Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 454: Cuộc hò hẹn không thành




Lạc Dật nói, bây giờ cô không nên ở lâu dài tại Úy Lam Loan, bởi vì côcàng ở đây lại càng khiến cho mẹ có thời gian và không gian ở cùng mộtchỗ với người nước ngoài kia!

Quả nhiên đúng như lời nói của Lạc Dật. Hu hu... So với Lạc Dật, cô đúng là vẫn còn rất ngu dốt..., vì sao cô lại không nghĩ đến chuyện phảnkháng lại người lớn chứ? Mẹ càng muốn đưa cô đi, cô càng cần phải gần mẹ hơn mới phải!

"Em lại định đùa sao? Không phải đã bàn bạc rằng tối hôm nay ra bờ biển, sau đó chúng ta sẽ có một đêm lãng mạn hay sao?" Vết thương ở sau lưnganh đã gần như lành hẳn. Đêm qua cô đã nói, tối hôm nay cô sẽ cho bảnthân mình một cơ hội, hai người sẽ tìm một nơi lãng mạn nhất để cùngnhau!

Tư Vũ liếc nhìn vào phòng con gái, che điện thoại lại rồi mang vào trong phòng của mình, nhân tiện đóng cửa phòng lại, giống như kiểu ăn trộm,nhỏ giọng nói: "Không được, hôm nay chỉ sợ là không được!"

"Vì sao lại không được?" Bùi Tạp Tư cao giọng hỏi, không phải là tức giận, mà là không đồng ý với cách nói như vậy!

"Tối hôm nay Hoan Hoan ở nhà, con bé nói cái gì mà thích ở nhà, khôngthích quay lại khu Úy Lam Loan!" Giọng nói của Tư Vũ cũng tràn ngập tiếc nuối."Hôm nay chúng ta cứ như vậy đi, ngày mai nhất định tất cả mọi thứ em đều nghe theo anh!"

Bùi Tạp Tư giống như kiểu bị thương nặng, nặng nề ngồi phịch vào trongghế sofa."Tại sao lại có thể như vậy chứ? Em đối xử với anh thật quá bất công đấy? Em phải biết rằng đã bảy ngày nay rồi... cả một tuần đấy!"

Giọng nói oán giận của anh không chỉ khiến cho Tư Vũ đỏ mặt, mà toànthân cũng đỏ rực lên rồi... Cô ngồi trên giường, miệng đắng lưỡikhô!"..." yên lặng nghe anh nói!

“... Tư Vũ, em hãy nghĩ ra cách gì đi, bằng không chờ cho Hoan Hoan ngủ, em đến đây một chuyến cũng được!" Dù sao sự lãng mạn kia cũng là dànhcho cô, cái anh muốn chính là lợi ích thực tế kia! Không thể lãng mạn,vậy thì hãy để cho anh được đạt được cái lợi ích thực tế kia đi?

"Làm sao có thể như vậy được chứ? Hoan Hoan mới có mấy tuổi , làm sao em có thể vứt bỏ con ở nhà một mình được?" Tư Vũ nhăn cái mũi lại, hơnnữa, anh lại đã coi cô trở thành cái gì rồi chứ ? Là công cụ phát tiếtcủa anh sao? Tới cửa để cho anh làm cái kia, sau đó tự cô lại trở vềnhà, người mỏi mệt đến không chịu nổi nữa sao? Đồ đàn ông ích kỷ, thiệtthòi cho anh đã nghĩ ra cái cách này!

"Vậy thì anh sẽ đi..." Bùi Tạp Tư nói luôn, bây giờ cô đến chỗ anh hayanh đến chỗ cô, chẳng sao cả, cái quan trọng hơn chính là , chỉ cần bọnhọ có thể ở cùng một chỗ, có thể tìm một chỗ để ân ái một trận mà thôi!

"Không được, anh đã quên lần trước sao? Loại chuyện này không thể để cho trẻ con biết được, đứa trẻ sẽ bị dạy hư thì sao? Nhất đây lại là mộtđứa con gái, làm như vậy khi lớn lên sẽ rất không có lợi cho nó!" Tư Vũlập tức lắc đầu, không chấp nhận ý nghĩ này!

"Bà xã, cũng không đến nỗi nghiêm trọng như vậy đâu..." Anh quả thực đãmuốn phát điên lên được. Phải biết rằng từ đêm qua anh đã bắt đầu nónglòng muốn thử xem sao rồi... mà cái thứ trong đũng quần kia lúc này cũng bắt đầu đã không chịu nằm yên nữa, một mực khiêu chiến lý trí của anh,toàn bộ tinh lực trong cơ thể anh dường như đã dồn cả xuống vào chỗ đó!

Hiện giờ lại càng thêm quá mức căng trướng... Trước khi gọi điện thoại , anh đã tưởng tượng sẽ còn làm một cuộc gặp gỡ nho nhỏ trước, sau đó mới đi ra ngoài!

Nhưng bây giờ thì tốt rồi, chỉ một câu của cô ‘Hôm nay không được’ thật sự đã làm anh vỡ mộng hoàn toàn.

“Em là một người mẹ, nhất định phải có trách nhiệm với con mình! Em đãcực kỳ có lỗi với Hoan Hoan, vì nhất thời ham hố vui thú riêng mình, màbỏ quên không quan tâm đến con cái. Loại chuyện thế này thật sự em không sao làm được, lương tâm của em cũng sẽ áy náy không yên!” Tư Vũ nói màlòng đầy đau nhói, giọng nói cũng thoáng trở nên nghẹn ngào!

Bùi Lạp Tư cũng đau lòng: “Được được, hôm nay anh sẽ chịu đựng… em đừng khóc nữa…”

“Em không khóc!” Tư Vũ khẩn trương sửa lại.

“Như vậy đi, chúng ta ra ngoài dùng cơm, em hỏi xem Hoan Hoan muốn ăncái gì, muốn chơi chỗ nào!” Bùi Lạp Tư thở dài một hơi rồi nói, cũngđúng thôi, anh là người lớn, chẳng lẽ còn đi tranh nhau với một đứa trẻnữa sao?

“Khụ khụ…” Tư Vũ bị sặc: “Mang Hoan Hoan theo cùng sao?”

“Đúng rồi, chẳng phải em đã nói không thể vứt con ở nhà một mình đóthôi? Lúc này chúng ta đi ăn cơm, cũng sẽ không làm chuyện gì vượt quágiới hạn! Hơn nữa, cũng để cho anh gặp gỡ Hoan Hoan, nhân thể bồi dưỡngtình cảm một chút!”

Đôi mi thanh tú của Tư Vũ nhăn lại thật sâu, cô cũng muốn để cho anh và Hoan Hoan bồi dưỡng tình cảm, đúng là…

“Em… bụng của em hơi bị đau, em ra ngoài một chút, lát nữa chúng ta lạinói chuyện nhé…!” Tư Vũ khẩn trương cúp điện thoại, sau đó ổn định lạinhịp thở, mở cửa phòng, đi về phía phòng của con gái!

*********************** phân cách tuyến ************************************

Hoan Hoan mau chóng chạy về phòng của mình, nhanh chóng ổn định lại hơi thở…

Phù, phù…

Vừa rồi cô bé đã dán sát vào cánh cửa phòng của mẹ, nghe loáng thoángđược mấy câu. Theo những câu nói đứt quãng kia, cô bé có thể đoán được,tối hôm nay mẹ vốn muốn ra ngoài hò hẹn với người đàn ông ngoại quốckia, kết quả, bởi vì cô trở lại, cho nên mẹ đã hủy bỏ!

Hai tay Hoan Hoan nắm chặt lại, làm một động tác thắng lợi!

“Rất tốt, rất tốt, nếu như tối hôm nay mình mà không trở lại, sẽ khôngthể biết được hôm nay có chuyện gì xảy ra! Nếu không mình sẽ lại có mộtđứa em trai hoặc một đứa em gái là con lai cũng nên, thực sự mình thấytrong lòng có sự ngăn cách không nhỏ!” Hoan Hoan cúi đầu, khẽ cười tựnhủ!

Cốc cốc cốc…

“Hoan Hoan, con đang làm bài tập sao? Mẹ có thể vào được không?” Lời nói nhỏ nhẹ mềm mỏng của Tư Vũ từ ngoài cửa vọng đến.

Trong nháy mắt Hoan Hoan đã ngồi vào trong ghế dựa, tay cầm một quyển sách, bày ra tư thế đọc sách như thật: “Mẹ, vào đi!”

Tư Vũ đẩy cửa phòng ra, trước hết cười với con gái, sau đó nói ra mụcđích của mình: “Hoan Hoan, tối hôm nay chúng ta ra ngoài dùng cơm nhé,được không?”

Hoan Hoan buông sách giáo khoa xuống, giống như một bà cụ non, thở mộthơi thật dài: “Mẹ, chẳng phải con đã nói với mẹ rồi sao, vì sao lại muốn ra ngoài ăn cơm? Mẹ Vũ Nghê và cậu đều cực kì phản đối việc ăn uống ởbên ngoài, nói thực phẩm ở ngoài không đảm bảo vệ sinh như ở nhà mình,trẻ em ăn vào sẽ không được khỏe mạnh! Mẹ còn nói muốn làm một người mẹtốt, điều thứ nhất này mẹ cũng thực hiện chưa đúng rồi!”

“Tốt lắm! Vậy chúng ta sẽ ăn cơm ở nhà, con muốn ăn cái gì, mẹ làm chocon ăn!” Bây giờ cô đã biết làm rất nhiều thứ, tất cả đều do Bùi Tạp Tưchỉ bảo cho cô!

Ha ha, mẹ nghe lời của cô rồi, trong lòng Hoan Hoan reo hò, trên mặtcũng lộ ra nụ cười hài lòng: “Chỉ cần là thứ mẹ làm, tất cả đều rấtngon, mẹ làm món gì cũng được!”

Hai tay Tư Vũ đặt ở trước bụng, tần ngần quay lại, thương lượng với congái: “Chúng ta mời thêm một vị khách nữa có được hay không, ngày trướcchú ấy cũng đã tặng con rất nhiều quà đấy…”

“Không được! Mẹ, mẹ đã đồng ý với con như thế nào? Chẳng phải trước đâymẹ đã từng nói sẽ không kết giao với bạn trai à? Bây giờ tốt nhất là ởtrong nhà chúng ta không nên xuất hiện người khác giới, con cũng khôngquen…”

“Nhưng trước đây con có quan hệ rất tốt với chú ấy mà!” Tư Vũ thử thuyết phục, cô cũng hi vọng con gái có thể tiếp xúc với Bùi Tạp Tư nhiều hơnmột chút!

“Ngày trước là ngày trước, bây giờ con đã nhận ra chú ấy không tốt, chúấy là người xấu, đối với mẹ không tốt chút nào, cho nên con không muốnchú ấy lại xuất hiện ở nhà của chúng ta!” Lần đầu tiên Hoan Hoan đưa ra ý kiến cực kỳ khắc khe!