếc xe buýt kia xảy ra tai nạn, thấy được tên của cô ở bên trong, nên mới gọi cho mình nhiều cuộc điện thoại như vậy?

Hôm nay là nghi thức đính hôn của anh...... Anh là thấy được tin tức về cô, cho nên ngay cả lễ phục đính hôn cũng chưa kịp thay, liền vội vàng chạy tới đây?

Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến, anh tìm được mình từ phương hướng ngược lại, nói cách khác, trước đó anh là đang ở hiện trường tai nạn xe cộ?

Lúc này cô mới hoàn toàn hiểu được những lời nói cô cảm thấy kỳ quái vừa rồi.

Người đàn ông kia, lại có thể nói với cô, nếu cô thật sự xảy ra chuyện không may, anh tuyệt đối sẽ không để cô chịu đựng một mình...... Đây là ý tứ anh muốn gắn bó sinh tử với cô sao?

Ánh mắt Cảnh Hảo Hảo nhìn chằm chằm sườn mặt Lương Thần, hung hăng lóe lóe, sau đó đáy lòng liền đặc biệt xác định phán đoán này của mình là chính xác, cô nhịn không được run rẩy môi, mở miệng hỏi: “Lương Thần, hôm nay không phải anh muốn đính hôn ư?”

Cùng với lời nói của Cảnh Hảo Hảo rơi xuống, có một đạo tiếng nổ rất nhỏ, rõ ràng truyền vào trong tai Lương Thần.

Đáy lòng Lương Thần lộp bộp một chút, mơ hồ hiện lên một tia dự cảm cực kỳ không tốt, hoàn toàn không để ý đến lời nói của Cảnh Hảo Hảo, chỉ vừa theo bản năng đi nhấn ga, vừa xuyên qua kính chiếu hậu quan sát săm lốp.

Nhưng mà, vào lúc anh còn chưa kịp phanh lại, anh liền rõ ràng xuyên qua kính chiếu hậu, nhìn thấy săm lốp thứ hai phía bên Cảnh Hảo Hảo nháy mắt nổ tung.

Cùng với một đạo tiếng vang, xe liền không chịu sự khống chế của Lương Thần quẹo sang trái,

Cảnh Hảo Hảo vốn bởi vì sự trầm mặc của Lương Thần mà tâm tình hạ xuống, đột nhiên xe đảo quanh, cô mới theo bản năng nhìn về phía kính chiếu hậu, sau đó nhìn đến thấy cửa xe phía sau mình lại bị nổ ra một cái khe, sắc mặt của cô trong nháy mắt trở nên tái nhợt, quay đầu nhìn Lương Thần, run rẩy môi, còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, Lương Thần đột nhiên rất nhanh kéo mở dây an toàn trên người cô, vươn tay, một phen kéo cô vào trong lòng anh, gắt gao bảo vệ cô ở dưới người.

Động tác Lương Thần cực nhanh, cả người Cảnh Hảo Hảo cũng chưa hoàn toàn phản ứng kịp, liền cảm giác được quanh thân mình đều là hơi thở quen thuộc của người đàn ông.

Cô nâng mí mắt, vừa định liếc mắt nhìn khuôn mặt Lương Thần một cái, lại đột nhiên nghe được tiếng xe va chạm vào vòng bảo hộ của đường cao tốc.

Thân xe rung rung một chút, khiến cho thân thể Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần cũng xóc nảy một trận theo, sau đó, xe liền chạy ra khỏi đường cao tốc, theo triền núi cao cao, rất nhanh nhào lộn xuống phía dưới.

Cảnh Hảo Hảo bị lay động lên xuống có chút choáng váng, nhưng cả người cô vẫn luôn bị vây chặt ở trong một lồng ngực ấm áp.

Cô tinh tường nghe thấy tiếng kính thủy tinh trên xe vỡ vụn, âm thanh cây cối bị xe đụng gãy, còn có tiếng xe trượt ma sát với đá phát ra âm thanh chói tai.

Cuối cùng xe không biết hung hăng đánh trên vật gì, Cảnh Hảo Hảo chỉ cảm thấy cả người xoay tròn một trận, sau đó liền hoàn toàn lâm vào trong bóng tối.

......

Không biết rốt cuộc qua bao lâu, Lương Thần chậm rãi mở mắt.

Trước mắt anh hơi có chút tối đen, dựa vào thính giác, anh có thể cảm giác được chung quanh thực im lặng.

Anh nhắm mắt, lại mở ra, xuyên thấu qua cửa kính xe vỡ vụn, luc này mới thấy ánh sáng bên ngoài mờ tối, đáy lòng Lương Thần đánh giá thử một chút, nghĩ hẳn là màn đêm vừa mới buông xuống không lâu.