--- ----
Hạ Tiểu Lạc cả người run cầm cập, cô cảm giác mình xong đời rồi, lại bị cái người đàn ông thối này khi dễ. Trong nháy mắt nước mắt chảy xuống, biểu lộ bên trong đều là sự tuyệt vọng. Cô cảm giác không chịu nổi nữa, đầu trầm xuống, dần dần mất đi ý thức ……
“ Này, tỉnh lại! ” Lăng Thiên Dực vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, lại sờ sờ cái trán.
“Sao lại nóng như vậy, đáng chết! Cư nhiên lúc này lại sốt.” Hai mươi phút sau, trước cổng bệnh viện xuất hiện một chiếc xe thể thao Lamborghini, một người đàn ông đẹp trai bước xuống ôm một cô gái vào phòng cấp cứu.
“ Lăng tổng, ngài yên tâm, chẳng qua là bị sốt bình thường thôi, không có gì nguy hiểm. ” Bác sĩ một mực cung kính nói, Lăng Thiên Dực là cổ đông lớn nhất của bệnh viện này, không người nào dám bất kính với hắn.
“ Lúc nào có thể ra viện?” Lăng Thiên Dực lạnh lùng hỏi.
“ Truyền nước biển và quan sát một chút nữa là xong, nếu như không vấn đề gì, liền có thể rời đi.” Bác sĩ nói.
“ Tốt, an bài phần trị liệu tốt nhất. ” Lăng Thiên Dực ngồi ở ghế salon bên giường bệnh, lẳng lặng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang đỏ bừng cô gái nhỏ, trong lòng không khỏi có chút thương tiếc. Mặc dù cô gái này quả thật rất phá phách, đem nhà hắn hủy thành một bãi phế thải, nhưng giờ phút hắn lại không so đo một chút nào, chẳng qua hy vọng là cô gái nhỏ này có thể tốt nhanh lên một chút.
Lúc này, một âm thanh vang lên phá vỡ sự an tĩnh của phòng bệnh.
“ Alo, mẹ, trễ như thế còn gọi điện thoại, có chuyện gì sao?”
“ Con là con ta, không có việc gì thì không thể gọi điện thoại cho con sao? Con nói xem, con hơn thời gian dài rồi không có về nhà? ” Lăng Thiên Dực cau mày, hắn phiền nhất là về nhà, về liền bị ép cưới.
“ Mẹ, còn không phải là bận rộn công việc ở công ty sao? Hôm nào con trở về thăm mẹ một chút. ” Lăng Thiên Dực trả lời câu hỏi của mẹ hắn. Bà, mẹ hắn - Hà Mỹ Thục cũng không phải kẻ ngu, lập tức nói:
“ Ngày mai con phải về, bác Trầm có đến, buổi tối về cùng nhau ăn một bữa cơm, Giai Ny cũng tới, các con gặp mặt một lần đi. ”
“Tối mai con đi gặp khách hàng. ” Lăng Thiên Dực vội vàng kiếm cớ, nghe được tên Trầm Giai Ny, đã cảm thấy không có khẩu vị.
“ Không được, chuyện này không có nói nữa. Vừa rồi ta mới gặp đứa bé Giai Ny bé kia, con thế nào đắc tội với nó? Chọc cho Giai Ny mất hứng. Vừa lúc ngày mai bác Trầm của con tới thành phố A, cùng nhau ăn một bữa cơm, thật tốt nói chuyện với người ta. Phải biết con cùng Giai Ny coi như là môn đăng hộ đối, con cũng không nên đem con dâu ta chọn hù chạy.”
“ Dực, con có nghe thấy không? Nếu như con ngày mai không đến, cũng đừng nhận ta đây la mẹ.” Hà Mỹ Thục quan tâm hôn nhân đại sự của con trai, căn bản không cho Lăng Thiên Dực một cơ hội nào.
“ Biết. ” Lăng Thiên Dực buồn bực, bất quá, ngày mai cùng Trầm Giai Ny nói chuyện rõ ràng.
# mình đã xữa lại theo đúng yêu cầu của bạn rồi, cám ơn bạn nha.