Trời thật là lạnh a!Nàng ở trên giường xoay qua xoay lại nhưng ko cách nào đi vào giấc ngủ. Khí trời theo đêm khuya,càng ngày càng lạnh! Tuy rằng trong phòng có hệ thống lò sưởi , nhưng nàng vẫn thấy thiếu hơi ấm!
Nàng phát hiện tay chân của mình đều lạnh như băng,còn đôi tay đã tê rần. Làm sao bây giờ ? Nàng đem bàn tay nhỏ bé đưa tới miệng thổi 1 chút khí ấm, nhẹ nhàng mà xoa xoa tay mình kiếm chút ấm áp.
Nhưng vô hiệu! Thân thể nàng vẫn lạnh như băng ! Đang lo chẳng biết nên làm gì bây giờ thì Lâm Lập Phong lúc này loại xoay người về phía nàng.Sau đó một tay lại kéo nàng vào lòng, đem nàng ôm thật chặt _!
Nàng bị hắn động vào nhất thời giật mình. Nàng ở trong lòng hắn định giãy dụa, sau đó phát hiện hắnkhông có bất cứ động tĩnh gì, chỉ là muốn ôm chặt nàng ko tha mà thôi, không có làm gì thêm.Thế mà nàng cứ tưởng rằng hắn muốn nhân cơ hội ăn đậu hủ nàng chứ?( ăn đậu hủ: là…35 đó các bạn =-=)
Nàng ở trong lòng ngẩng đầu nhìn hắn, hắn vẫn nhắm chặt mắt lại, vẫn là dáng vẻ ngủ say. Lẽ nào đây chỉ là một động tác lơ đãng của hắn, không có ý đồ bất lương khác?
Hắn vẫn ko nhúc nhích mà ôm nàng, xem chừng hình như đã thực sự ngủ say rồi! Có lẽ hắn đã quen ôm gối ngủ. Nói không chừng,hắn hiện tại cũng coi nàng là gối ôm!
Nhưng mà, được hắn ôm ấp thật sự ấm áp a! Hạ Tử Tình nằm trong lòng hắn giật giật,suy nghĩ có nên rời vòng tay ấm áp như vậy ko?Tuy nhiên cơ thể đông lạnh của nàng đã đánh bại lí trí,nàng đành phải chịu khuất phục! Khuất phục trước cái ngực ấm áp của hắn!
Nàng rất luyến tiếc nếu rời khỏi cái ôm ấm áp như vậy a! Coi như là mình đang ôm một cái gối là được!Nàng đã tìm được lý do chính đáng cho chính mình,thì cũng yên tâm thoải mái nằm gọn trong ngực anh.
Hạ Tử Tình nhẹ nhàng đem chính thân thể băng lãnh của mình dựa sát thân thể hắn, hấp thụ sự ấm áp .Khuôn mặt của nàng dán vào ngực hắn, nghe tiếng tim đập nhẹ mà có lực, hơi thở bình ổn của hắn vẫn đều đặn phả vào tóc nàng,trên người hắn , mùi thơm thật đặc biệt tỏa ra. . . . . .
Nàng nhắm mắt lại, cảm thấy chính mình như đang ở một hoa viên dương quang sáng lạng, ấm áp nhưng rất thư thái. Rất nhanh, nàng đã chìm vào giấc ngủ
Lâm Lập Phong nhìn Hạ Tử Tình trong lòng mình nhanh chóng thiếp đi, cũng nhất thời mỉm cười.Đồ tiểu nha đầu đáng ghét!Thật ra anh ko muốn để ý đến nàng!Nhưng vừa nghĩ đến ngày mai không khéo sẽ lại có 1 thi thể lạnh ngắc nắm bất động bên cạnh,anh đành cố gắng mà bố thí cho nàng một chút ấm áp.
"Buổi sáng tốt lành." Hạ Tử Tình nhìn hắn lộ ra dáng tươi cười khoái trá: "Ngày hôm nay tiết trời rất đẹp a."
"Đúng vậy, " Nại khắc thuần phác cười, "Lập phong đang ở trại ngựa xem Tiểu Mã, cô muốn đi cùng ko?"
"ko , tôi nghĩ chính mình cũng nên đi tham quan 1 chút." Hạ Tử Tình từ chối ý tốt của nại khắc
"Tôi hiện tại sẽ đi lấy sữa, cô có muốn đi ko?"
Đi lấy sữa sao?Nếu như vậy thì ko phải nàng sẽ được nhìn thấy người ta vắt sữa sao?Nàng cảm thấy rất hứng thú a!
"Có, tôi cũng muốn đi xem một chút."
"Vậy đến đây đi." Nại khắc leo lên lưng ngựa, tay kéo nàng lên. Nàng vui vẻ cùng nại khắc ngồi trên lưng ngựa cùng nhau đến trại bò.
Tại chuồng bò, Hạ Tử Tình thấy Vu Na đã có mặt sẵn ở đó. Nàng đem bò sữa đến 1 chiếc máy vắt khởi động động cơ vắt sữa.Nông trường hiện đại hóa, đến cả vắt sữa cũng ứng dụng động cơ cơ khí hiện đại.
"Buổi sáng tốt lành." Hạ Tử Tình lịch sự chào hỏi Vu Na
Vu na liếc mắt nhìn nàng 1 chút rồi tiếp tục làm việc ko thèm để ý tới nàng nữa. Hạ Tử Tình thấy nàng như vậy thật vô lễ, cũng không thèm nói lại luôn. Nàng nhìn 2 bên trái phải chiếc máy để xem nó vắt sữa như thế nào
Sữa bò trắng nản ko ngừng bắn ra, Hạ Tử Tình nghe thấy một mùi thật thơm bốc lên.Mùi vị đúng là thơm a! Nàng tận lực dùng cái mũi ngửi lấy ngửi để!
"Có thể uống được ko? Nại khắc." Hạ Tử Tình hỏi nại khắc.
"Đương nhiên là được." Vu na cầm một chiếc chén múc sữa đưa cho Hạ Tử Tình
"Cảm ơn." Hạ Tử Tình vui vẻ tiếp nhận chén sữa.Vu Na có ý đối địch nhưng vẫn chủ động đưa nàng chén sữa. Nàng ko có điểm nghi ngờ Vu Na nên ko thấy được nại khắc đang trừng mắt nghiêm khắc với em gái
"Tử tình, những thứ này là sữa thô, sữa muốn uống được phải qua công đoạn nấu sôi” Cô là lần đầu tiên uống,tôi lo cô sẽ bị đau bụng." Nại khắc tay ngăn Hạ Tử Tình uống sữa.”
"Vậy sao?" Hạ Tử Tình không giải thích được nhìn nại khắc.
"Nếu như là chúng tôi uống thì ko sao, bởi vì chúng tôi đã sớm quen."
Hạ Tử Tình không ngại cười, "Tôi cũng muốn thử 1 lần.Tôi nghĩ bụng tôi cũng ko đến nỗi yếu như vậy đâu?"