Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 25: Chờ hắn về nhà




  Hôm nay là ngày kết hôn thứ sáu , từ hôm bái kiến cha mẹ đến nay , vẫn không thấy Lạc Ngạo Thực xuất hiện



Sau khi dùng xong bữa ăn sáng , Vũ Nghê đi ra khỏi phòng , đến khuôn viên để hít thở không khí trong lành



Cô không ngừng cảm thán nơi đây . Quả thật làm cho cô phải mở rộng tầm mắt . Khu nhà lớn không tả nổi , sân vườn thiết kế rất trang nhã , thậm chí còn có đường đua ngựa ngoài trời . Một mảng cỏ xanh mơn mởn trải dài , một vài con ngựa mạnh mẽ đang đi dạo trong sân.



Nhìn từ trên xuống dưới , không khó để nhận biết những con ngựa này hoàn toàn có giá trị . Cái "Nhà" này quá lớn , so với nhà của mình , ở đây như là Cung điện Hoàng gia . Mặc dù nhà mình cũng là mở công ty , nhưng căn bản không thể so sánh với Lạc thị



Đứng ngay cạnh bể bơi , Vũ Nghê âm thầm thở dài một cái . Cho dù nơi này có hoàn mỹ thế nào , thì người đàn ông đó vẫn là không yêu cô . Bất quá hắn chỉ cho cô một ';danh phận’



"Cô chủ , là điện thoại của cô !" . Người giúp việc đưa điện thoại tới



"Của tôi ?!" Vũ Nghê cầm điện thoại trong tay , xem lại cuộc gọi gần đây.



Đồng thời người giúp việc ở một bên nói :"Là cha của cô chủ gọi đến , Phó tiên sinh bảo là cô chủ gọi lại cho ông ấy ngay !"



Vũ Nghê gật đầu một cái , bắt đầu bấm số.



"Ừ , Vũ Nghê !"



"Cha , con đang định sáng sớm ngày mai về nhà thăm cha !"



Trước đó cha cô bởi vì trở bệnh đột nhiên nằm viện , dù ông đối với cô không được tốt lắm , nhưng phận làm con , cô sao có thể không để ý tới ông cho được



"Vũ Nghê , con đừng quên dẫn Ngạo Thực đi cùng !" Thanh âm của Phó Quảng Nguyên có chút cấp bách.



"Cha , đã xảy ra chuyện gì ?!" Nghe giọng điệu không ổn của ông , Vũ Nghê lo lắng.



"Chuyện này ——" Phó Quảng Nguyên dừng một chút , cuối cùng vẫn nói :"Ngày mai con trở về , chúng ta bàn sau"



"Vâng" Vũ Nghê dịu dàng đáp ứng .



"Nhớ , nhất định phải dẫn Ngạo Thực theo cùng !" Giọng nói có vẻ ra lệnh . Vũ Nghê lại ngẩn người . "Nhưng là dạo này chồng con dường như đang bận rộn công việc"



"Bận rộn công việc . Con nói gì vậy ?! Các con mới cưới nhau , thì con rể cũng phải cùng con về nhà cha mẹ vợ một chuyến , cho dù các con ——"



"Cha , con hỏi ý kiến hắn đã" Cô vội vàng cắt đứt lời nói của cha mình . Cúp điện thoại xuống , tâm tình Vũ Nghê bắt đầu nặng nề . Hắn có thể theo cô về nhà mình sao ?!



Ở nhà chờ đợi một ngày , vẫn không thấy hắn trở lại . Trái tim cảm thấy bất an , Vũ Nghê rốt cuộc nhấn số , nhưng lại không tìm được lý do



Nghe tiếng nhạc thật lâu , rốt cuộc cũng có người bắt máy . "Alô , xin hỏi là ai ?!"



Giọng nói của người trợ lý vang lên . Vũ Nghê nghe được thanh âm của hắn liền hỏi :"Chào trợ lý Lưu , tôi là Phó Vũ Nghê , cho hỏi chồng tôi có ở đây không ?!"



"Bà Lạc ——" Lưu phụ tá lập tức lễ phép gọi , sau đó giải thích mờ nhạt :"Tổng giám đốc đang họp , sợ rằng không thuận tiện trả lời điện thoại"



"Đi họp ?! Đã trễ thế này , Ngạo Thực vẫn chưa ăn tối sao ?!"



Đối phương dừng lại ba giây . "Cũng là chưa ăn , tuy nhiên thư ký sẽ chuẩn bị đồ ăn nhẹ cho tổng giám đốc , xin bà Lạc cứ yên tâm" Trợ lý Lưu giọng điệu thoáng nhu hòa



"Vậy được rồi" . Vũ Nghê chần chờ chốc lát , sau đó mới nói :"Cậu có thể giúp tôi đem điện thoại chuyển cho Ngạo Thực không ?! Chỉ cần một chút thôi , tôi bảo đảm sẽ không lãng phí thời gian của anh ấy ——"