Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 2143




“Cô gái này, tôi không nói đùa với cô đâu, bây giờ xe của anh ấy vẫn còn đỗ ở đây này”

“Bệnh viện nào?”

Giọng nói của Tiểu Nhan bỗng nhiên tăng cao, khiến cho đối phương giật mình sợ hãi. Sau khi cô ấy chấn áp nỗi hoảng sợ của mình xuống, lại nói:”Xin lỗi cô, cảm xúc của tôi hơi bị mất kiểm soát. Xin hỏi anh ấy được đưa đến bệnh viện nào vậy ạ?”

“Nhìn ký hiệu thì có lẽ là bệnh viện ở gần nhất, nó ở ngã tư khu trường học phía Đông.”

“Cám ơn cô, tôi biết rồi, ngay lập tức tôi sẽ đến đó.”

Sau khi cất điện thoại di động, Tiểu Nhan vội vội vàng vàng chạy ra ngoài, kết quả là cô ấy đâm trúng phả một người.

Cô ấy bị bay ra ngoài theo quán tính, thoáng cái, Tiểu Nhan đã ngã ngồi ở trên sàn nhà lạnh như băng.

Mà người bị cô ấy đụng trúng lại đứng rất vững vàng, sau khi Tiểu Nhan định bò dậy, liền đỡ được cánh tay của cô.

“Là cô sao?”

Giọng nói quen thuộc khiến cho Tiểu Nhan ngẩng đầu lên, ngạc nhiên nhìn người kia.

Người vừa bị cô ấy đâm trúng người là Tiêu Túc. Nhìn thấy cô sắc mặt tái nhợt, ngã xuống, lúc cô ấy định đứng dậy thì vội kéo tay cô ấy lại, không hề nghĩ rằng đấy lại là Tiểu Nhan.

Tiểu Nhan nhìn thấy Tiêu Túc, trong đầu không nghĩ được gì cả, chỉ nghĩ đến việc Hàn Thanh xảy ra chuyện, cô ấy phải đi tìm anh ấy.

Trong lúc hoảng hốt, cô ấy chỉ thoáng nhìn Tiêu Túc rồi thu lại ánh mắt ngay, sau đó, liền hất tay anh ta ra, chạy ra phía ngoài.

Đi được hai bước, cổ chân của cô truyền tới sự đau đớn vô cùng, khiến cho cô ấy suýt chút nữa thì quỳ sụp xuống. Thật may là Tiêu Túc đã kịp thời đỡ được cô ấy.

“Sao vậy? Có chuyện gì gấp lắm à?”

Cơn đau kịch liệt khiến cho trán của Tiểu Nhan đổ ra lấm tấm mồ hôi, đau đến mức cô ấy không thể nào nhúc nhích được, chắc hẳn là khi cô ấy ngã xuống lúc nãy thì bị trật chân.

Nhưng mà cô ấy còn phải đi tìm Hàn Thanh, cũng không biết Hàn Thanh bây giờ như thế nào, cô ấy phải đi tìm anh ấy ngay lập tức.

Nghĩ tới đây, Tiểu Nhan dường như nghĩ đến điều gì, cô ấy dùng sức bắt lấy cánh tay của Tiêu Túc.

“Xin anh, hãy đưa tôi đến bệnh viện ở gần khu trường học phía Đông, bệnh viện gần khu trường học phía Đông!”

Bệnh viện gần khu trường học phía Đông?

Tiêu Túc hơi cau mày: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Tại sao cô ấy lại thành ra dáng vẻ gấp gáp như vậy?

Tiểu Nhan thấy cậu ta không định đưa mình đi, còn phải hỏi lại mình, cô ấy lại tự mình mình rời đi. Tiêu Túc không thể làm gì khác, nói: “Tôi sẽ đưa cô đi, nhưng mà cô phải đợi tôi một lát”

Cậu ta và Tiểu Bạch cùng ra đi ra ngoài để mua đồ, Tiểu Bạch vẫn còn đang ở bên trong thử quần áo, cậu ta đứng đợi ở ngoài này. Vậy nên, cậu ta phải đi nói cho Tiểu Bạch biết.

Ngay khi Tiêu Túc vừa mới xoay người đi, ở phía sau, Tiểu Nhan liền khập khiêng chân chạy, rõ ràng vết thương trên cổ chân đau đến mức thấu tận tâm can nhưng mà cô ấy lại giống như không cảm nhận được sự đau đớn ấy, khập khiễng chạy về phía trước.

Không biết phải làm sao, Tiêu Túc chỉ có thể chạy tới định ngăn Tiểu Nhan lại, nhưng mà lúc này, căn bản Tiểu Nhan không thể nghe lọt tai bất cứ lời nào, chỉ một lòng muốn tự mình chạy đến bệnh viện gần khu trường học phía Đông. Cuối cùng, quả thực Tiêu Túc không thể nào cản cô ấy lại, không thể làm gì khác ngoại trừ đưa cô ấy đến bệnh viện đó.

Cậu ta nghĩ, đợi đến khi đưa cô ấy đến bệnh viện, sẽ gọi điện thoại báo cho Tiểu Bạch chuyện này.

Mặc dù lúc Tiểu bạch ngốc nghếch ra ngoài không tìm được cậu ta sẽ tức giận, nhưng mà dù sao tình huống bây giờ cũng rất cấp bách, cô ấy chắc hẳn sẽ hiểu cho cậu ta mà thôi.

Nghĩ tới đây, Tiêu Túc cũng cảm thấy an tâm hơn rất nhiều.

Vì vậy cậu ta liền lái xe đưa Tiểu Nhan đến bệnh viện gần khu trường học phía Đông, cả đoạn đường đi, Tiểu Nhan cũng không nói gì nữa, chỉ ngồi yên một chỗ mở to mắt nhìn, giống như một bức tượng gỗ.

Tiêu Túc nhìn dáng vẻ này của cô ấy, cũng đoán được chuyện xảy ra thực sự rất nghiêm trọng, cho nên cũng không dám hỏi gì thêm.