Tổng Giám Đốc Ăn Vạ: Trả Con Lại Cho Tôi!

Chương 8: Tai nạn (1)




Sau khi được Khoa Mạc đưa người đến chăm sóc cho Yết Ny, cuối cùng cô cũng khoẻ bệnh.

Hôm nay cô vẫn như bình thường, chăm sóc cục cưng của mình.

Để bé con trên giường, cô ngồi bên cạnh, chơi đùa cùng.

Cục cưng của cô lâu lâu nở nụ cười, làm cô không nỡ, ôm hôn đến nghẹt thở vậy.

Làm mẹ đơn thân thế này cũng hạnh phúc mà.

Có đứa con, sẽ là niềm vui trong cuộc sống của mình.

_________________

Buổi tối, Yết Ny vào bếp, nhận ra đồ dùng trong nhà, thức ăn, cà phê và sữa gần hết.

Nhìn bé con đang ngủ trong nôi, Yết Ny đóng cửa, qua nhà Cố Thế tìm hắn.

Pính poong!

Yết Ny bên ngoài nhấn chuông.

Hắn bên trong nhà, chưa kịp thay bộ đồ vest ra, nghe tiếng chuông cửa liền chạy ra ngoài mở cửa.

Mở cửa ra, nhìn thấy cô, hắn hỏi:"Sao vậy Tiểu Ny?"

Yết Ny ngẩn đầu nhìn hắn, sao hôm nay Cố Thế này lại mặc vest, mà công nhận, đẹp trai quá. Làm máu sắc nữ của cô lên mất rồi.

"Em muốn nhờ anh chăm thằng bé lát, em có việc ra ngoài"Cô nói.

"À được, em đợi anh tắm xong, anh qua nhà em"Cố Thế nói.

"Vâng ạ, cảm ơn anh"Cô mỉm cười, xong quay người về nhà.

Đóng cửa lại, hắn gấp gáp vào phòng tắm, tắm rửa thay đồ. Cuộc họp chết tiệt, sáng trưa không họp tối lại dở hơi họp, làm hắn mệt chết con mẹ nó rồi.

Thật đúng là hâm nặng, hại cái thân này mà!

_______

Tắm xong, hắn bỏ được bộ vest kia và chiếc cavat khó chịu đó, cuối cùng cũng qua nhà cô chăm nom giùm.

Định ngỏ ý chở cô đi, nhưng đưa cô đi thì ai chăm bé con đây chứ.

Đôi khi hắn muốn ngỏ ý là thuê bảo mẫu. Nhưng lại không tin tưởng, vả lại sợ bé con không quen nữa. Nên đành thôi.

An tâm giao cục cưng cho hắn, cô đi đến siêu thị.

Mua được một số đồ. Yết Ny rời khỏi siêu thị.

Đi dạo trên phố, cô hít thở không khí trong lành. Từ khi chăm sóc Tiểu Kha cô thật chưa có thời gian để đi dạo, cả tiểu thuyết số chương truyện viết cũng ít dần đi. Mặc dù cực một chút, nhưng cô và Cố Thế hắn lại rất vui nha.

Đi dạo trên đường, đang đi và suy nghĩ để có ý tưởng. Bỗng Yết Ny nghe thấy tiếng bóp kèn xe inh ỏi.

Bíp bíp bíp!!!

Yết Ny vì tiếng bóp kèn, giật mình nhìn theo tiếng còi đang vanh inh ỏi kia.

Nhìn thấy một chiếc xe giống đang mất lái, đang lao về một bé gái đứng giữa đường, tay cầm quả bóng kia.

Yết Ny không hiểu sao, quăng tất cả đồ trên tay xuống, lao ra đẩy cô bé đó qua một bên.

Rầm!!!

Chiếc xe lao đến chỗ cô, tông cô, thân thể cô cảm giác bay trên không. Và rồi, đáp xuống.

Máu... Máu rất nhiều, từ từ chảy ra. Nhuộm đỏ chiếc váy của Yết Ny.

Mơ mơ màng màng, Yết Ny lẩm bẩm gì đó.

____________

Reeng...

Điện thoại Cố Thế vang chuông lên. Hắn cầm lấy, bắt máy:"Alo, xin chào tôi là Cố Thế!"

[ Cho hỏi anh là người nhà của cô Yết Ny?]

" Phải" Hắn trả lời. Trong lòng có gì đó bất an.

[ Mời anh đến bệnh viện X. Cô Yết Ny hiện đang được cấp cứu ]

"Cái gì???"

_____________

Trong căn biệt thự xa hoa, rộng lớn.

Một người đàn ông đang ngồi trên sofa, nhàn nhạ uống tách trà.

Bỗng không gian yên tĩnh bị đánh bay, do một tên vệ sĩ chạy đầy hấp tấp vào.

"Ông chủ, tiểu thư Khoa bị tai nạn đang được cấp cứu!"

"Cái gì???"