Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 2359




“Cậu độc thân muôn kiếp cũng đáng đời thôi, em gái nhỏ ngây thơ như thế này, về sau cậu tìm đâu ra? Hơn nữa quen thêm một người không phải nhiều thêm một cơ hội sao?”

“Đúng đấy, tuy rằng lúc này chỉ có một mình cô ấy, nhưng mà người ta còn có bạn cùng phòng ký túc xá, đều là con gái cả đó”

Lúc Đường Viên Viên tỉnh lại, cô phát hiện ra mình đang nằm trong phòng y tế, sắc trời cũng tối rồi.

Bác sĩ là một chị gái dịu dàng.

“Cô bé, cuối cùng em cũng tỉnh rồi.”

Đường Viên Viên có chút mê man, chống tay xuống giường ngồi dậy.

“Chào bác sĩ, xin hỏi sao em lại ở chỗ này?”

“Là mấy bạn nam sinh trong đội bóng rổ đưa em đến đây, bọn họ nói em bị ngất trên sân vận động. Lúc em còn chưa tỉnh, tôi đã kiểm tra cho em rồi, em bị cảm nắng và tụt huyết áp”

Bị cảm nắng và tụt huyết áp?

Chẳng lẽ là vì thời tiết quá nóng, giữa trưa cô lại tập luyện quá mệt mỏi nên mới bị như vậy?

“Bạn học, chuyện giảm béo này phải từ từ từng bước một, đừng chỉ vì cái được trước mắt, sau này lỡ ảnh hưởng đến sức khỏe của em, vậy thì không tốt đâu”

Thật ra Đường Viên Viên cũng chưa tính là chỉ vì cái lợi trước mắt, trước kia cô cũng rèn luyện như vậy hoàn toàn không xảy ra vấn đề gì, có lẽ là do thời tiết hôm nay quá nóng, hơn nữa giữa trưa cô còn tập luyện quá lâu.

Nghĩ đến điều này, Đường Viên Viên nở nụ cười nhẹ nhàng: “Cảm ơn chị gái, hiện giờ em không sao rồi.”

“Em cứ nghỉ ngơi một lát đi, uống cốc nước đường, sau đó “À bác sĩ, những người đưa em đến đây đâu rồi?”

Vốn dĩ bọn họ chờ em ở bên ngoài, nhưng đợi mãi mà em chưa tỉnh, nên bọn họ đã đi về hết rồi.

Đường Viên Viên nghĩ thầm, ngày mai nhất định cô phải cám ơn bọn họ mới được.

Ngày hôm sau, sau khi tan học, Đường Viên Viên không vội vàng đến sân vận động ngay, mà cô đi đến cửa hàng bán quà vặt mua mười mấy chai nước khoáng, bỏ vào trong túi mang theo.

Mua xong đồ cô mới đi về phía sân vận động.

Lúc cô chưa đến, mấy nam sinh trên sân bóng rổ ở gần đó đang tám chuyện.

“Các cậu nói xem, cô gái hôm qua còn tới đây nữa hay không?”

“Ai biết được, hôm qua không thoải mái như vậy, có lẽ hôm nay sẽ không đến đây tiếp tục chạy bộ đâu, chắc phải nghỉ ngơi tầm vài ngày, cũng không biết hôm qua mấy giờ cô ấy mới tỉnh lại.”

“Không đến chạy bộ nhưng ít ra cũng nên đến tìm chúng ta nói tiếng cảm ơn chứ?”

“Cậu thôi đi, cậu giúp người ta vì muốn được người ta nói tiếng cám ơn sao?”

“Haiz.”

“Các cậu nhìn kìa, đó là ai?”

Khi Đường Viên Viên xuất hiện ở trên sân vận động, cả đám thanh niên lập tức ồn ào.

“Đến rồi đến rồi, vậy mà cô ấy đến thật”

“Các cậu nhìn xem trên tay cô ấy đang xách cái gì kia?

Một cái túi lớn nhìn có vẻ rất nặng, nhưng không biết trong đó có gì nữa”

“Mẹ kiếp, chẳng lẽ hôm qua chúng ta giúp cô ấy, cho nên hôm nay cô ấy mua đồ đến tặng chúng ta?”

Đường Viên Viên từ từ chạy tới gần, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn nhuốm màu hồng nhạt, vô cùng xinh đẹp đáng yêu.

“Các anh em, tôi, tôi cảm thấy mình yêu rồi.”

“Hóa ra có một vài nữ sinh có thêm chút thịt cũng rất đáng yêu.”

“Người ta sắp tới rồi, đừng nói hươu nói vượn nữa”