Tổng Giám Đốc Bức Hôn

Chương 46




Cam tâm tình nguyện hôn

Khắc Just. . . . . ." Nàng điềm đạm đáng yêu nhìn hắn.

"Làm sao vậy?" Khắc Just ngồi xuống cạnh nàng, lấy khăn tay ra giúp nàng lau nước mắt

Hạ Tử Tình nhìn khắc Just, sau đó phát hiện, nàng mỗi lần vì Lâm lập phong rơi lệ hắn lại là người giúp nàng lau nước mắt_.

Ánh sáng buổi chiều tà phòng lên đầu Khắc Just, khiến hắn thoạt nhìn như đội một vầng hào quang

Hắn tựa như một thiên sứ, một thiên sứ luôn bảo vệ nàng, mỗi khi nàng thương tâm rơi lệ lại là lúc hắn ở bên cạnh nàng thủ hộ

Lòng của nàng lại đột nhiên cảm thấy ấm áp. Lâm Lập Phong không yêu nàng, ... ít ra….nàng còn có Khắc Just bên cạnh cùng làm bạn. Nàng cũng ko cảm thấy cô đơn!

Yêu, ko cách nào có thể miễn cữơng!Lâm Lập phong yêu ai, nàng biết rõ!Hắn lựa chọn ai , nàng cũng hoàn toàn rõ ràng. Tại sao phải đau khổ truy đuổi hắnTại sao phải đau khổ dây dưa?

Nếu như người Lâm Lập Phong yêu thật sự là Du Tuyết Lâm, hắn muốn cùng dư tuyết Lâm bên nhau suốt đời, nàng cũng chúc phúc cho bọn họ! Mặc dù lòng nàng khinh thường Dư Tuyết Lâm! Thậm chí có thể nói là khinh bỉ!Nhưng nếu bất đắc dĩ , lâm lập phong yêu “nàng” sâu đậm!

Nàng cũng nguyện ý thành toàn cho bọn họ! Chỉ cần Lâm Lập Phong hạnh phúc là tốt rồi!

Hạ Tử Tình khụt khịt mũi, hướng khắc Just cười khổ

"Em ko sao, cùng bạn bè nói chuyện có điểm mâu thuẫn thôi mà."

Đôi mắt bích lục của Khắc Just mọc lên vài tia u thương, hắn ngưng mắt nhìn nàng một lúc lâu, yếu ớt mà nói: "Đem hắn quên đi, hắn ko xứng đáng để em thương tâm rơi lệ."

Hạ Tử Tình cả người cứng đờ. Nàng trừng mắt to nhìn chằm chằm khắc Just.

"Hắn có thể cho em danh lợi, ta hết thảy cũng có thể cho em, hắn ko thể cả đời trung thành, yêu em say đắm,anh lại có thể làm được. Chỉ cần em gật đầu, anh lập tức sẽ mang em rời đi." Đôi mắt thâm thúy của Khắc Just chứa đầy thâm tình.

Đôi mặt với đôi mắt chân thành như vậy,Nước mắt của Hạ tử Tình lại một lần nữa ngân ngấn nơi viền mắt. Chỉ khác lần này ko phải là nước mắt thương tâm mà là nước mắt cảm động

Vì sao Lâm Lập Phong không thể yêu nàng sâu đậm như vậy?Người nàng yêu, ko yêu nàng, người yêu nàng, nàng ko yêu !Đây là chuyện bất đắc dĩ! Cũng là chuyện bất đắc dĩ của nàng!!

Bi kịch đời này của nàng chính là ko tìm được người thích hợp để cho đi tình yêu cho nên mới rơi vào cái cục diện tan nát cõi lòng như hôm nay

"Cần gi phải làm vậy? Anh có thể kiếm được người tốt với mình mà_." Thanh âm Hạ tử Tình có chút bất đắc dĩ

Khắc Just một tay ôm nàng vào lòng, thâm tình chân thành mà nói nhỏ: "Anh chỉ yêu em , Tử Tình”

"Em như vậy đâu xứng đôi với anh chứ? Khắc Just. Anh có thể tìm được người khác tốt hơn _." Nước mắt của nàng chảy xuống viền mắt dính vào vạt áo của hắn

"Em đối với anh là nữ nhân tốt nhất rồi!" Hắn chăm chú ôm nàng như thể sợ nàng trong chớp mắt sẽ biến mất

"Cảm ơn anh, anh khiến cho lòng em cảm thấy tự tin trở lại." Hạ Tử Tình nhẹ nhàng đẩy hắn ra, khóe miệng mang theo nụ cười nhàn nhạt.

Khắc Just nhìn như ngây dại. Sau một lúc , hắn kiềm lòng không được mà hôn lên đôi môi đỏ mộng của nàng. Hạ Tử Tình trố mắt nhìn một hồi lâu. Sau đó, nàng cũng nhắm mắt lại tiếp nhận nụ hôn

Hắn ôn nhu nhẹ nhàng hôn môi nàng,nụ hôn ko chiếm đoạt chỉ là thương tiếc và nhu tình. Hắn yêu nàng bằng một tình yêu thật chân thành đáng tin!

Hạ Tử Tình ko còn nghi ngờ tình yêu của hắn đối với nàng nữa.Thế nhưng, hiện tại nàng đã ko còn có thể yêu được nữa rồi.Sở dĩ nàng nguyện ý cho hắn một nụ hôn “cam tâm tình nguyện” cũng là vì muốn cho hắn một kí ức khó quên.

Bỗng nhiên có một trận ngoại lực kiên quyết giật hai người lại, làm cho Khắc Just té ngửa trên mặt đất

Hạ Tử Tình ngẩng đầu lên,đón nhận đôi mắt thịnh nộ của Lâm Lập Phong. Lòng của nàng thoáng cái đã trầm xuống. Một màn hôn môi của bọn họ khi nãy dĩ nhiên đã rơi hết vào mắt của Lâm Lập Phong

Hắn tại sao lại ở chỗ này? Hạ Tử Tình mở to hai mắt nhìn, tim đập mạnh

"Hạ Tử Tình,cô dĩ nhiên cũng cùng hắn đến Pháp?" Lâm Lập Phong tức giận mà nhìn chăm chú Hạ Tử Tình,đôi mắt bùng cháy liệt hỏa khiến Hạ Tử Tình ko khỏi run lên.

Hắn bởi vì lo lắng nàng, cố ý đi ra tìm nàng! Đi qua mấy phố mới tìm được nàng, không ngờ lại nhìn thấy cái cảnh nàng cùng Khắc Just nhiệt tình hôn!

Khắc Just từ trên mặt đất ngồi dậy, nhìn Lâm Lập Phong nói: "Lâm Lập Phong! Ngươi đừng quá đáng!Ngươi có thể mang tình nhân đến Pháp!Tại sao ta lại ko được cùng Tử Tình đến đây?"

"Ngươi nói cái gì? !" Lâm Lập Phong tức giận gầm lên.

"Khắc Just nói ko sai!" Hạ Tử Tình đẩy Lâm Lập Phong ra, bén nhọn mà nói: "Anh có thể cùng Dư Tuyết Lâm đến,tại sao tôi ko được đi cùng Khắc Just?"

"Hạ Tử Tình!Cô là đồ nữ nhân ko biết liêm sĩ!" Lâm Lập Phong quả thực hướng Hạ Tử Tình nạt.Hắn lúc này như con sư tử điên, tùy thời đều có thể đem nàng cắn xé!

"Tôi ko biết liêm sỉ? ! Vậy còn anh là cái gì? Lâm Lập Phong! Chúng ta chỉ bất quá kẻ tám lạng người nửa cân mà thôi!" Hạ Tử Tình không tiếc cùng hắn ăn thua

Đúng là đồ nam nhân ko biết xấu hở! Chính mình đem tình nhân đến Pháp thì cho là “quang minh chính đại”,còn nàng cùng khắc Just đến Pháp lại là “chẳng biết liêm sĩ” sao?

"Tôi nói rồi, tôi cùng dư tuyết lâm chỉ là tình cờ gặp mặt! Nàng ko phải là do tôi mang đến_!Cô tại sao lại ko tin tôi?"

"Ai mà dám tin tưởng anh?" Hạ Tử Tình tỏ vẻ như ko tin tưởng hắn.

"Cô muốn tôi nói như thế nào thì mới tin tôi?" Lâm Lập Phong có điểm vô lực.

"Không cần!Tôi có tin anh hay ko, điều này quan trọng sao? Nàng hiện tại ko phải đã ở bên cạnh anh rồi sao? Tôi là cái gì? ! Lâm Lập Phong! Anh nói xem hiện tại trong lòng anh, tôi là cái gì!" Hạ Tử Tình bi thiết mà ép hỏi hắn.

Lâm Lập Phong không khỏi sửng sốt. Nàng là ai? Nàng là cái gì? !Đây là vấn đề hắn luôn tận lực lãng tránh! Đúng vậy!Nàng là vợ hắn! Một người vợ đã bị bỏ quên!

Hắn trong lòng, nàng là cái gì? Không rõ ràng lắm! Địa vị còn không xác định! Hoàn rất mơ hồ! Mà hắn muốn cùng nàng cùng nhau sống suốt đời sao? Vấn đề này, cũng khó!Hắn vẫn chưa nghĩ tới

Chỉ là, mỗi khi thấy nàng cùng nam nhân khác ở chung một chỗ thì hắn lại đố kị đến phát điên! Hắn ko hiểu mình nữa,ngực hắn rõ ràng chỉ yêu Dư Tuyết Lâm thế nhưng đối với nàng hắn lại ko cách nào yên lòng.

Hắn biết mình là một nam nhân ti tiện! Hắn phân không rõ được người mình yêu, người mình muốn nữa.Lại muốn bám chặt lấy 2 người trên tay! Ai cũng không muốn buông ra!

Lần này đến Pháp, nguyên bản hắn muốn cho mình nhìn thấy rõ cảm tình của mình đối với 2 người, nhưng không ngờ phiền phức xảy ra lại càng nhiều!

"Đi!Cô theo tôi trở về!" Lâm Lập Phong một tay lôi kéo Hạ Tử tình.

"Buông!" Hạ Tử Tình bỏ qua tay hắn, "Anh đừng quên, tôi cùng Khắc Just tới, thế nào lại đi theo anh?"

"Cô ——" Lâm Lập Phong tức giận đến cắn răng.

"Anh trở lại mà tìm Dư Tuyết Lâm của anh! Tôi sẽ ko đi cùng_!Tôi còn muốn cùng Khắc Just thưởng ngoạn Châu Âu phong tình nữa." Hạ Tử Tình vẻ mặt mỉm cười có vẻ muốn kích thích hắn

Lâm Lập Phong khuôn mặt căng thẳng, đôi mắt tức giận như lợi kiếm băng băng tiến thẳng vào Hạ Tử Tình. Mà Hạ Tử Tình cũng nghênh đầu lên nhìn hắn, ko hề tỏ ra chút nào là mềm yếu!

Tranh giành tình nhân

"Hạ Tử Tình!Cô đừng quên thân phận của chính mình!Cô vẫn là vợ Lâm Lập Phong tôi!" Lâm Lập Phong lại một lần nữa nắm lấy tay Hạ Tử Tình

"Anh còn nhớ mình còn có người vợ này sao Lâm Lập Phong?." Hạ Tử Tình một trận cười nhạt.

"Tôi nói rồi. . . . ." Lâm Lập Phong cố gắng giải thích.

"Ko!Đừng giải thích nữa!Giải thích hiện tại cũng chẳng khác nào che giấu!" Hạ Tử Tình mỗi chữ mỗi câu gằn nói, con mắt đen láy bị bịt kín bằng một tầng trong sạch

"Hạ tử Tình! Cô rốt cuộc muốn như thế nào! Cô nói đi!" Đôi mắt lợi hại của Lâm Lập Phong nhìn nàng chăm chú

"Đường ai nấy đi!" Hạ Tử Tình lạnh lùng, vững vàng đến cực điểm. Nếu như ko muốn quay đầu lại, vậy thì dứt khoát một chút cũng tốt.

Lâm Lập Phong tim đập căng thẳng! Nhìn ánh mắt vững vàng , lạnh lùng của Hạ Tử Tình hắn chợt hoảng hốt

"Ý cô muốn là cùng hắn đi?" Lâm Lập Phong tức giận mà chỉ vào khắc Just.

"Đúng! Tôi sẽ đi cùng Khắc Just." Nàng bỏ qua tay hắn, vẻ mặt đầy ý cười mà kéo tay Khắc Just, nhìn hắn nói: "Gặp lại! Lâm tiên sinh."

"Cô thật xác định muốn cùng hắn đi? !" Lâm Lập Phong không thể tin được mà nhìn nàng chăm chú.Là nữ nhân luôn miệng nói yêu hắn?Là nữ nhân ôn nhu chăm sóc hắn, đưa hắn cơm trừa sao?

Hắn trong thoáng chốc ko thể gộp 2 hình ảnh này vào một chỗ được!

Trên mặt hắn lộ ra một trận cười nhạt.Thì ra nữ nhân thay đổi rất nhanh , rất kinh khủng _! Hắn rốt cục cũng thấy tận mắt rồi!

"Hạ Tử Tình! Tôi rốt cục cũng nhìn thấu cô!" Lâm Lập Phong cắn môi oán hận mà nói.

"Chúc mừng anh! Tôi cũng đồng dạng nhìn thấu anh! Lâm Lập Phong." Hạ Tử Tình không chút nào tỏ ra yếu kém mà quay về hắn trả miếng sau đó nàng cũng ko quay đầu lại, kéo Khắc Just rời đi

Lâm Lập Phong nhìn bóng lưng bọn họ xa dần, hai tay nắm chặt.Đau lòng như vậy, hắn rõ ràng nhận thức sâu! Ai nói hắn ko quan tâm nàng? Hắn quan tâm nàng đến tâm can đều đau nhức rồi!

"Em xác định sẽ rời bỏ hắn?" Khắc Just vỗ vỗ cánh tay Hạ tử Tình. Bỗng nhiên, một giọ nước mắt rơi xuống mu bàn tay Khắc Just, hắn kinh ngạc mà chuyển mắt nhìn nàng, đã thấy nàng lệ tràn đầy mắt

Hắn ngực cả kinh!Cảm giác đau lòng lan tràn toàn thân!

Hắn dùng tay gạt đi nước mắt nàng, đau lòng mà nói: "Vì sao phải lừa dối chính mình?Em yêu hắn, thì nói cho hắn biết a! Hà tất gì phải dằn vặt bản thân?"

Hạ Tử Tình thanh âm yếu ớt nói: "Tình yêu của em đối với hắn mà nói là ko có! Em ko nên tổn hại đến tôn nghiêm của mình chỉ vì cố chấp yêu hắn!"

"Em thực sự bỏ được hắn sao?" Tâm Khắc Just mơ hồ rất đâu.Đối với sự si tình của nàng, hắn vừa yêu, vừa hận lại vừa đau lòng.

"Ko muốn bỏ cũng phải bỏ!Tại thế giới của tình cảm , chỉ có yêu và ko yêu! Yêu thì yêu, ko yêu thì em cũng bỏ rồi" Hạ Tử Tình phi thường quyết đoán.

"EM nếu thật sự có thể buông, anh rất vui a. Chỉ hy vọng,em sau này ko hối hận." Khắc Just nhắc nhở nàng. Tuy rằng, hắn thật cao hứng vì nàng dự định buông tha Lâm Lập Phong, thế nhưng, hắn không hy vọng cuộc sống sau này của nàng chỉ là hối hận

Hạ Tử Tình lộ ra một nụ cười khổ, "Ko đâu, chuyện em đã định quyết sẽ ko hối hận."

Chuyện nàng bị buộc gả cho Lâm Lập Phong,chuyệnnàng yêu Lâm Lập Phong, đến bây giờ phải rời bỏ Lâm Lập Phong, tất cả tất cả, nàng chỉ có thể nói là ý trời trêu người!

Nếu như nàng cùng Lâm Lập Phong cả đời này ko thể làm bạn đến già, vậy thì nàng cũng chấp nhận làm theo thiên mệnh rời bỏ hắn

Trong tình yêu, miễn cưỡng sẽ ko cách nào hạnh phúc,sẽ ko cách nào duy trì được nó. Chỉ có tương thân tương ái, chỉ có cam tâm tình nguyện mới có thể tạo nên hạnh phúc, mới có thể duy trì được tình yêu

Nàng ngước đôi mắt mông lung nhìn vầng trăng rằm xa vời vợi, ngực lộ vẻ lạnh lẽo xa xăm

Nếu như không yêu, có đúng là sẽ ko bao giờ phải xa nhau?

Ngôn tình tiểu thuyết trạm: võng () vi nâm cung cấp tối chất lượng tốt _ ngôn tình tiểu thuyết tại tuyến xem.

Sáng sớm hôm sau, khắc Just cùng Hạ Tử Tình đã đáp máy bay đi Thụy Sĩ, rời Pháp. Tại Thụy Sĩ làm xongviệc tuyên truyền, khắc Just cố ý mang Hạ Tử Tình đi trượt băng, mong muốn có thể làm cho nàng thả lỏng tâm tình. Lại không nghĩ rằng, lại gặp Lâm Lập Phong và Dư Tuyết Lâm

Đúng là tình địch gặp mặt đặc biệt đỏ mắt!

Hạ Tử Tình nhìn dáng tươi cười kiều mị ngọt ngào của Dư Tuyết Lâm cảm thấy đặc biệt chói mắt. Mà khuôn mặt lành lạnh của Lâm Lập Phong gặp Khắc Just liền chuyển thành khuôn mặt “Băng lãnh ngàn năm”

Hắn nhìn Hạ Tử Tình kéo tay Khắc Just, cũng cảm thấy thật chói mắt. ( 2 người này cùng nhau ăn dấm chua rồi…haha)

Nàng cố ý kéo tay Khắc Just đi sang một bên, cùng bọn họ bảo trì vị trí . Ở nơi xa, khắc Just đang dùng tâm dạy Hạ Tử Tình trượt tuyết. Hạ Tử Tình cân đối lực ko tốt, thường xuyên ko đứng vững, rất hay té

Bọn họ một thời hỉ hả, một thời lại ngã sấp xuống, một thời sau lại cùng ôm nhau, một thời lại cùng một chỗ ném tuyết, thoạt nhìn giống như là hài đồng đang đùa. Phi thường hài lòng , lãng mạn!

Lâm Lập Phong lại đau khổ thống khiết nhìn lại. Hắn tức giận đến nổi muốn chém người

Lâm Lập Phong càng không ngừng từ trên sườn núi cao, trượt tuyết lao thẳng xuống, làm ra các loại động tác như ko muốn sống, hấp dẫn rất nhiều người xem khiến họ sợ hãi kêu lên.

Dư tuyết lâm đứng một bên nhìn Lâm Lập Phong trượt tuyết, chính mình cũng buồn chán muốn chết.Biểu tình phong cảnh vô hạn của nàng, tựa hồ đã bị Hạ Tử Tình chiếm hết

Nàng biết rõ, trong lòng Lâm Lập Phong , Hạ Tử Tình vẫn tồn tại_. Nếu không,khi thấy Hạ tử Tình cùng Khắc Just ở chung, hắn sẽ ko biểu hiện sắc mặt băng lãnh như vậy!

Hắn liều mạng trượt tuyết là vì sở thích hay để phát tiết đây?

Hắn đố kỵ! Hắn rất đố kỵ khắc Just!

Vừa nghĩ tới đây, dư tuyếtLâm cả người băng lãnh . Trong lòng oán hận lại nổi lên!

Hạ Tử Tình sao lại có phúc như thế?Vừa có được người chồng ưu tú như Lâm Lập phong, lại còn có cả tình nhân cực phẩm như Khắc Just, hơn nữa hai nam nhân nay đều chung tình với nàng!

Điều này làm cho “nàng” phi thường oán giận! “Nàng” - dư tuyết oánh có cái gì thua kém Hạ Tử Tình? Vì sao Hạ Tử hết lần này đến lần khác đều muốn so đo với nàng!!?

Thế giới này thực sự không công bằng!

Đôi mắt Dư Tuyết Lâm tràn ngập uất hận thẳng ngoắt nhìn Hạ Tử Tình.Nếu như ánh nhìn chăm chú có thể đem người bức chết, sợ rằng Hạ Tử Tình đã chết trăm nghìn lần

Lâm Lập Phong đi đến bên người Hạ Tử Tình cùng Khắc Just, nhìn khắc Just đùa giỡn nói: "Ngươi ở chỗ này dạy người phụ nữ này trượt tuyết sao? Khắc Just. Không bằng chúng ta cùng so tài đi!"

Đôi mắt bích lục của Khắc Just chống lại con mắt khiêu chiến của Lâm Lập Phong, nói: "Được!Chúng ta so tài một phen!"

"Anh cẩn thận một chút Khắc Just." Hạ Tử Tình biết kỹ thuật trượt tuyết của Lâm Lập Phong rất cao siêu. Nàng không muốn Khắc Just ngoài ý muốn để thua Lâm Lập phong

"Không sao_." Khắc Just vỗ vỗ tay Hạ tử Tình thoải mái nói, "Anh chuẩn bị một chút, em đừng đi lung tung a."

"Được em sẽ lên kia nhìn anh." Hạ Tử Tình ôn nhu mà nói.

Khắc Just hướng Hạ Tử Tình lộ ra một cái mỉm cười xán lạn rời đi

Lâm Lập Phong nhìn Hạ Tử Tình đối với Khắc Just quan tâm đầy đủ, trong lòng hắn nộ khí ngày càng dâng trào

Nàng dĩ nhiên ở trước mặt hắn quan tâm một người nam nhân khác, nhưng đối với hắn lại tỏ ra bàng quang! Tâm hắn thoáng chốc kết thành đá!Khuôn mặt trở nên hàn lãnh bức người!

Khí suất băng lạnh khiến cho khuôn mặt của hắn càng thêm đẹp trai, càng thêm hấp dẫn người.Hắn lạnh lùng tựa như sứ giả đến từ địa ngục!