Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 427: Không ngừng nhìn điện thoại




"Vị nó thế nào?" Ryan khẩn trương nhìn Tư Vũ vừa mới uống xong một ngụm cà phê!

Tư Vũ buông ly xuống, nhịn không được ánh mắt tỏa sáng."Rất ngon, thì ra tổng giám đốc cũng biết pha cà phê, trước đây - - mỗi ngày em toàn phaloại cà phê hòa tan cho nhanh, thật sự làm anh khó uống rồi !" Tư Vũthật sự thẹn thùng, bởi vì căn bản cà phê cô pha không có hương vị gìđáng nói.

"Ha ha - -" Ryan nở nụ cười, xem như thừa nhận cách nói Tư Vũ!

Hoan Hoan mặc áo ngủ, vụng trộm vươn đầu ra nhìn vào phòng khách, trên khuôn mặt nhỏ nhắn thật sự bị mây mù che phủ rồi!

Làm sao bây giờ đây? Hiện tại mẹ cùng chú Ryan hình như phát triển rấttốt, mẹ luôn luôn cười như vậy! Vậy chú Tạp Tư làm sao bây giờ đây?Chẳng lẽ mẹ thật sự không cần chú nữa hả? Tối qua chú Tạp Tư còn gọiđiện thoại tới, nói từ Hàn Quốc về sẽ mang món đồ chơi cùng quần áo Hàncho bé.

Kỳ thật hiện tại trong lòng bé rất thiên vị cho chú Tạp Tư, nhưng mà chú Ryan cũng rất tốt, đối với mẹ cũng rất tốt! Mà chú Tạp Tư quả thật đãtừng làm tổn thương mẹ, lại còn cùng với một dì khác ở cùng một chỗ!

Đây là điều làm tổn thương lòng của phụ nữ nhất đó ! Tựa như hôm nay Lạc Dật cùng đi chơi với một bạn nữ khác, ngày mai cùng người khác nữa,nhiều bạn nữ đều đã chạy tới chỗ bé khóc, năn nỉ bé giúp bọn họ hỏi LạcDật vì cái gì không thích các bạn ấy nữa!

Các bạn ấy nhỏ tuổi mà còn khóc thương tâm như vậy..., cho nên có thểtưởng tượng được tâm mẹ của bé nhất định sẽ rất đau, rất khó chịu!

"Vậy anh ngồi chờ một chút, em đi gọt trái cây!" Cùng Ryan ở một chỗ TưVũ thật sự không biết nên nói cái gì, khẩn trương tìm lấy một cái cớ rồi lùi vào trong phòng bếp! Sau đó vụng trộm cầu khẩn, Ryan nhanh đi vềđi! Tư Vũ lấy một quả táo lớn, sau đó cố ý không lấy dụng cụ gọt vỏ, màdùng một con dao nhỏ gọt vỏ! Cố ý kéo dài thời gian ở phòng bếp, dù sao ở đây so với đối mặt Ryan thoải mái hơn rất nhiều!

Hoan Hoan thấy mẹ vẫn không có đi ra, sau đó bé chạy nhanh đến chỗ phòng khách ."Chú Ryan - - "

"Hoan Hoan, tiểu thiên sứ xinh đẹp, cháu đã làm hết bài tập rồi sao?"Ryan thân thiết kéo cô bé qua, vuốt xuôi cái mũi nhỏ của bé.

Hoan Hoan thè lưỡi, cười cười. Vì cái gì khi chú Tạp Tư vuốt cái mũi của bé, bé cực kỳ thích, nhưng khi chú Ryan vuốt cái mũi nhỏ của bé, bé tất nhiên không thể thích, thậm chí có phần chán ghét. Chỉ có điều, đâykhông phải mục đích của bé."Chú, con có một vấn đề muốn hỏi chú...!"

"Nói chú nghe thử xem, chỉ cần là việc chú biết, chú nhất định hễ biết thì sẽ nói, hễ nói thì sẽ nói hết!"

"Chú, vậy chú có biết nấu ăn không?"

"Nấu ăn?"Biểu tình của Ryan rất hoảng hốt, giống như hỏi anh có bị HIV-Aids không vậy."Điều này sao có thể chứ?"

"Vậy chú có thể vì bạn gái của chú, mà đi học nấu ăn, sau đó nấu cho cô ấy ăn không?"

Ryan sờ sờ đầu Hoan Hoan."A..., tiểu thiên sứ của chú, chuyện này đã cóngười khác làm, chú sẽ mướn một đầu bếp nấu cho bạn gái của chú ăn,nhiều món ăn khác nhau!"

Nghe xong những lời này, Hoan Hoan bỗng nhiên nở nụ cười, hì hì, hiệntại bé biết bé nên là ủng hộ người nào, thật tốt, như vậy thoải mái hơnnhiều."Chú Ryan, hi vọng chú sớm ngày tìm được bạn gái!" Ha ha, chú TạpTư cũng có năng lực thuê đầu bếp giỏi nhất, nhưng chú ấy không có làmvậy....,chú ấy tự mình xuống phòng bếp nấu ăn cho mẹ, có thể thấy đượcchú Tạp Tư rất yêu mẹ!

"Cảm ơn cô bé tiểu thiên sứ này, chú nghĩ mẹ của con nhất định sẽ rấtnhanh chấp nhận chú!" Ryan hiểu sai ý, tưởng rằng Hoan Hoan đồng ý choanh cùng mẹ của bé gặp gỡ nhau!

Ở trong phòng bếp Tư Vũ gọt xong vỏ trái táo to, lại bắt đầu cắt ra, một trái táo cô không biết cắt đã cắt thành nhiều miếng, dù sao trái táo đã muốn thành món táo dầm rồi !

Ánh mắt của cô lại một lần nữa nhìn về phía điện thoại đang đặt ở trênbàn, hôm nay anh làm sao còn chưa gọi điện thoại đến? Chẳng lẽ bận côngtác quá sao? Hay là lại đi hộp đêm xã giao rồi hả ? Hàn Quốc phục vụtình dục rất phát triển, mà còn có nhiều phụ nữ đi phẫu thuật thẩm mỹlại rất được, có phải anh lại không thể khống chế rồi không? Lại làm rachuyện có lỗi với cô?

Nghĩ tới đây, tâm Tư Vũ càng rối loạn, tiếp tục cắt 'Hoa quả' trên thớt, a..., không, phải nói là hoa quả dầm.

**************************** phân cách tuyến **************************

"Tạp Tư, chờ em một chút, chẳng lẽ anh thật sự không muốn tiễn em đếnnhà nghỉ sao? Dù nói thế nào, hiện tại em cũng là đại diện của HànPhương, anh không biết việc anh ném em ở sân bay, là hành vi rất khônglễ phép sao?" Diệp Chức Nhân kéo hành lí chạy đuổi theo Bùi Tạp Tư, hơnnữa giữ chặt anh.

Bùi Tạp Tư nghiêm mặt lạnh quay đầu lại, gặp cái người này khiến anhthật sự như gặp xui xẻo, người phụ nữ này đã khiến vợ anh ly hôn con lại bị chết non."Tôi không phải đã cho trợ lý Trương đưa cô đi rồi sao, cô còn muốn thế nào nữa?" Kỳ thật không nghĩ muốn thấy cô ta, không phảianh rất hận cô ta, mà là anh hận chính mình!

"Em muốn anh đưa em đi!" Diệp Chức Nhân dây dưa nói."Mà em cũng cần phải cám ơn anh nha, nếu không phải lúc trước làm em thư ký cho anh, để choem có thể quen biết Lý Thành Nhân, đã thế anh ta còn thích em, thì emcũng không có cơ hội làm bạn gái của anh ta, đúng hay không?" Tất cảchuyện này thật sự rất là khéo, phải nói vận khí của anh rất tốt.

Trước kia anh không phải tìm mấy tên da đen cường bạo cô sao? Sau cùngmấy tên đàn ông kia đều đã mê muội vì cô , đều nói bộ dáng cô quá hoànmỹ, không nỡ phá hoại, cho nên họ mới cùng nhau lừa gạt anh! Mà cô nghĩmuốn đi qua Hàn Quốc phẩu thuật thẩm mĩ một chút, nhưng lại gặp Lý Thành Nhân, anh ta đối với cô nhớ mãi không quên rồi theo đuổi cô.

Đối mặt với một người đàn ông thành công như vậy, cô ta đương nhiênkhông thể bỏ qua rồi ! Bất quá, bây giờ còn ở trong giai đoạn quan sáttỉ mỉ, bởi vì đàn ông Hàn Quốc cái gì cũng không làm, tất cả việc trongnhà đều là phụ nữ, điểm này cô ta chịu không được! Lại còn có một chútđúng, cô ta thật đúng là thích Bùi Tạp Tư, đây là chuyện sau này cô tamới phát hiện, cô ta không chỉ yêu tiền của anh, mà còn yêu người củaanh nhiều hơn nữa!

"Đừng để cho tôi nhắc nhở cô, cô bất quá chỉ là quản lí, còn không cầnphải người xuất thân tổng giám đốc như tôi tự mình đi phục vụ cho ngườicó địa vị như cô!" Bùi Tạp Tư kéo cánh tay của cô ta ra, sau đó hướng về Đại Lợi ra hiệu bằng mắt!

Đại Lợi khẩn trương chặn Diệp Chức Nhân lại, đồng thời lấy hành lý củacô ta. "Diệp quản lý, tổng giám đốc của chúng tôi thực sự là có chuyệngấp, vẫn nên để cho tôi đưa cô về khách sạn!"

Nhìn bóng dáng Bùi Tạp Tư đã đi xa, Diệp Chức Nhân nhún nhún vai."Tốt, vẫn còn rất nhiều thời gian!"

Bùi Tạp Tư chui vào xe đã chờ sẵn ở sân bay, sau đó nói với lái xe."Đitiểu khu XX - -" anh tựa như đang rất muốn gặp vợ của anh rồi!