Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 2361




Lắc đầu xong cô mới nhớ ra là mình đang gọi điện thoại, cô đứng đây lắc đầu làm sao ông có thể nhìn thấy được, cho nên cô cất tiếng nói: “Không có chuyện gì cả, con không mang điện thoại theo, cho nên dùng điện thoại công cộng để gọi.”

“Hóa ra là như vậy, Viên Viên, con tìm ba có chuyện gì không?”

Nhà họ Đường chỉ có mình cô là con gái, ba Đường thực sự yêu thương chiều chuộng cô, coi cô như hòn ngọc quý, lúc.

nói chuyện với Đường Viên Viên, giọng ông vừa cưng chiều lại còn cẩn thận nữa”

“Là thế này ba, con muốn mời bạn học ăn cơm”

“Mời ăn cơm à? Tốt, bạn học thì phải thân thiết với nhau”

“Nhưng mà bọn họ không đồng ý, sợ con tốn tiền, cho nên…”

“Không cần phải lo, Viên Viên, để bố gửi tiền cho con, con cần bao nhiêu, mấy trăm triệu?”

Đường Viên Viên: “…”

“Hay là mấy trăm vân chưa đủ?”

“Không phải, con muốn dẫn bọn họ đến khách sạn chi nhánh công ty nhà mình ăn cơm, vậy có được không ạ?”

Ba Đường ngây người một lát sau đó mới phản ứng lại.

“Tất nhiên là được rồi, có gì là không được đâu, cho dù con gái rượu của ba muốn hái trăng hái sao trên trời, ba cũng sẽ cố hết sức hái xuống cho con”

“Vậy ba nói trước với bọn họ một tiếng giúp con, bảo bọn họ chuẩn bị sẵn đồ ăn, thứ bảy này con sẽ chiêu đãi bạn bè ở đó”

“Được được, Viên Viên nói thế nào thì là thế đó.”

Cuối cùng sau khi hai bên đã nói xong xuôi, Đường Viên Viên đi về trường học, lúc đi ngang qua cửa hàng tiện lợi, trông thấy kem ở trên kệ hàng, bản thân cô có chút không nhịn được, trong suốt thời gian cô giảm béo, rất lâu rồi cô không động đến kem, hay là, mua một cái ăn vụng nhỉ?

Chỉ ăn một cái thôi, chắc sẽ không có vấn đề gì lớn đâu.

Không được, không được, mặc dù một cái kem không nhiều calo lắm, nhưng mà đã có lần một chắc chắn sẽ có lần thứ hai, cô vẫn chưa giảm cân thành công, sao lúc này có thể buông lỏng được?

Khế nuốt mấy ngụm nước miếng, sau đó cô quay người nhanh chân quay về trường học.

Lúc về đến ký túc xá, bời vì cửa ký túc xá đang đóng, cho nên Đường Viên Viên đứng ở ngoài một lát, lúc cô định đẩy cửa vào trong, đột nhiên lại nghe thấy tiếng bàn luận từ bên trong truyền tới.

“Lúc Viên Viên ngốc nghếch kia về, phải nói thế nào với cô †a cho tự nhiên nhỉ?”

“Cứ nói thẳng ra thôi, đối với cô ta cậu cần gì phải cân nhắc xem nên nói thế nào”

“Vậy thì không được, diễn trò phải diễn đến nơi đến chốn, cậu không nói chân thành một chút, sao khiến cô ta tin tưởng được, cơ hội chỉ có một lần, chúng ta không thể bỏ qua được”

“Vậy cậu cứ nói thẳng với cô ta, muốn mời cô ta đến dự sinh nhật cậu, lại nói thêm với cô ta là, lúc đó cậu sẽ giới thiệu cho cô ta mấy anh đẹp trai, xem cô ta có thích hay không?”

“Cô ta á? Hay là thôi đi, tôi sợ sau khi tôi giới thiệu cho cô ta, lỡ như người ta chê cô ta vừa béo vừa mập thì phải làm sao? Ha ha ha ha”

Hai tiếng cười vui vẻ vang lên, giống như cây gai đâm vào trong lòng Đường Viên Viên.

Cô khẽ cắn môi, trong lòng khó chịu giống như bị một thanh đao chọc vào.

Cô quay đầu muốn rời khỏi chỗ này, kết quả vừa quay đầu lại chạm mặt với Mạnh Khả Phi đang về phòng. Ánh mắt hai người chạm nhau, ánh mắt Mạnh Khả Phi có chút gay gắt, có lẽ cô cũng đã nghe được cuộc nói chuyện vừa rồi của Trương Hiểu Lộ và Viên Nguyệt Hàn.

Đường Viên Viên mấp máy môi, đi về phía trước, lúc đô đang định nói gì đó, đột nhiên lại bị Mạnh Khả Phi kéo tay chạy xuống dưới lầu.

Hai người dừng lại ở một góc khuất không có ánh đèn, Mạnh Khả Phi đứng quay lưng về phía cô.

“Phi Phi?”