Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 1980




Cảm thấy cậu bé không được vui vẻ, Hàn Minh Thư vươn tay thích thú vỗ võ đầu: “Dì Tiểu Nhan của con đang bận chuẩn bị hôn lễ, thật sự rất bận, Con ấy à, chờ dì Tiểu Nhan mang thai rồi sinh em bé. Sẽ lại càng không còn thời gian để quan tâm đến con nữa, vì thế giờ đây mọi thứ mới chỉ là bắt đầu, con đừng buồn, sau này con sẽ còn buồn “

hơn: Đậu Nành: “Mẹ này, mẹ nỡ đánh con trai yêu quý của mẹ như thế này à?”

“Ồ, nếu con mà nói chuyện này với ba, nhất định ba sẽ đánh con còn đau hơn cả mẹ”

Đậu Nành: “…”

Quên đi, dù sao cũng là ba mẹ ruột của cậu, cậu cũng không nên nghĩ tới chuyện này.

“Mẹ, vậy hôn lễ chúng ta có cần mang theo Giá Nhỏ đi cùng không ạ?”

“Đương nhiên, đây là lễ cưới của dì chú.

Đương nhiên nên mang cả Giá Nhỏ cùng đi”

“Vâng.”

Cửa phòng bị đẩy ra, Dạ Âu Thần thất thân bước vào, nhìn thấy trong phòng có sự xuất hiệt của Đậu Nành, khuôn mặt tuấn tú lộ ra vẻ khó chịu.

“Sao con lại ở đây?”

Đậu Nành nhìn thấy ba mình đột nhiên tỏ vẻ ghét bỏ, gương mặt liền trở nên lạnh lùng, vừa rồi mẹ đánh cậu cũng không sao, nhìn thấy ba, biểu hiện của cậu lại khác lại như vậy? Cậu luôn trách ba mình cướp mẹ từ tay cậu”

Đậu Nành khịt mũi: “Mẹ gọi con qual”

“Ừm, em gọi thằng bé đến hỏi về chuyện chuẩn bị hôn lễ”

“Hỏi xong chưa?” Dạ Âu Thần nhìn vào Đậu Nành, rồi nói: “Hỏi xong rồi thì về phòng học bài.”

Đậu Nành mặc kệ anh, chỉ xoay người ôm lấy cánh tay của Hàn Minh Thư: “Mẹ, đêm nay Đậu Nành ngủ với mẹ nhá”

Nghe vậy, Hàn Minh Thư hơi kinh ngạc: “A, có chuyện gì vậy?”

“Đậu Nành hơi sợ ngủ một mình. Tối mẹ với Giá Nhỏ lên ngủ với con, được không?”

Sau khi nói xong Đậu Nành giữ lấy tay Hàn Minh Thư, làm nũng như một đứa trẻ. Hàn Minh Thư chỉ cảm thấy kỳ quái, hỏi cậu: “Con làm sao vậy!

Trước kia không phải con muốn ngủ một mình sao? Sao trước đây chưa nghe thấy con nói sợ bao giờ?”

Hàn Minh Thư không để ý đến dòng điện ngầm đang dâng trào giữa hai ba con, cô chỉ nghĩ rằng hành vi của Đậu Nành rất kỳ lạ, dù sao thì cậu cũng chưa bao giờ nói rằng cậu sợ trước đây. Chẳng lẽ gần đây đã xảy ra chuyện gì sao!

Khi cô vừa muốn hỏi, Dạ Âu Thần đã lạnh lùng nói.

“Nam tử hán đại trượng phu, lại đi nói là mình sợ? Sau mày đi ra ngoài đừng giới thiệu bản thân là con trai của ba”

Nghe vậy, Đậu Nành lộ ra vẻ mặt hung tợn, trực tiếp nói: “Ba, ba đang tự cắm sừng lên đầu mình à? Đậu Nành không phải là con của ba, còn có thể là của người khác sao?”

Dạ Âu Thần đôi mắt hơi sâu, nheo lại nguy hiểm nhìn chằm chằm cậu.

“Cũng đừng nói là do mẹ con sinh con ra”

“Mẹ chưa bao giờ nói rằng con không được nói như vậy, phải không mẹ?”

Hàn Minh Thư nghĩ thầm, hai ba con này, sợ ngủ một mình chỉ là cái cớ, hai người này lại bắt đầu chiến tranh lạnh rồi sao!

Cô bất lực thở dài, sau đó liếc nhìn Giá Nhỏ đang ngủ say bên cạnh.

Không biết từ lúc nào Giá Nhỏ đã tỉnh dậy, nhìn cô bằng một đôi mắt đen, Đôi mắt của Giá Nhỏ rất đẹp, giống như những vì sao trên bầu trời đầy sao sau cơn mưa, chúng sáng lạ thường.

Không biết đang nghĩ gì, lại đột nhiên cười toe toét với Hàn Minh Thư.

Không cười thì không sao, khuôn mặt nhỏ nhắn của con bé trở nên hơi ngốc nghếch khi cười.

Chao ôi, Hàn Minh Thư rất lo lắng khi nhìn Giá Nhỏ như vậy, con gái yêu của mẹ, đừng có ngốc, đừng làm mẹ lo lắng.