Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Chương 227




“Mẹ Trương, không cần phiền toái như vậy.” Lương Thần đổi giày, nhìn nhìn trong phòng khách, phát hiện không có người, liền hỏi: “Ông nội đâu?”

“Mấy ngày nay thân thể lão tiên sinh không thoải mái, buổi tối ngủ sớm.”

Lương Thần lại hỏi: “Vậy, mẹ con đâu?”

“Giờ đã là nửa đêm, phu nhân đã sớm nghỉ ngơi, chỉ là ta đã phân phó Tiểu Trân đi gọi phu nhân rời giường.”

Lương Thần gật gật đầu, liề đi về phía cầu thang tầng hai, còn chưa có đi trên bậc thang, Lương Thần liền nhìn thấy mẹ anh mặc áo ngủ tơ lụa thuần chánh, vẻ mặt lười nhác đi xuống từ tầng hai.

Lương Thần đứng ở tại chỗ, cười tủm tỉm nhìn mẹ mình đi tới, mới mở miệng, nói: “Lương phu nhân, đã trễ thế này, người còn chưa ngủ?”

“A Thần, giờ đã sắp rạng sáng, con không nghỉ ngơi cho tốt, hơn nửa đêm chạy tới quấy nhiễu giấc ngủ của người ta, còn có ý tứ hỏi mẹ chưa ngủ?” Lương phu nhân giả bộ sinh khí, trừng mắt liếc mắt nhìn Lương Thần một cái, liền nói với lão bảo mẫu đứng một bên: “Rót giúp tôi ly nước.”

Lương Thần tiến lên, ôm bả vai Lương phu nhân, đi đến trước sô pha, ấn bà ngồi xuống: “Mấy ngày không gặp, phu nhân cũng sắp biến thành tiểu thư .”

Lương phu nhân nghe được con mình khen mình trẻ tuổi, nhịn không được cười một tiếng, tiếp nhận nước lão bảo mẫu đưa tới, uống một ngụm, hỏi: “Được rồi, con cũng đừng ở nơi này lời ngon tiếng ngọt khen mẹ, nói đi, có phải con ở bên ngoài lại gây ra chuyện gì, muốn tìm mẹ cầu tình với cha con không?”

“Mẹ, xem lời mẹ nói kìa, giống như con là một sao gây họa vậy!” Lương Thần thả tay đặt ở trên vai Lương phu nhân xuống, nói: “Mẹ, hôm nay con đến tìm mẹ, chỉ là vì một chuyện nhỏ, xin mẹ một món đồ.”

“Thứ gì?”

“Chính là thuốc mỡ chuyên trị máu ứ đọng của mẹ.”

“A Thần, con bị thương hả?” Lương phu nhân vừa nghe lời này, lập tức buông ly nước, lôi kéo Lương Thần  nhìn trái nhìn phải, vừa nhìn, còn vừa có chút lo lắng nói: “Sao quần áo trên người con đều ướt vậy, đây là mùa đông lớn, đông lạnh bị bệnh thì làm sao bây giờ. Mẹ Trương, nhanh nhanh, nhanh mang A Thần đi lên đổi quần áo sạch sẽ."

“Mẹ, con không sao, mẹ đừng quan tâm con, con tìm mẹ muốn thuốc mỡ, là cho một người bạn của con.”

Lương phu nhân vừa nghe lời này, hai mắt nháy mắt liền sáng lên: “A Thần, có phải con quen bạn gái không?”

Lương phu nhân mong mỏi đứa con trai này quen bạn gái đã mong mỏi đến năm năm, nhà người khác đều là vì con hoa tâm mà lo lắng, mà hiện tại bà thật sự hận không thể để con của mình truyền ra chút chuyện xấu tìm hoa như vậy.

Sao Lương Thần không biết tâm tư mẹ của mình, nếu hôm nay mình thừa nhận, sợ là ngày mai Cảnh Hảo Hảo sẽ bị tập thể già trẻ lớn bé nhà họ Lương thay nhau ra trận đi vây xem.

Người phụ nữ kia da mặt mỏng, ...... đáy lòng Lương Thần nghĩ nghĩ, liền nói: “Không, mẹ, người suy nghĩ nhiều, là một người bạn trai của con xảy ra chuyện.”

Nước trong miệng Lương phu nhân lập tức phun ra, ánh mắt như là hai thanh kiếm, mãnh liệt bắn về phía Lương Thần.

Cũng không phải do Lương phu nhân nghĩ nhiều, mà là mắt thấy con của bà sắp chạy từ 25 về phía 26, nó ngay cả ngón tay phụ nữ cũng chưa chạm vào, đêm đầu tiên vẫn còn đó.

Cho dù là một cô gái, đến tuổi này, cũng sẽ làm cho người ta thổn thức, huống chi là một người đàn ông?

Lương phu nhân trải qua lời nói vừa rồi của Lương Thần, đáy lòng lập tức sợ hãi lên, nháy mắt liền nghĩ đến con một người bạn của mình nói yêu đương với một người đàn ông nước Mỹ, chẳng lẽ con trai của bà cũng như vậy?