Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 2101




“Cảm ơn những lời chúc của các bạn học cũ, nếu như có thời gian xin mời đến tham dự lễ cưới, uống một ly rượu mừng”

Nói xong, Giang Tiểu Bạch liền buông điện thoại xuống, sau đó đi đến phòng tắm và tắm rửa.

Khi đi vào phòng tắm, Giang Tiểu Bạch liền nhìn thấy những đồ dùng vệ sinh ở bên trong, gân đây cô đã đặt mua rất nhiều đồ đôi ở trên mạng, toàn bộ đều được đặt ở trong phòng mới.

Nơi này vẫn được bày biện như cũ, Tiêu Túc và Giang Tiểu Bạch cũng có tính cách giống nhau, phòng tắm được dọn dẹp một cách gọn gàng sạch sẽ, hơn nữa Tiêu Túc còn mắc chứng cưỡng chế, những đồ vật được dùng qua đều được bày biện mặt cách ngay ngắn và đều đặn với nhau, giống hệt như một gian hàng trong cửa hàng bách hóa vậy.

Giang Tiểu Bạch làm theo điều này được, hơn nữa mỗi lần cô đều phàn nàn về Tiêu Túc, bởi vì anh cứ bày như vậy, mỗi khi vào lúc cô rửa mặt đều cảm thấy không tiện tay, phải tìm đến nửa ngày mới có thể tìm thấy được sữa rửa mặt của cô.

Kết quả Tiêu Túc lại nói một câu gì mà: “Ai bảo em tham làm đẹp đến như vậy? Nếu như em mua ít lại một chút, thì đâu đến mức tìm đến nửa ngày trời chứ?”

Nghe một chút xem?

Đây là lời do con người nói hay sao?

Cô trang điểm thì đã làm sao? Hơn nữa con gái thích đẹp thì có vấn đề gì?

Mấy loại giống như mỹ phẩm dưỡng da gì đó chắc chắn là không thể thiếu được, chỉ là Giang Tiểu Bạch nhìn lướt qua bồn rửa mặt, lại có một chút chột đạ.

Bởi vì ở trên bôn rửa mặt tất cả đều là đồ dùng rửa mặt của cô, mặt nạ tẩy rửa, kem dưỡng da, dung dịch chăm sóc da và tinh dầu, mặt nạ dưỡng da bao gồm làm trắng, dưỡng ẩm, chống nhăn, kem dưỡng da mặt và kem chống nắng vân vân, và lọ sữa rửa mặt dành cho nam của Tiêu Túc lại bị đẩy vào trong góc một cách đáng thương.

Hừm, có lẽ là Tiêu Túc căn bản cũng không có hiểu quan điểm của mình?

Tính toán một chút, Giang Tiểu Bạch lười phải nói chuyện với anh nhiều như vậy, trực tiếp đắp một cái mặt nạ ngủ rồi đi ngủ.

Lễ cưới được tổ chức ở quê nhà của Tiêu Túc, hơn nữa còn tìm khách sạn tốt nhất ở gần đó, trực tiếp bao trọn, mời rất nhiều người quen đến tham dự.

Đám cưới được diễn ra rất náo nhiệt, bởi vì bố mẹ hai bên vẫn đều khỏe mạnh, hơn nữa chỉ riêng nhà họ Giang đã có rất nhiều chi, cộng thêm các chỉ khác của nhà họ Tiêu nữa, ngày tổ chức đám cưới hôm đó người tới đặc biệt đông, người đã có gia đình thì kéo cả nhà tới, độc thân thì kéo bạn bè đi cùng, chỉ vì muốn tham gia náo nhiệt.

Giang Mai nhìn thấy Tiêu Túc ở trong tấm ảnh chụp có dáng vẻ cao lớn lại đẹp trai, khi nhìn thấy người thật ở trong đám cưới còn đẹp trai hơn rất nhiều, khỏi phải nói là có bao nhiêu ghen ty, nhưng mà vẫn đột nhiên nói mấy lời chế giêu: “Nói thật thì bộ dạng Tiểu Bạch của nhà họ Giang chúng tôi cũng không kém, có thể nói là rất ưa nhìn, tại sao mà lại đi chọn một người có vết sẹo trên mặt cơ chứ, mấy người nói xem người đàn ông giống như vậy thì Tiểu Bạch coi trọng cái gì ở anh ta được? Chẳng lẽ là coi trọng tiền của anh ta hay sao?”

Lúc cô ta nói những lời này thì con trai chi thứ nhất là Giang Hữu nghe vậy không nhịn được nhíu mày lại, oán giận cô ta: “Giang Mai, từ lúc em đi học thì đã luôn bất hòa với Tiểu Bạch, hôm nay lại là ngày vui, em nói chuyện có thể đừng có chanh chua như vậy được không hả?”

Nghe anh ta nói vậy, vẻ mặt Giang Mai lập tức thay đổi, giải thích cho bản thân: “Anh Hữu, em chanh chua chỗ nào chứ? Em vừa không có nói xấu Tiểu Bạch, anh không có nghe là em khen diện mạo của cô ấy không tồi hay sao? Chẳng qua là em thấy vết sẹo ở trên mặt chú rể thật sự có chút dọa người mà thôi.

Giang Hữu: “Được chưa, không phải là câu nói phía sau của em là đang cố ý chế giêu hay sao? Hơn nữa, nếu em thật sự không thích chú rể người ta, vậy thì có thể dời tầm mắt của mình ra chỗ khác rồi hãy nói, ánh mắt của em từ nãy đến giời vẫn luôn dính chặt ở trên người của người ta, ai không biết còn tưởng rằng là em muốn giành lấy anh ta nữa đó.”

“Anh Hữu, anh nói cái gì vậy? Làm sao em có thể…”

Giang Mai không nghĩ tới là Giang Hữu lại có thể sẽ nói trực tiếp như vậy, ngũ quan trên mặt lập tức trở nên vặn vẹo hơn mấy phần.

“Hữu à” Bà chủ lớn của nhà họ Giang đưa tay ra kéo con trai của mình một cái: “Con nói chuyện phải chú ý có chừng mực một chút, nói thế nào thì Giang Mai cũng là em gái của con”

Giang Hữu chậc một tiếng, dáng vẻ không muốn nhận cô em gái này: “Với cái dáng vẻ chanh chua kia của em ấy, không chừng còn đang trách mắng con ở sau lưng đây nữa là”

Hôm nay cả ba chi nhà họ Giang đều tới, lúc Giang Mai nói chuyện thì cũng đang ngồi cùng một bàn với ba mẹ, mẹ của Giang Mai nghe cô ta nói câu này thì vẻ mặt lập tức trở nên rất khó coi, nhưng mà ai cũng biết là chỉ lớn của nhà họ Giang kiếm được nhiều tiền, mà chỉ thứ hai thì chỉ biết đi nịnh hót.