Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 2321




“Vậy em dựa vào đâu mà đi theo anh? Chuyến đi lần này anh có mời em đến cùng không? Em có biết bản thân mình là con gái cần phải có thể diện không? Không có ai mời em, lại còn nói rõ là không muốn cho em đi theo mà em vẫn mặt dày theo sau là sao?”

Nghe thấy thế, An Thiến đứng bật dậy với vẻ không thể tin được.

“Em mặt dày? Là anh mặt dày mới đúng đó. Anh không phát hiện trong mắt trong lòng Đường Viên Viên cũng chỉ có mỗi anh trai cô ta thôi sao? Có vị trí của anh không? Rốt cuộc.

thì ai mới là người không biết xấu hổ mà đi theo cho bằng được? Em thấy là anh mới đúng nhỉ?”

“Eml”

Chung Sở Phong bị những lời này của cô ta chọc giận đến mức cả gương mặt tái xanh.

“Còn không biết xấu hổ mà nói em” An Thiến cười khẩy, khoanh tay đứng dậy: “Sao anh không tự nghĩ lại xem bản thân mình là dạng người gì?”

Bình thường thái độ của người như Chung Sở Phong luôn đối với phái nữ rất tốt, trong mắt của phái nữ cậu ta chính là một chàng trai phong độ, cho dù không phải là cô gái mình thích cũng có thể cho người ta sắc mặt tốt.

Ngoại trừ Ôn Cảnh Nhu liều chết dây dưa với Uất Trì Diệc Thù rồi tìm đến ký túc xá của bọn họ, còn có An Thiến đang đứng trước mặt nói năng bậy bạ lung tung.

Nếu như không phải bởi vì cô ta và mình còn có chút quan hệ thân thích, có lẽ Chung Sở Phong đã ra tay rồi.

Kết quả An Thiến lại không làm được gì, còn hùng hùng hổ hổ.

“Tự mình đa tình đối tốt với người ta, cho là tình cảm của mình sâu đậm lắm, lại không biết căn bản là người ta còn chẳng thèm để anh vào mắt, chẳng có chút địa vị nào trong lòng người ta, còn không biết xấu hổ nói em. Còn nữa, có phải là mắt anh có vấn đề không, trong trường học còn thiếu mấy cô gái xinh đẹp à? Thế mà phải chạy đến trường cấp ba tìm, chạy đến trường cấp ba tìm thì thôi đi, tốt xấu gì anh cũng nên thích một đứa con gái xinh đẹp, thân thể không tệ còn đỡ, em cũng sẽ không cảm thấy đầu óc của anh có vấn đề, nhưng không nghĩ tới anh lại không bình thường như vậy, vậy mà lại đi thích một con mập!”

“An Thiến, em câm miệng lại cho anh!”

Chung Sở Phong thực sự không nghe nổi nữa, vỗ bàn rầm một cái đứng lên.

Âm thanh rất lớn, ông chủ và bà chủ ở trong phòng bếp nghe thấy liền chạy ra, muốn nhìn một chút là xảy ra chuyện gì.

Kết quả vừa ra đã nhìn thấy hai người Chung Sở Phong và An Thiến đang cãi nhau, mà trong miệng An Thiến còn mắng rất khó nghe.

“Tại sao em phải câm miệng, chỉ cho phép anh nói còn em thì không được sao? Anh vỗ bàn khiêu chiến với ai đấy hả Chung Sở Phong? Chẳng lẽ emnói sai à, Đường Viên Viên chính là một đứa con gái mập mạp, không phải anh thật sự thích cô ta chứ? Cô ta như thế, về sau coi như trưởng thành cũng sẽ không có người…”

Chát!

Bây giờ Chung Sở Phong không thể kìm chế được bản thân liền ra tay.

Cậu đánh An Thiến một bạt tai.

Sau khi đánh xong lồng ngực còn bị chọc giận đến nỗi không ngừng phập phồng.

Lòng bàn tay chấn động rất đau, An Thiến bị cậu đánh cho trực tiếp ngã ngồi xuống mặt đất, mặt mũi lộ ra vẻ kinh ngạc không thể tin được, giống như thật sự không thể tin được Chung Sở Phong sẽ đánh mình, hơn nữa còn đánh nặng như vậy.

Bên tai vẫn còn ong ong, trên mặt đau rát, An Thiến sửng sốt trọn vẹn mười mấy giây mới phản ứng được, đưa tay phủ lên mặt mình, còn chưa chạm tới đã đau đến nhe răng trợn mắt.

“Chung Sở Phong, anh lại dám đánh eml”

Cô ta khóc ra tiếng, bù lu bù loa: “Emphải gọi điện thoại cho ba, em muốn nói cho cô, anh dám đánh em!”

Chung Sở Phong lạnh lùng cười thành tiếng: “Gọi đi, không phải điện thoại đang ở bên cạnh em sao? Bây giờ anh đã lỡ đánh em rồi, đánh xong anh lại đánh thêm một cái, sau hôm nay anh sẽ thu dọn hành lý trở về nhà, không cần xe của bọn họ nữa, trực tiếp đón xe trở về là được rồi.”

An Thiến sững sờ, không nghĩ tới cậu đánh xong lại có suy nghĩ này, bên này náo loạn xong cô ta và Chung Sở Phong rời đi, kia chẳng phải là Đường Viên Viên đang ở một mình với Uất Trì Diệc Thù sao?