Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 476: Có camera giám sát đấy




"Anh làm sao vậy? Cả ngày chỉ nhớ cái chuyện này ..." Tư Vũ ngẩng mặtlên nhìn đầy oán giận, nhưng khi ánh mắt của cô nhìn thấy đôi mắt nhuốmđầy dục vọng của anh, cô khó xử chuyển tầm mắt đi chỗ khác!

Haitròng mắt của anh nhuộm đầy vẻ ám muội, thậm chí lại còn ánh lên màuxanh, tựa như một con dã thú bị đói suốt mấy ngày mấy đêm, hiện tại đãbắt giữ được một con mồi vậy... Anh hoàn toàn đang muốn cô ăn sống nuốttươi ngay lập tức!

Anh giơ tay lên, nhẹ nhàng vén mấy sợi tóc của cô, dùng mắt quan sát tỉ mỉ gương mặt cô: diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn "Bữatối hôm đó, anh chỉ kịp nhìn Hoan Hoan một chút, hiện giờ con bé đã tốthơn chưa, nó có nói còn chỗ nào bị đau không ?”

"Không có, mọithứ đều tốt rồi, bác sĩ nói sáng sớm ngày mai sẽ cho kiểm tra lại, nếukhông có chuyện gì là có thể xuất viện được!"

"Uh`m, việc nàythực là trong cái rủi còn có cái may!" Bùi Tạp Tư nói đầy cảm động. .Mặc dù mọi chuyện đã qua vài ngày, nhưng anh sẽ không bao giờ quên lúc bếđứa nhỏ khắp người đầy máu, khi đó, khắp người anh từ trên xuống dướitóc gáy dựng lên, cảm giác sống lưng bị từng đợt lạnh buốt.

Chodù anh không muốn thừa nhận, tất yếu anh cũng phải thừa nhận, tại thờiđiểm đó quả thật anh rất sợ hãi! Loại này sợ hãi này ngay cả hồi Tư Vũbị sinh non anh cũng chưa từng có!

Hai mẹ con cô đúng mạng của anh, nếu có một sự nguy hiểm nào xảy ra, anh cũng đều không thể chịu nổi! dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com

Bùi Tạp Tư áp sát gương mặt lại, một tay nâng cằm của cô, nụ hôn nhẹ nhưgió không ngừng rơi vào bờ môi của cô: "Bà xã à, em hãy tin rằng anh vẫn luôn luôn coi Hoan Hoan chính là con gái ruột của anh từ lâu rồi, thậtsự anh không hề nghĩ đến chuyện gì khác mà không ra sức để cứu Hoan Hoan ... "

Tư Vũ có chút áy náy, hai mắt lệ đã dâng tràn. Lúc ấy quảthật là cô chỉ nghĩ đến sự đau thương, cho nên mới cố ý nói ra những lời như vậy với anh."Em biết, là do em không hiểu chuyện nên mới nói ranhững lời này, em biết anh không phải là người như vậy mà!"

"Hiện giờ em nói là em biết như vậy, nhưng mà em có biết hay không, lời nóiấy của em đã làm cho trái tim của anh khó chịu biết bao, đau đớn biếtbao không!" Bùi Tạp Tư bắt lấy cơ hội này nói đầy oán giận.Cả gương mặtanh tuấn của anh lộ rõ vẻ bị tổn thương thực đau khổ.

"Em đã sai rồi!" Cô chủ động nhận sai.

"Nhưng trái tim nhỏ đáng yêu của anh thực đau đớn, đau quá đi...!" Bùi Tạp Tưtúm lấy cánh tay Tư Vũ đặt lên lồng ngực của mình."Em hãy mau sờ lên màxem, anh thật sự không thể chịu nổi nữa rồi!" .

Tư Vũ hiểu rõ mình đã bị anh chọc cười liền vuốt ve ngực của anh nói như dỗ trẻ con vậy: "Nào thì sờ, anh còn đau nữa không?"

Bùi Tạp Tư cũng như một đứa trẻ ngoan ngoãn, lập tức gật gật đầu."Uh`m,không đau nữa rồi, nhưng anh vẫn còn có một chỗ bị đau, đau lắm cơ ấy!"

Nhìn vẻ mặt cười xấu xa của anh, cho dù không cần phải nói, cô cũng biết anh đau ở chỗ nào rồi !"Đồ quỷ hiếu sắc, em không thèm để ý tới anh nữa!Nói đi nói lại, anh lúc nào cũng chỉ nghĩ đến chuyện ôm ấp kia thôi!"

Tư Vũ rút bàn tay nhỏ ra, không thèm nghĩ đến phản ứng của anh!

Người đẹp đã ôm ở trong lòng, làm sao anh có thể buông tha cô được đây?

Bàn tay to lớn của Bùi Tạp Tư vẫn giữ chặt ở bên eo của cô, kéo tay cô về phía chỗ bên dưới, ở trong đũng quần của anh

Vật cứng rắn, vững chắc...

Cảm giác thấy bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của cô, lúc đó, anh ra sức hít mộthơi thật sâu."A..., em có cảm giác được không? Nơi này của anh thật sựkhông thấy thoải mái chút nào, bà xã, hãy mau giúp anh xoa xoa đi!"

Mặt Tư Vũ đỏ rực lên rồi, trời ạ, cô có cảm giác rất rõ ràng vật của anh...

Đột nhiên lớn lên.

Cho dù bị ngăn cách bởi lớp vải quần cũng có thể cảm giác được chỗ ấy củaanh đã trở nên kỳ cục, thậm chí anh vẫn trước sau như một, vẫn cứ chốngvào lòng bàn tay cô.

"Bùi Tạp Tư, anh đừng có như vậy, em vinh dự nhắc nhở với anh rằng nơi này là bệnh viện, đến lúc đó người khó chịuchính là anh đấy!" Tư Vũ cũng không rút tay về, để anh tùy ý hành hạlòng bàn tay của mình, bởi vì trong hoàn cảnh này liệu anh thật sự dámlàm chuyện gì được đây!

Nhưng mà thật sự Tư Vũ đã xem nhẹ dũngkhí của Bùi Tạp Tư, cô quên mất anh thuộc loại bất cần đời, phóng đãngkhông kềm chế được, lại là người vô ưu vô lo. Anh trước giờ chính là một người điên, càng là chuyện điên anh lại càng phải làm!

Bùi TạpTư lại đặt môi mình lên đôi môi đỏ mọng của cô, chỉ có điều lần nàykhông phải là nụ hôn “chấm mắt cho rồng”, mà hoàn toàn là một nụ hôn sâu nóng bỏng, ẩm ướt.

Anh bá đạo nhưng không mất đi sự dịu dàng,đưa đầu lưỡi mình chui vào nơi miệng như trái hạnh thơm tho của cô, điên cuồng quấn quít với lưỡi của cô!

Đã lâu lắm rồi Tư Vũ cũng chưa trải qua nụ hôn như vậy. Dần dần cô bị lạc vào trong vòng ôm hôn của anh!

Mỗi một lần anh liếm mút, cơ thể cô giống như bị điện giật vậy. Sự chơi đùa của anh đã làm cho trái tim của cô có cảm giác hơi bị kích thích, không hẳn là

Đau, mà là cảm giác ngứa, hơn nữa cảm giác ngứa này có khả năng làm cho toàn thân cô run rẩy!

“Ưm…” lý trí của Tư Vũ bị che phủ, cô phát ra tiếng rên khe khẽ, thân thể cũng bởi sự vuốt ve của anh mà vặn vẹo thật mềm mại!

Bùi Tạp Tư rời khỏi môi đỏ mọng của cô. Nụ hôn cuồng nhiệt chuyển qua ở bên tai cô: “Tư Vũ, có phải em cũng muốn anh hay không… thân thể của emđang ra sức áp sát vào anh đây này…”

“Không cần…” Lời nói tà ác của anh đã gợi lại lý trí của cô, cô mạnh mẽ đẩy anh ra!

Anh khẩn trương dùng cả tay chân quấn quýt cô lại, đè cô lên trên váchtường, cách một lớp quần áo, vật kia chống vào nơi bụng dưới của cô….

“Tư Vũ, đừng cố kiềm chế… anh biết em đang rất muốn anh, anh cũng vậy, emxem anh đã hoàn toàn điên cuồng vì em rồi…!” Anh rất hiểu cô, cô là mộtbảo bối nhiệt tình như lửa vậy…

Bàn tay to của anh xoa nơi ngực của cô, chơi đùa qua lại!

“Bùi Tạp Tư, anh đừng làm kiểu ấy ở chỗ này, nếu anh còn như vậy, em sẽ tứcgiận đấy!” Tư Vũ vì khó xử, cũng vì sợ hãi nên nói uy hiếp anh.

“Thật sự là anh rất khó chịu…” Bùi Tạp Tư không dám hành động thiếu suy nghĩ, khó chịu đến phát khóc nói như cầu xin!

“Chịu đựng đi!” Tư Vũ ném cho anh mấy chữ!

“Vậy em cũng không để cho anh sờ được sao… chỉ sờ thôi sẽ không có ai nhìnthấy, cầu xin em đó…” Anh thì thầm ở bên tai cô nghe thật đáng thươngtội nghiệp, hơi thở nóng bỏng tà ác làm cho người ta không đành lòng cựtuyệt!

Không sao lay chuyển được sự đeo dính của anh, Tư Vũ hàm hồ “Ukm” một tiếng. “Chỉ là sờ sờ thôi nhé…!”

“Ukm, chỉ cần sờ sờ là anh thỏa mãn rồi!” Bàn tay to của Bùi Tạp Tư thuận thế mò vào nơi đó của Tư Vũ: “Bà xã, cho anh sờ vào bên trong quần áo nhé,được không? Như thế này không được thoải mái…!”

“Nói với anhnhiều như vậy rồi mà thật vô nghĩa… thôi được rồi, anh nhanh lên!” Tư Vũ buồn bực né hơi thở của anh. Ukm, bên tai của cô thật sự bị ngứa đếnkhông sao chịu được! Đồng thời trong lòng Tư Vũ cũng run sợ, nhìn ra bốn phía, lúc này cô rát sợ bị y tá đi đến kiểm tra phòng!

Bàn tayto của Bùi Tạp Tư thăm dò vào phía dưới nơi quần áo, dọc theo bụng dướibằng phẳng của cô mò mẫm lên phía trên… Oa, hôm nay cô mặc đồ rút day…

…Nút thắt ở phía trước, anh tuyệt đối không hề lo lắng nhiều, ngón trỏ và ngón cái di chuyển về nơi giữa… dùng sức…

Nhẹ nhàng kéo “Phựt” một cái, xong…

Trong nháy mắt, sự che đậy bị mở tung…

“Sao anh lại tháo nội y của em ra vậy?” Tư Vũ nhỏ giọng trách cứ!

“Sờ cách lớp mút này khó chịu lắm… để thế nầy có cảm giác thích hơn, anh có thể cảm nhận được cơ thể em rõ ràng hơn… Bà xã, nơi này của em thực mềm mại, anh thực hận không thể một miếng ăn hết!” Vừa nói, anh vừa từ từgấp hai chân lại, tiếp theo đưa gương mặt tới sát bộ ngực của cô! Đôngtác xốc áo cô lên của anh khá nhanh, để lộ ra hai luồng non mềm, trắngnhư tuyết, tròn đầy tự nhiên cho dù cô không dùng áo nâng ngực…

Cho dù bị đè nén, hình dạng vật ấy vẫn căng cứng tròn đầy như cũ với chiếc khe hẹp hoàn mỹ ở giữa ngực…

Hình dáng ấy làm cho Bùi Tạp Tư lại hít một hơi khí lạnh. Anh thốt lên lờitán thưởng không chút keo kiệt: “Tư Vũ, em biết không? Em thật sự rấtđẹp, bát kể anh đã thấy nơi này của em bao nhiêu lần, toàn thân anh vẫnrun lên như cũ…”

“Được rồi, anh đừng có nói nhiều… mau kéo áo của em xuống đi!” Tư Vũ ra sức kéo áo của mình xuống, nhưng lại bị bàn tayto lớn của anh chắn ngang lại dứt khoát không cho! “Anh làm như vậy, emsẽ bị người khác nhìn thấy! Hơn nữa nơi này còn có cameras, trời ạ, BùiTạp Tư anh buông em ra nhanh lên!” Khi ngẩng đầu lên, nhìn thấy trêntrần nhà có cameras quan sát, Tư Vũ thất kinh kêu lớn!

“Khôngđược, anh không quản được nhiều như vậy. Tư Vũ, hiện giờ anh muốn hônmôi em!” Bùi Tạp Tư nuốt nước miếng. Kỳ thật lúc trước anh đã chú ý tớiviệc nơi này có một cameras quan sát, chỉ có điều hiện tại anh có thểxác định đó là chiếc cameras bị hỏng! Đương nhiên là trước đó đã bị anhphá hỏng! Muốn chết hả, anh là con trai của nhà họ Bùi đấy, làm sao cóthể chịu được cảnh mỗi lúc trời tối ngủ ở phía dưới lại bị theo dõi chứ? Nếu vậy thì tư thế ngủ đầy khiêu gợi của anh chẳng phải là sẽ bị ngườikhác nhìn thấy hết à?

“Đừng mà…” Tư Vũ kích động đến độ nước mắt chảy ra! “Làm những chuyện khó coi ở đây sau này em làm người thế nào đây?”

“Nhưng mà vừa rồi em đã đồng ý với anh rồi, có thể cho anh sờ mó mà… bà xã, em đã đồng ý cho anh rồi mà! Như vậy… như vậy… chẳng lẽ cảm xúc của emkhông tốt sao?” Bàn tay của Bùi Tạp Tư lại bao trọn ở bên trong của cô…

Mơ hồ cảm thấy sự tròn trịa… anh buông thả bàn tay mạnh mẽ vuốt ve!

“Ukm…” động tác của anh, làm cho cơ thể cô dâng lên khát vọng, nhưng lý trílại nói với cô không được như vậy. “CHúng ta đi vào phòng bệnh đi, đượckhông?” Cô nói cầu xin!

“Vậy thì em phải để cho anh ăn em, anh thực sự rất muốn ăn em…”

Vào trong phòng! Anh mượn cơ hội để nói điều kiện, cũng không quên dùng bàn tay thô ráp chơi đùa khối tròn kia…

Vật nam tính gồ lên

Cô nghiến răng nghiến lợi gật đầu “Được!”

Hì hì, Bùi Tạp Tư đã thấy được manh mối thắng lợi!

***************************** phân cách tuyến

Tuy không quá rộng rãi, nhưng cũng không quá nhỏ, bên trong phòng vệ sinhsạch sẽ chỉnh tề đang vang lên những âm thanh cọ sát sột soạt!

Bùi Tạp Tư ngồi chồm hổm bên ngực của cô, một tay vuốt ve một bên bầu ngựccủa cô, còn bên kia đang bị anh hút chặt chẽ ở trong miệng, chỉ thấy đầu anh nhấp nhô nuốt vào nhả ra!

Tư Vũ đỏ mặt cúi đầu, ngượng ngùng nói: “Hôn đã đủ chưa vậy?” Tiếng nói của cô rất nhỏ, cơ bản âm thanhcũng chỉ như ma sát trong không khí. Tuy phòng bệnh không đến nỗi nhỏ,nhưng chỉ đẩy cửa toilet ra, đứa trẻ đã ở ngay bên ngoài rồi! Chỉ cầnmột tiếng động lớn, nhất định sẽ bị đứa nhỏ nghe thấy!

Anh nả cái thẳng cứng hồng hồng kia ra, ngẩng đầu lên nói vẻ bất cần đời: “Anh vẫn còn hôn chưa đủ, khi nào hôn đủ rồi anh sẽ nói cho em.” Nói xong, anhlại bắt đầu hôn sang bên kia của cô.

Bên này màu sắc đều nhạthơn, mãi đến khi bị anh hút nhả mãi mới nổi lên sắc hồng một chút, anhdùng cả tay và miệng chà đạp với vẻ đói khát khó nhịn!

Rốt cụcđến khi anh nhả nốt bên ấy của cô ra, thở dốc, lúc ấy Tư Vũ kéo áo củamình xuống: “Bây giờ rốt cuộc anh đã hôn xong rồi chư?”

“Hôn xon rồi!” Anh đáp lại cô!

“Chúng ta ra ngoài thôi!