Nữ nhân khó lường
Nàng một lòng nóng hầm hập mà nghĩ đến Lâm Lập phong, ít ra hắn cũng ko đáng trách.Bởi vì trong lòng hắn cũng chỉ có một người, mà người này vừa vặn lại ko phải là nàng.
"Hai người là gì vậy? !"Một thanh âm lạnh lẽo vang lên, Hạ Tử Tình và khắc Just song song ngẩng đầu,thấy Lâm Lập Phong đứng cách bọn họ ko xa.
Hạ Tử Tình ngực một mảnh băng lãnh.trong đêm tối, đôi mắt đen láy của Lâm Lập Phong càng thêm đen mà thâm thúy,khiến nàng ko thể đoán được tình cảm của hắn.Chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được là hắn đang tức giận!
Sau đó, Hạ Tử Tình phát hiện nàng đang cùng Khắc Just ôm nhau. Hạ Tử Tình rời khỏi vòng tay của Khắc Just.
Lâm Lập phong một khắc cũng ko buông tha nét mặt khẩn trương của nàng.Nàng cư nhiên đỉnh đạc sà vào lòng nam nhân khác?Trong mắt nàng có còn người chồng này ko?
"Tôi vừa mới cùng em nói ly hôn, em nhanh như vậy đã tìm được người khác rồi sao?" Lời nói của Lâm lập Phong như một lợi kiếm cắm thẳng vào chỗ sâu thẫm nhất trong tâm của Hạ Tử Tình
Hạ Tử Tình chỉ cảm thấy tâm can đau nhức, mặt tái nhợt.
Nàng cắn cắn môi, "Đúng! Ko phải anh kêu tôi tìm một người khác để yêu sao?Tôi chỉ là chiếu theo lời nói của anh mà làm."
Lâm Lập phong căn thẳng, nữ nhân chết tiệt này! Bọn họ vẫn còn chưa ly hôn nàng đã mơ tưởng đến nam nhân khác rồi? Bên tai hắn vẫn vang vọng câu nói “Em yêu anh” của nàng!
Thế nào chỉ sau vài ngày, nàng đã trỏ nên lợi hại như vậy?Đúng là một nữ nhân khó lường!
Lâm Lập Phong ôm đồm tay nàng, lạnh lùng nói: "Đi! Theo anh về nhà!"
Hạ Tử Tình lực mạnh tay hắn ra quật cường: "Tôi ko muốn quay lại đó, tôi thích ở đây."
"Sau đó lại cùng hắn ở chung sao? ! Hạ Tử Tình!" Lâm Lập Phong căm tức nhìn nàng, nhãn thần như muốn đem nàng đốt thành tro.
"Đúng!! Nàng muốn theo tôi ở chung!" Khắc Just lập tức đi tới lôi kéo tay Hạ tử Tình, "Ngươi ko phải muốn ly hôn sao? Vậy thì làm sớm đi! Ta rất mong chờ”
Lâm Lập Phong nhìn bọn họ tay nắm tay,lửa giận cực nóng thoáng chốc đã thiêu cháy hắn. Hắn đẩy Khắc Just ra, một lần nữa ôm chặt Hạ tử Tình, đã mắt cảnh cáo "Ngươi đừng quên ai mới là chồng của nàng?"
Hạ Tử Tình ko đón nhận ánh mắt hắn, "Trở mặt thật nhanh, như vậy là ko đúng rồi!"
"Em ——!" Lâm Lập Phong tức giận gần như muốn bóp chết nữ nhân trước mặt
"Lâm Lập Phong, ngươi đừng khinh người quá đáng!" Khắc Just đông cứng mà tách Hạ tử Tình và Lâm Lập phong xa nhau, "Hiện tại tử tình không muốn đi theo ngươi! Ngươi đừng quá đáng!"
"Em thật sự ko muốn đi cùng tôi?" Lâm Lập Phong nắm chặt nắm tay.
"Đúng! Tôi ko muốn!" Hạ Tử Tình lạnh lùng.Hiện tại, ko phải hắn đã muốn cùng nàng ly hôn sao?Chính sự vô tình vô nghĩa của hắn đã khiến trái tim của nàng biến thành băng giá!
"Được!" Đôi mắt lợi hại của Lâm Lập phong nhìn nàng một lúc lâu,sau đó quyết đoán mà xoay người rời đi.
Hạ tử Tình nhìn bóng lưng hắn xa dần, ngực không có nửa điểm vui thích. Chỉ cảm thấy bi ai vô cùng!Nàng biết rõ là hắn tức giận, thế nhưng chẳng phải là trong lòng hắn đã ko còn nàng sao?
Hắnđã ko còn muốn nàng rồi!Bây giờ, hắn muốn cùng nàng ly hôn, nàng sao vẫn còn luyến tiếc?Nếu như hắn muốn như vậy thật, vậy nên có lẽ nàng nên thẳng thắn 1 chút!
Câu ly hôn kia của hắn đã làm lòng nàng vỡ vụn!Hắn có biết ko?
"Lập phong, lập phong,anh muốn đi đâu?" Dư Tuyết Lâm nhìn Lâm Lập Phong vẻ mặt lạnh lùng bỏ đi,lập tức đuổi theo kéo tay hắn.
"Anh phải về." Lâm Lập Phong không nhịn được mà bỏ tay nàng ra.
"Em cũng muốn về , có thể đưa em về một đoạn?" Nàng thương cảm hề hề mà nắm tay hắn.
“Ừ." Hắn hừ một tiếng,tùy ý để nàng lôi kéo tay mình rời đi.
Ở trên xe, Lâm Lập Phong vẫn không nói gì, tức giận kèm khỗ não của hắn đều rơi vào mắt Dư Tuyết Lâm. Dư Tuyết Lâm ngực một trận tức giận! Ko phải hắn đã đem nữ nhân đó quên rồi sao? Thế nào vừa nhìn thấy nữ nhân kia cùng nam nhân khác ở cùng một chỗ, hắn lại căm tức?
Lẽ nào ký ức giữa hắn và nữ nhân kia đã khôi phục?
Không được! Nàng phải có cách giữ hắn lại! Ánh mắt Dư Tuyết Lâm toát ra tia sáng lạ
Hình ảnh Hạ Tử Tình ôm Khắc Just vẫn ko ngừng hiện lên trong đầu óc Lập phong. Thật ghê tởm!Nữ nhân này trước mặt hắn nói thương hắn, vậy mà sau một phút đã rơi vào lòng nam nhân kia!
Đây là thứ tình yêu của nàng? ! Thật buồn cười! Đúng là thứ tình yêu rẻ mạt!(coi lại anh đi…anh đối với Tình tỷ có 2 lòng ko hả? Hừ hừ…)
Chết tiệt!Hắn tức giận đập mạnh tay lên vô lăng ô tô , khiến chiếc xe chệnh choạng một chút
"Cẩn thận!" Dư Tuyết Lâm thấy bọn họ sắp sửa leo lên dãy phòng hộ ven đường bèn lớn tiếng la lên
Lâm Lập Phong nhanh nhẹn bẻ tay lái, ô tô lập tức lại trở về quỹ đạo của mình
Dư tuyết Lâm thở dài một hơi, nàng còn tưởng rằng sẽ xảy ra tai nạn ô tô nữa chứ?Nàng cúi đầu quan sát khuôn mặt tâm tình bất định của Lập Phong, hắn như thế vẫn lưu ý nữ nhân kia sao? Nàng trong ngực băng lãnh
Nàng nhất định sẽ ko thua nữ nhân kia!
"Đến nhà rồi, Tuyết Lâm” Lâm Lập phong bình tĩnh nhắc nhở nàng
Dư tuyết Lâm nhìn một chút, thực sự đã tới rồi nhà trọ của nàng rồi
Đôi tay mềm mượt trắng noãn của nàng xoa lên cánh tay Lập Phong,nàng mềm mại vô hạn mà nói với hắn: "Đi vào uống ly cà phê đi Lập phong."
Lâm Lập Phong nhìn dáng tươi cười quyến rũ của Dư Tuyết Lâm, trong lòng cảm thấy nhè nhẹ ấm áp. Trước đây, khuôn mặt của Hạ tử Tình cũng thường hay lộ dáng tươi cười như vậy! Mà hiện tại. . . . . .
Hắn trong lòng cảm thấy một trận đau đớn. Tâm tình rất ác liệt!
"Được ko. Lập phong."Ánh mắt phủ đầy sương mù của nàng đến gần hắn, đôi môi đỏ bừng đã gần ngay trước mặt.
"Thật xin lỗi, anh hôm nay ko được khỏe. Lần sau đi." Hắn cự tuyệt nàng.
"Ừ, cũng được." Dư tuyết Lâm lộ ra một nụ cười mất tự nhiên. Ở trên gương mặt hắn ương ngạnh hôn một cái,rất ko tình nguyện cách xa.
Chờ nàng xuống xe , xe của hắn nhanh như gió đã phóng rất nhanh. Dư tuyết Lâm nhìn hắn ko chút lưu luyến mà bỏ đi , liền tức giận đến nỗi phải phải giậm chân bình bịch xuống đất
Thật ghê tởm! Nàng tức giận cắn môi dưới. Lâm Lập Phong,hãy đợi đấy, ta phi thường sẽ tóm được ngươi!
Lâm Lập Phong tức giận nằm ở trên giường, nhìn chằm chằm lên đồng hồ để trên đầu giường, thời gian cứ tích tắc trôi, Hạ Tử Tình vẫn chậm chạp ko về!
Đồng hồ đã điểm 2 h sáng, nàng vẫn ko trở về! Lẽ nào đêm nay. Nàng và Khắc Just ở cùng một chỗ? !
Vừa nghĩ đến hình ảnh Hạ tử Tình tựa vào lòng Khắc Just, hắn đã phát cuồng!
Cầm lấy điện thoại,lại buông ra;rồi lại cầm lấy điện thoại, rồi lại một lần buông xuống!
Hắn ko thể gọi cho nàng! Hắn ko nên gọi cho nàng!Làm như vậy, chẳng khác gì nói cho nàng, hắn đang chờ nàng!
Hắn ko được gọi điện thoại cho nàng! Hắn không được ở trước mặt nàng tỏ ra yếu thế!
Thế nhưng, thật chết tiệt!Tâm hắn lại lo lắng ko nhịn được, hắn ko cách nào bình tĩnh!
Hắn ko phải chẳng muốn để ý đến nàng sao?Tình yêu trong lòng hắn ko phải đã giành hết cho Dư Tuyết Lâm sao?Thế nào giờ này phút này hắn lại tức giận như vậy?Đau nhức như vậy?
Hắn nhắm mắt lại,ko để cho bản thân muôn nàng! Thế nhưng, càng ko muốn muốn nàng, thì hình bóng của nàng trong đầu hắn lại hiện rõ!
Đầu óc hắn vẫn cuồn cuộn hình ảnh Hạ tử Tình cùng Khắc Just ôm nhau. . . . . . Bọn họ hiện tại thực sự ở cùng một chỗ sao?Nàng thật sự muốn cùng Khắc Just ở cùng một chỗ sao?
Tâm phức tạp
Lâm Lập Phong nằm ở trên giường nhìn thời gian lặng lẽ trôi, sắc trời càng ngày càng sáng mà gian phòng sát vách lại ko phát ra nửa điểm âm thanh
Vậy là đã rõ, Hạ Tử Tình vẫn chưa trở về
Tâm tình Lâm Lập Phong càng ngày càng ác liệt!Trời đã sáng bạch nhưng nàng vẫn ko trở về!
Chẳng lẽ tối hôm qua nàng đã “Hồng hạnh leo tường rồi” (*cắm sừng) ? Cùng tên Khắc Just kia cùng nhau ở trọn một buổi tối?
Lâm Lập Phong tâm tình rất phức tạp! Là giận? Là hận? Là lo lắng? Là đau lòng?Lúc này, hắn ko thể phân định rõ được tâm tình của hắn nữa rồi.
Hắn từ trên giường đứng dậy, đẩy của gian phòng sát vách ra, một mùi thơm quen thuộc của Hạ Tử Tình đập vào mũi hắn.Nhưng trong phòng vẫn ko bóng người
Nàng thực sự không có trở về! Hắn trong lòng cảm thấy thất lạc.
Đi xuống lầu dưới, thấy chị Ngọc Dâu đang chuẩn bị bữa sáng.
"Chị Ngọc Dâu, chị có gặp Tử Tình ko?" Hắn chờ đợi có thể nghe được đáp án khiến hắn vui mừng
"Từ tối hôm qua đến giờ tôi vẫn chưa nhìn thấy thiếu phu nhân." Chị Ngọc Dâu bình tĩnh vô tư nói
Con mắt hắn cụp xuống, nàng thực sự không có trở về! Một buổi tối cũng không có trở về!Nữ nhân ghê tởm này!Rốt cuộc đã đi nơi nào?
"Chờ nàng trở về, kêu nàng đến công ty gặp tôi!" Lâm Lập Phong hơi tức giận mà nhìn chị Ngọc Dâu nói.
"Vâng."Chị Ngọc Dâu gật đầu sau đó nhìn thấy Lâm Lập Phong xoay lưng rời đi.
"Thiếu gia,cậu ko ăn bữa sáng sao?." Ngọc chị dâu ở phía sau gọi hắn.
"Ko muốn ăn." Lâm Lập Phong cũng không quay đầu lại mà đi.
Chị Ngọc Dâu nhìn bóng dáng hắn rời đi, không khỏi thở dài.Quan hệ của cặp vợ chồng này ko biết có còn tiếp tục tệ hơn ko đây?
Lâm Lập Phong ở phòng làm việc đợi cả ngày, cũng ko thấy bóng dáng của Hạ Tử Tình, thậm chí ngay cả một cuốc điện thoại cũng ko!
Lông mày rậm của hắn cau có, hắn một bụng đầy nộ khí!Nữ nhân này rốt cuộc muốn như thế nào ?Hắn điện một cú điện thoại về nhà,người tiếp điện thoại chính là chị Ngọc Dâu: "Thiếu phu nhân có trở về ko?"
"Vẫn chưa."
"Cái gì? !Nàng đến tận bây giờ vẫn chưa trở về?" Lâm Lập Phong cầm điện thoại lớn tiếng
"Đúng vậy, thiếu gia."
Lâm Lập Phong đem điện thoại cắt đứt, lập tức gọi cho Hạ tử Tình, hắn muốn hỏi nàng, nàng rốt cuộc muốn thế nào?
Hạ Tử Tình nhìn điện thoại di động hiện số của Lâm Lập Phong, nàng chỉ lạnh lùng cười, tìm nàng làm gì? Ko phải hắn ko muốn để ý đến nàng sao?Ko phải hắn muốn cùng nàng ly hôn sao?
Nàng lười biếng bắt máy, hạ giọng hỏi: "Chuyện gì?"
"Cô ở đâu?"Âm thanh mưa gió mang theo áp lực của hắn giục tới.
Hạ Tử Tình qua điện thoại cười nhạt: "Tôi ở đâu có gì quan trọng sao?"
"Cô đừng nói với tôi,cả buổi tôi hôm qua, cô đã cùng cái tên Khắc Just kia ở cùng một chỗ nha!" Hắn híp con mắt nguy hiểm
"Vậy thì sao?" Nàng ko sợ hãi nói.
"Cô đúng là dũng cảm!" Lâm Lập Phong quả thựcđã nghiến răng nghiến lợi.
"Tôi có cái gì mà ko dám? Tôi cũng sắp sửa khôi phục được tự do rồi.Lúc này là lúc cần phải nắm chắt cơ hội theo đuổi mấy nam nhân a." Hạ Tử Tình tận lực làm hắn tức giận
"Cô——!" Lâm Lập Phong tức giận đến muốn bẻ gãy cái cỗ nàng."Hạ Tử Tình,tôi cảnh cáo cô, nội trong 30 phút tốt nhất nên về nhà! Nếu không tự gánh lấy hậu quả!"
"Hừ!" Hạ Tử Tình hừ lạnh một tiếng, "tút” một tiếng cúp máy
Nàng cũng dám cắt cuộc gọi của hắn? ! Lâm Lập Phong tức ko thở được! Điện thoại trong tay lại một lần nữa vững vàng va vào tường, vỡ tan nát
Tiếu quân thấy Lâm Lập Phong tức giận khói bốc tận trời rời khỏi phòng làm việc, nhìn nhìn lại trên sàn là một thân điện thoại nát bấy,liền bất đắc dĩ lắc đầu. Đây là cái điện thoại thứ 3 đã lừng lẫy hi sinh rồi
Xem ra lực sát thương của Lâm Thái Thái thật sự mạnh a!
"Tiếu quân, gọi điện thoại về Lâm gia nói với Dương tổng quản, tôi muốn nội trong một giờ phải thấy mặt Hạ Tử Tình!"
Ngôn tình tiểu thuyết trạm võng vi nâm cung cấp tối chất lượng tốt _ ngôn tình tiểu thuyết tại tuyến xem.
"Vâng." Tiếu quân cung kính mà nói.
"Tôi sẽ ở nhà chờ nàng." Lâm Lập Phong ném thêm một câu nói rồi vội vàng rời đi
Tiếu quân thở dài một hơi, tổng giám đốc đến bây giờ vẫn chưa rõ, người quan trọng nhất trong lòng hắn là ai sao?Hi vọng hắn có thể giác ngộ sớm một chút.
Khi Hạ Tử Tình thấy Dương quản gia của Lâm gia xuất hiện trước mặt, nàng chỉ lộ vẻ cười nhạt
"Thiếu phu nhân, thiếu gia muốn gặp người! Xin mời về nhà nhanh." Dương quản gia cung kính mà đối với Hạ Tử Tình nói.
"Xin lỗi,tôi ko muốn gặp hắn." Hạ Tử Tình lạnh như băng nói.
"Nếu như 2 người có hiểu lầm gì, tốt nhất nên bình tĩnh nói chuyện,đừng cho hiểu lầm nhỏ này ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng." Dương quản gia tận tình khuyên bảo .
Hiểu lầm nhỏ? Hắn hiện tại là muốn cùng nàng ly hôn a? Bọn họ đến nước này thì còn có cái gì để nói_?
Có lẽ hắn muốn nàng trở lại vì việc ly hôn.Nàng rõ ràng,muốn tránh, vĩnh viễn cũng ko tránh khỏi
Về đến nhà, Lâm Lập Phong vẻ mặt u ám ngồi ở sô fa, lông mi trói chặt, dáng vẻ căng thẳng
Hắn xem ra rất tức giận!Mà chị Ngọc Dâu đứng bên cạnh cũng rất lo lắng. Hạ Tử Tình đối với chị Ngọc Dâu cười mỉm
"Thiếu gia, thiếu phu nhân đã trở về,ko có việc gì tôi xin quay trở về Lâm gia." Dương quản gia cung kính nói với Lâm Lập Phong.
"Khổ cực rồi." Lâm Lập Phong vẫn như cũ vẫn lạnh lùng."Chị Ngọc Dâu chị cũng xuống phía dưới đi."
Hạ Tử Tình mắt lạnh nhìn chị Ngọc Dâu và Dương quản gia rời đi,chính mình cũng đi lên lầu 2 trở về phòng.
Ngay tại thời điểm nàng đóng cửa, liền bị Lâm Lập Phong một tay đẩy cửa phòng. Sau một khắc,nàng đã bị hắn áp đảo trên giường.
"Anh muốn thế nào?” Hạ Tử Tình mắt lạnh nhìn Lâm Lập Phong.
Lâm Lập Phong khinh miệt cười, "Tôi muốn thế nào sao? Nên hỏi là cô muốn thế nào chứ? Hạ Tử Tình!Cô nguyên một đêm hôm qua, ko về nhà, rốt cuộc là đã đi đâu?"
"Chuyện của tôi, ko cần anh để ý!" Hạ Tử Tình quay mặt qua chỗ khác.
"Cô đừng quên tôi là chồng cô!" Lâm Lập Phong thấp hào.
"Vậy thì sao?Rất nhanh sẽ ko còn nữa!" Nàng lạnh như băng nói, lòng của nàng đều lạnh.
Hắn mạnh tay nắm lấy cằm nàng: "Trước khi chúng ta ly hôn,cả ngày cả đêm cô vẫn là nữ nhân của tôi! Hạ Tử Tình."
Hạ Tử Tình đối với hắn nói cười nhạt.
Hắn bỗng nhiên xé mở áo nàng, da thịt nàng trắng nõn lập tức hiện ra trước mắt hắn, Đôi tay ấm áp của hắn đặt lên cái cổ khêu gợi của nàng, nàng không khỏi cả người chấn động.
"Anh rốt cuộc muốn thế nào?" Đôi mắt trong suốt nhìn chăm chăm hắn
"Tối hôm qua tên Khắc Just có chạm vào cô hay ko?" Đôi mắt đen láy của hắn chứa đựng nguy hiểm
"Anh ——!" Hạ Tử Tình một lúc chán nản.Rõ ràng hắn đã cho rằng tối hôm qua nàng cùng Khắc Just ỏ cùng một chỗ. Nàng vĩnh viễn cũng sẽ ko nói cho hắn, tôi hôm qua nàng trở về nhà mẹ đẻ.
Hắn càng để ý chuyện nàng cùng Khắc Just ở chung, nàng sẽ hết lần này đến lần khác cùng Khắc Just dây dưa, nàng muốn làm hắn tức giận, muốn làm hắn phẫn nộ, muốn làm hắn phát điên!
Nói cùng nàng ly hôn sao?!Hắn hung hăng thương tổn lòng nàng, nàng cũng sẽ ko để hắn sống khá giả!
"Đúng! Hắn ta đối với tôi phi thường ôn nhu, tôi rất hưng phấn." Hạ Tử Tình lộ ra một nụ cười diễm lệ ôn nhu nói.
"Cô ——!" Lâm Lập Phong phẫn nộ mà giơ tay lên.
Hạ Tử Tình nhìn hắn giơ tay cao, ánh mắt căng thẳng, "Anh muốn đánh tôi? Đánhđi!Dù sao đây cũng ko phải là lần đầu tiên!"
Lâm Lập Phong căm tức nàng,trước mắt bỗng dưng hiên lên khuôn mặt bi thiết sưng đỏ. . . . . . Hắn lắc đầu, đem ảo giác trong đầu bay đi.
Hắn trước đây thật sự đã từng đánh nàng sao?