Editor: May
Hóa ra, thật sự giống như anh đoán vậy, trong hơn nửa năm này, cô vẫn đều đang lén uống thuốc tránh thai sau lưng anh......
Bên trong có một bản hướng dẫn, Lương Thần rút ra, nhìn đại khái lướt qua.
Cách dùng thuốc này, là tránh thai khẩn cấp, hơn nữa trên bản hướng dẫn, rõ ràng viết, có nguy hại nhất định với thân thể, không nên dùng lâu dài, có thể sẽ làm cho không thể mang thai nữa.
Có nguy hại nhất định với thân thể...... Không mang thai nữa......
Lương Thần nhìn mấy chữ này, trong nháy mắt sắc mặt liền tái nhợt xuống, anh không tin Cảnh Hảo Hảo không có xem qua bản hướng dẫn này, anh cũng không tin cô không có nhìn thấy những lời này, nhưng cho dù cô biết rõ kết cục gặp phải là không thể mang thai nữa, nhưng vẫn siêng năng luôn uống thuốc này.
Lương Thần bất giác cho là đáy lòng mình sẽ tức giận, nhưng anh phát hiện, trong ngực đầu tiên liền truyền đến là đau, có đau lòng, cũng có đau đớn khó chịu nói không nên lời.
Cô làm như vậy, chính là vì không muốn mang thai con của anh, anh và cô cùng một chỗ lâu như vậy, cô đều chưa từng nói qua với anh, cô không muốn mang thai, để anh áp dụng biện pháp tránh thai nhất định, chỉ lén lút đi ăn thuốc này.
Cô vẫn luôn không có xem anh thành người thân cận của cô, thậm chí cô không tin anh...... Cô giống như ở trong vòng giải trí lúc trước, chính là dùng phương thức của mình, cố gắng bảo vệ chính mình cuối cùng sẽ không nháo đến tai nạn chết người, cho dù...... kết cục cuối cùng, là nháo ra thương tổn lớn hơn với thân thể của mình......
Hóa ra, nửa năm qua, cô là dùng thân thể và cả đời của mình, kháng cự anh......
Cô trải qua thời gian dài như vậy, là không cần đứa nhỏ của anh, hay là không cần anh?
Lương Thần nói không nên lời là vì sao nhìn bình thuốc tránh thai này, đáy lòng đột nhiên liền trở nên có chút sợ hãi, đây là cảm giác mà cả đời anh chưa từng có.
Cho tới nay, anh chỉ nghĩ đến, Cảnh Hảo Hảo ở trong biệt thự của anh, chính là sống ở trong thế giới của anh, hiện tại, anh rõ ràng nghiêng đầu là có thể nhìn thấy dung nhan ngủ say của cô, nhưng anh lại cảm thấy khoảng cách giữa anh và cô, vẫn xa xôi cách thiên sơn vạn thủy như trước.
Anh vẫn cho là anh chiếm được cô, hiện tại anh mới phát hiện, thật ra cho tới bây giờ anh cũng không có thật sự chiếm được.
Thân thể Lương Thần dần dần bắt đầu phát run, thậm chí tay nắm thuốc tránh thai của anh đã run rẩy đến không thể không chế.
Đột nhiên cửa truyền đến tiếng gõ cửa, Lương Thần như là bị kinh hách rất lớn, đậy lung tung nắp bình lại, nhét toàn bộ vào trong túi của mình, mở miệng nói chuyện, giọng nói lại có thể run rẩy kỳ cục lên: “Tiến vào.”
Thím Lâm đẩy cửa ra, đứng ở cửa, cười nói: “Thần thiếu gia, ngài đi xuống lầu ăn bữa sáng đi, tôi ở trong này trông chừng Cảnh tiểu thư.”
Lương Thần gật gật đầu, đứng ở tại chỗ không hề động, ánh mắt lại nhìn chằm chằm gắt gao Cảnh Hảo Hảo trên giường.
Thím Lâm đi vào phòng, nhìn Lương Thần nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo không đi, chỉ cho rằng anh đang lo lắng, liền mở miệng, an ủi nói: “Thần thiếu gia, bác sĩ Trương nói Cảnh tiểu thư không có chuyện gì, chỉ đông lạnh sốt cao, đợi cho tỉnh lại, uống thuốc đúng giờ, qua hai ngày liền tốt hơn.”