Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 1976




Tô Cửu không dám nghĩ ngợi nhiều nữa, dù gì tổng giám đốc Hàn cũng đã lên tiếng giao việc, cô ta vẫn là nên mau chóng hoàn thành thì hơn.

Chồng cô nhìn cô cúp điện thoại xong, biểu cảm trách cứ nhìn cô.

“Lại là điện thoại của giám đốc đó?”

Tô Cửu sau khi nói sơ qua tình hình, chồng cô biểu cảm có chút bất đắc dĩ: “Em nói em đó, ở tập đoàn nhà họ Hàn lương thì cao đó, nhưng cũng quá mệt rồi, vợ à, nhà mình giờ cũng không thiếu tiền, nếu như cảm thấy mệt thì từ chức đi, tiền của anh đủ nuôi gia đình mình rồi.”

Nghe những lời này thật có chút ấm lòng, khiến Tô Cửu cảm thấy bản thân mình bao nhiêu năm gả vào nhà họ Bạch thật không sai, thậm chí anh còn hiểu chuyện đến mức thương cả bản thân.

“Được rồi, em vẫn chưa đến nỗi tàn phế, không cần anh phải nuôi em, hơn nữa khi con lớn thì còn có nhiều khoản phải chỉ tiêu nữa”

Đó là buổi tối, sau khi Hàn Thanh tắm rửa xong thì nghe điện thoại vang lên, là âm thanh của tin nhắn.

Anh ta đang mặc áo choàng tắm, một tay cầm điện thoại di động ở trên bàn lên.

“Anh Hàn, lộ trình hai ngày của Tiểu Nhan đã được gửi đến email của anh”

Đặt điện thoại xuống, Hàn Thanh mở máy tính ra, rồi sau đó ấn vào hộp thư.

Hiện ra đầu tiên là lộ trình ngày hôm qua, cả ngày Tiểu Nhan đều ở quán mì, còn đi trung tâm siêu thị, sau đó trở về nhà.

Trông có vẻ rất bình thường, không có chỗ nào bất thường.

Lộ trình của ngày hôm nay cũng vậy, cô đi thẳng đến quán mì nhưng khi đến buổi trưa cô lại đi ra ngoài, sau đó đến quán cà phê, người mà cô gặp rõ ràng là…

Khi nhìn thấy tên của Hứa Yến Uyển, Hàn Thanh bỗng chốc nheo mắt lại.

Thời điểm anh đi làm về trời đã tối, vẻ mặt của Tiểu Nhan lộ rõ vẻ kinh hãi, mặc dù cô tự nhủ mình chỉ là gặp ác mộng, nhưng Hàn Thanh làm sao có thể tin được, dù là cơn ác mộng thì cô cũng sẽ không sợ đến mức như vậy.

Cho nên sẽ liên quan đến việc cô đã trải qua vào sáng nay, nhưng Hàn Thanh lúc đó không hỏi nhiều, bởi vì không muốn cô một lần nữa nhớ lại những chuyện khiến cô sợ hãi, sau đó cô bị phân tâm, sẽ không nhớ được chuyện sáng nay.

Nhưng Hàn Thanh vẫn chú ý đến cô. Thể xác và tinh thần của cô gái nhỏ này vẫn cần phải chăm sóc tốt.

Hứa Yến Uyển sao!

Ngón trỏ Hàn Thanh khẽ gõ lên mặt bàn, ánh mắt dần dần tối sầm lại.

Hứa Yến Uyển, rốt cuộc là cô ta muốn cái gì!

Ngày hôm sau.

Hứa Yến Uyển vẫn luôn suy nghĩ, cô ta luôn nghĩ về những gì đã xảy ra ngày hôm qua và những lời mà Hạ Liên Cảnh đã nói bên tai cô ta.

Chuyện xảy ra trong phòng vệ sinh ngày hôm qua, Tiểu Nhan lẽ ra không nên để ý, dù sao thì chuyện đã xảy ra rồi, chỉ cần trong đầu không suy nghĩ đến là đều có thể nghĩ đến cánh cửa bị người ta khóa trái, mà đúng lúc cô ta đi vào đó.

Hứa Yến Uyển nhắm mắt hít thở sâu, thật ra lúc đó cô ta cũng không nghĩ nhiều, chẳng qua những hình ảnh kia cứ hiện ra sau khi nghe những lời Hạ Liên Cảnh nói, cô ta thật sự không muốn nghĩ thêm chút nào nữa.

Bây giờ mọi chuyện đã trở thành như thế này, đúng như Hạ Liên Cảnh nói, lần này mà ra tay không thành công, thì lần sau Tiểu Nhan nhất định trong lòng sẽ có đề phòng, muốn ra tay lần nữa sẽ không dễ dàng chút nào.

Thê nhưng, cô ta thực sự muốn đẩy cô ấy vào chỗ chết sao? Bây giờ cô ấy đang mang thai, sinh mệnh đó đều vô tội, cô ấy đã đau khổ rất nhiều sau khi mất bố và mẹ, nhưng vẫn phải giữ tinh thần mạnh mẽ.

Nếu cô ấy mất đi đứa con của mình, hoặc bố mẹ cô ấy mất cô ấy, chắc chắn sẽ cảm thấy đau lòng, phải không!

Còn Hàn Thanh, anh ta như vậy mà thích cô ấy, chỉ cần cô ấy bị tổn hại một chút, thì liền như Hạ Liên Cảnh nói, anh ta nhất định sẽ đau đến thấu tim.

Kết quả như vậy có thực sự là điều cô ta mong muốn sao!

Cốc cốc…

Trong lúc Hứa Yến Uyển nghĩ đến thất thần, thì có người gõ cửa phòng làm việc của cô, Hứa Yến Uyển phục hồi lại tinh thần, đưa tay xoa xoa mặt, sau khi điều chỉnh tốt trạng thái, nhẹ nhàng nói: “Mời vào.”