Tông Chủ Ác Ma Của Ta

Chương 90: Kẻ bí ẩn trong Hoàng Lăng




Bạch Diễn Tình cười khẩy nói

-Cho rằng Bá Dực Lãng Thiên có bị thương không rời khỏi Quỷ Cung xuất chiến thì sao chứ?Cả ngàn quỷ binh vẫn bao quanh Quỷ Thành kia,trong đó có hơn trăm Quỷ Tướng cấp Đại rồi ,còn ta chỉ là Yêu cấp trung yêu lực có hạn thôi,Thiếu Chủ thì không thể sử dụng thần võ Huyền Kiếm,nếu đánh xông qua Quỷ Thành khác nào đi nạp mạng ...ha ha ha còn một cách nữa là Ngươi chịu khổ đi làm mồi nhử cho bọn chúng xâu xé để ta và Thiếu Chủ rời khỏi Quỷ Thành.

Mộ Tuyết nghe xong liếc xéo Bạch Diễn Tình trong ý vị có mùi dấm chua.

"-Hừ...Hồ Ly Tinh!"

-Ngươi đừng tưởng ta không biết trong đầu ngươi nghĩ gì...ngươi là con Hồ Ly lưỡng tính đó mà,cho ngươi đi cùng Tử Lăng khác nào dâng mỡ lên miệng mèo...a ta nhớ ra rồi...dường như ngươi đã từng lăn giường dây dưa với Bá Dực Lãng Thiên những ba ngày liền...kẻ đi làm mồi dụ địch là ngươi thì đúng hơn đó.

-"Khà khà khà chết ngươi chưa...đừng tưởng bà đây không biết ghi thù...kiếp trước ngươi cũng từng leo lên giường với Tử Lăng còn gì,Bá Dực Mị Cầm,Tạ Kiều Lam ,Kim Ngọc Cốt và hơn mấy trăm cung phi khác ta điều không ngán nói gì đến con Hồ Ly ngươi..."

Bạch Diễn Tình bị nắm thóp,hoảng hốt thủ lễ nói

-Xin Thiếu Chủ đừng hiểu lầm...lúc đó ta chỉ muốn đùa với Bá Dực mà thôi,muốn trả thù cho Hoàng Tử mà thôi...

Khiêm Tử Lăng mặt lạnh nói

-Ngươi ra ngoài tìm thảo dược,ta sẽ điều thương cho Mộ Tuyết...

Một câu ngắn gọn nhưng làm cho cả Mộ Tuyết lẫn Bạch Diễn Tình im bật.

-Tuân lệnh...

Trước khi đi Bạch Diễn Tình vẫn không quên ném ánh mắt nghi vấn nhìn Mộ Tuyết.Mộ Tuyết chưa kịp phản ứng lại thì Khiêm Tử Lăng đã kéo Hắn ngồi xuống một bệ đá bằng phẳng như một chiếc giường đơn, không phải hỏi cũng biết đây là tuyệt tác của Bạch Diễn Tình làm cho Khiêm Tử Lăng .Khiêm Tử Lăng nói.

-Từ khi nào mà Ngươi lại có tính săm soi,hơn thua trong lời nói như vậy,thật chẳng giống tác phong của ngươi chút nào.

-Thịch!

Tim của Mộ Tuyết thoáng chút lỗi nhịp,chuyện này cũng bị Khiêm Tử Lăng để ý.

-Sao thế,nhịp tim sao bổng dưng bất ổn ,ngồi ngay ngắn nào,Ta đả thông kinh mạch cho ngươi.

Đúng là bán hàng giả sợ bị phát hiện,Mộ Tuyết tâm lý bắt đầu sợ hãi.

-"Khiêm Tử Lăng vốn dĩ không yêu mình,kiếp trước hay kiếp này vẫn là yêu Lãnh Mộ Tuyết,nếu... nếu Hắn phát hiện ra mình mượn xác trùng sinh vậy... vậy sẽ như thế nào?Có kinh hoàng sợ hãi đến nói không ra lời như lúc lâm chung ở Thượng Vân Môn không?"

Khiêm Tử Lăng cảm thấy khí huyết của Mộ Tuyết bất ổn liền nói.

-Ngươi tập trung điều huyết đừng nghĩ ngợi lung tung...

Qua một lúc tâm trạng lẫn kinh mạch của Mộ Tuyết cũng dần ổn định,Hắn đưa tay thử vận công tuy linh lực tụ lại không nhiều nhưng có thể sử dụng sức để thi triển kinh công lẫn kiếm pháp.Mộ Tuyết nhìn Khiêm Tử Lăng cười nhạt

-Ngươi điều thương cũng mát tay nhỉ.

Khiêm Tử Lăng chao mài ánh mắt có chút lo lắng nói.

-Khi đó sợ ngươi ma chướng phá hủy linh hạch cho nên ta mới tạm phong bế giảm thiểu tổn thương cho ngươi,nhưng không hiểu tại sao linh lực của ngươi lại bị tiêu tán.

Mộ Tuyết tuy trong lòng héo hon nhưng vẫn mỉm cười nói chấn an Khiêm Tử Lăng.

-Linh Đan của ta chẳng qua chỉ bị hao tổn tạm thời, chưa thể tụ linh lực,qua vài ngày hồi phục nó sẽ lại phát huy thôi,đừng lo.

"-Hic...nó mà không phát huy thì xem như bà thành phế nhân..."

-Nếu như còn ở Bách Kiếm Môn,Tô sư tỷ sẽ có thể chữa lành cho ngươi.

-Ài...Tử Lăng với thân phận của ngươi bây giờ tốt nhất đừng về Bách Kiếm Sơn Trang...chúng ta đến Lan Nguyệt Điện sinh sống sẽ rất tốt...

Khiêm Tử Lăng bấy giờ mới cong khoé miệng cười mỉm.

-Muốn bước vào Lan Nguyệt Điện với ta chỉ có hai thân phận,một là nô bộc hai là phu nhân của ta...ngươi là muốn làm nô bộc của ta sao?

Y đưa mắt nhìn vào tấm áo tả tơi không che hết những khoảng da thịt trắng ngần của Mộ Tuyết dò xét.

Mộ Tuyết nhếch một bên mép miệng,tròn mắt nhìn Khiêm Tử Lăng.

-"Bà vào sinh ra tử,hơn trăm lần liều mạng chiến đấu là vì muốn làm chó giữ nhà cho ngươi hả?Ngươi đang nghĩ gì vậy?đang cố tình chọc tức bà sao?"

-Ta...

Chưa kịp nói gì thì Khiêm Tử Lăng đã đặt một tay đỡ vào sau đầu Mộ Tuyết,một tay vịn vào vai của Hắn ,vật Hắn nằm xuống giường đá.

-Song tu với đệ nhất mỹ nam như ngươi cũng không tệ...

Ánh mắt rạo rực cùng với chiếc miệng cong lên chứa ý cười đầy ám muội của Khiêm Tử Lăng khiến cho Mộ Tuyết càng tròn xoe mắt nhìn Y

-Ưm...

Bờ môi của Mộ Tuyết đã bị mút chặt,tâm tình Hắn hỗn độn.

-"Yaa...đệt ngươi Khiêm Tử Lăng dám cưỡng hôn bà..."

-Ngươi...ưm..đừng...ưm...

Khiêm Tử Lăng như mê dại Y vùi mũi của mình kéo miết trên gương mặt trắng nõn của Mộ Tuyết,hết trán,trên má,lại rút xuống hốc cổ của Hắn,hôn chùn chụt như thể Mộ Tuyết đã đồng tình cho Y làm như vậy,cái tay hư hỏng lại vuốt ve lên ngực của Mộ Tuyết,kéo xệ cổ áo trượt xuống khỏi vai Hắn.

-Á!

Vết thương do Sát Thần gây ra bị Khiêm Tử Lăng vuốt trúng,khiến cho Mộ Tuyết đau điếng,ngó lại đã ứa máu.Khiêm Tử Lăng hoảng hốt đỡ Mộ Tuyết bật ngồi dậy,ánh mắt của Y chứa đầy bối rối tội lỗi.

-Ngươi không sao chứ,ta quên mất ngươi bị thương...đau lắm à...ta xin lỗi Mộ Tuyết,ta xin lỗi...

Mộ Tuyết môi sưng vều đỏ ửng, run run,cố cắn chặt răng nén đau để cho Khiêm Tử Lăng không cảm giác tội lỗi.

-Ta không sao...

"-Vuốt vuốt vuốt...ngươi vuốt cái gì...hôn chưa đã sao còn vuốt...đau chết ta rồi a ".

Lúc này Bạch Diễn Tình trở về nhìn thấy Mộ Tuyết môi mộng sưng đỏ,cổ đầy những dấu ám muội ,tóc tai bù xù,chiếc áo rách rưới giờ tuột hẳn một bên vai thì lúng túng nhìn sang Khiêm Tử Lăng lắp bắp nói.

-Thiếu Chủ...thuộc thuộc ... hạ đã tìm được thảo dược trị thương cho Hắn...là Hoa Dạ Nguyệt...rất tốt.

-"Thiếu Chủ ngươi cố tình điều ta đi để chơi trò chim chuột với Hắn à, không ngờ ta về nhanh đến như vậy hả,hừ".

Sau đó liếc nhìn Mộ Tuyết,vô thức nói như ghen như giận

-Lãnh Đường Chủ đây, bộ dạng của ngươi bây giờ đúng là làm cho người ta thương cảm... như một tiểu quan của Lạc Hoa Lâu vậy.

Mộ Tuyết tức muốn phun máu,nhưng nhìn lại thân mình tả tơi như vừa bị mãnh thú vồ nát thì cố nhịn mà nuốt khan.

-Không phải là do con Hồ Ly ngươi xé rách y phục của ta đấy sao?Gì hả thấy ta chưa đủ thảm đạp thêm một đạp à?

-Ngươi...lúc ta đi ngươi có nát bơm như thế đâu.

-Ý của ngươi là do Thiếu Chủ của ngươi "làm "Ta có đúng không?

Bạch Diễn Tình há hốc mồm vì tính chua ngoa xéo sắc của Mộ Tuyết.

-Ta ta ta nói thế khi nào...Thiếu Chủ ta ta...

Khiêm Tử Lăng thở dài

-Hai ngươi không phải nữ nhi, không phải mấy lão nương bán hàng ngoài thị phố đừng tranh cãi nữa.

Đoạn Y lấy đoá Dạ Nguyệt trên tay của Bạch Diễn Tình nói tiếp

-Ngươi tìm đường đưa Ta đến Hoàng Lăng...

Bạch Diễn Tình nghiêm túc nói

-Thiếu Chủ muốn vào Hoàng Lăng tìm Huyết Thạch Ma Tôn sao?

-Đúng!

Khiêm Tử Lăng vừa đắp thuốc cho Mộ Tuyết vừa nói.

-Huyền Kiếm không thể duy trì linh lực ở đất Quỷ Thành này,chỉ còn cách nâng cấp nó lên thành Ma kiếm để nó thích nghi với Ma Vực.Lúc đó muốn đi qua Quỷ Thành sẽ dễ dàng hơn.

-Ngài là con cháu của Hoàng Gia Ma Tộc có thể vào Hoàng Lăng,nhưng trong Hoàng Lăng có cơ quan trùng trùng...e rằng rất khó tìm được Huyết Thạch.

Mộ Tuyết ngạc nhiên suy nghĩ

-"Không ngờ Bạch Diễn Tình và Khiêm Tử Lăng biết rõ về Hoàng Lăng như vậy...bọn họ đúng là phiên bản khác xa với phiên bản mà ta đã từng biết qua, dường như Huyết Kiếm được luyện từ trong đó ra và Tử Lăng cũng nâng cấp thành Quỷ Tuyệt Đại...Ta chưa đi Hoàng Lăng ...không biết trong đó có thứ gì nhỉ?"

-Hước!

Mộ Tuyết giật bấn khi nhớ đến Ma Tôn làm cho Khiêm Tử Lăng cũng giật mình,rút tay lại.

-Ta làm ngươi đau sao?

-À à không phải...ta mệt thôi à...

-"Ta quên mất nhân vật chủ chốt Diệt Thế là Ma Tôn,chính hắn mới khiến cho Tử Lăng bị bọn Tiên Nhân sát hại...hừm...không biết Ma Đan Vĩnh Cửu của Hắn có trùng sinh không?có nằm trong Hoa Dạ Nguyệt Chuyển Mệnh Đan không?Ta không nuốt nó,vậy nếu có ai nuốt phải...sẽ trở thành Ma Tôn sao!"

Nghĩ đến đó mồ hôi lạnh đã vã ra đầy trán của Mộ Tuyết,Khiêm Tử Lăng trông thấy liền đỡ Mộ Tuyết nằm xuống.

-Ngươi xanh xao lắm,nằm nghỉ đi...

Bạch Diễn Tình nhìn thấy thì cười khẩy nói

-Ngươi ngủ hơn mười ngày rồi vẫn còn mệt sao,thật là yếu ớt...vô dụng.

Mộ Tuyết chụp lấy tay của Khiêm Tử Lăng nói

-Sau khi ngươi lấy được Huyết Thạch hãy đưa ta đến Động La Hét nhé!

Bạch Diễn Tình ngỡ ngàng nói

-Đó là khu vực lưu trú của bọn Ngưu Tinh, ngươi đến đó làm gì?

Mộ Tuyết lại liếc xéo Bạch Diễn Tình.

-Tìm phu quân cho ngươi...

Bạch Diễn Tình tức muốn xanh mặt giận không thể quất đuôi đánh cho Mộ Tuyết một trận nhừ tử,đành đỏ mặt nói

-Nếu không phải vì lệnh của Thiếu Chủ không được động vào ngươi thì ta đã băm ngươi thành trăm mảnh rồi...hừ.

Bạch Diễn Tình quay quắt bỏ ra ngoài,Mộ Tuyết khịt mũi đắc ý cười mỉm,Khiêm Tử Lăng nói

-Dù sao Hắn cũng là nô bộc trung thành ,giúp chúng ta thoát khỏi Bá Dực những ngày tháng sau này vẫn cần Hắn tháp tùng,ngươi không nên tranh cãi với Hắn làm gì...nhưng tại sao ngươi lại muốn đến Động La Hét?

-Ta tìm một vật...vật này rất quan trọng...

-Là gì?

Mộ Tuyết đảo mắt một lượt,chớp chớp mấy cái rồi nói

-Ngươi thành lão nương lắm chuyện rồi à?

Khiêm Tử Lăng đứng phắc dậy nhướng một đuôi mài nói

-Đúng là tinh quái...Tiểu Tuyết ngươi không muốn nói thì thôi,Ta và Bạch Diễn Tình có chuyện phải bàn ,nghỉ ngơi đi...

Khiêm Tử Lăng điểm chú tạo ra một bộ y phục mới cho Mộ Tuyết,nhìn Hắn một lúc rồi đi ra ngoài.

Mộ Tuyết thở nhẹ rồi nhắm mắt suy nghĩ

-"Chờ vết thương lành Ta sẽ thi triển linh lực, linh lực không thể dễ dàng tiêu tán như vậy được...hừ...càng phải hỗ trợ ngươi về Tây Thành ,Ta không thể như cô vợ nhỏ yếu ớt bám theo ngươi ăn hại được."

...

Ở cái cây kỳ quái trong khu rừng hoang sơn Tô Hà,một cái đầu phá kén rơi xuống đất,nó không ngừng biến đổi một lúc đã thành Nhân Dạng ,từ trong gió thổi rít qua từng tán cây chợt vang lên tiếng nói âm trầm,lúc gần lúc xa.

-Đi đến Hoàng Lăng ở Ma Vực...đi!

Nhân Dạng đó nghe lệnh từ thân thể trần trụi nhanh chóng tạo ra một đám khói vờn quanh sau đó tụ lại thành một bộ y phục màu đen,hoa văn chỉ thêu bằng bạc lấp lánh,tóc búi cao nửa phần trên bằng sợi vải thô màu đen ,ánh mắt nháy lên tia linh quang sáng ngời,môi cong cong khoé miệng hơi mỉm cười.

-Tuân lệnh...

Vụt một cái Hắn biến mất.

...

Tiếng bước chân dồn dập đạp lá khô xào xạc đã phá đi không khí tĩnh mịch của rừng rậm,trong màn sương mờ ảo đưa tay ra trước mặt cũng chẳng thấy,xuất hiện ba dáng người lầm lũi đi.

-Cái của nợ ngươi không ở lại Sơn Động ngủ đi,đi theo chúng ta làm gì,linh lực không có ,một lúc nữa gặp Quỷ Tướng, Quỷ Vương trong Hoàng Lăng,ai dư thời gian mà bảo vệ ngươi chứ?

Tiếng càu nhàu của Bạch Diễn Tình vang vọng cả khu vực.

-Hừ...bởi vì biết Hoàng Lăng nguy hiểm cho nên ta càng phải theo sát Tử Lăng...ai biết được trong cảnh tranh tối tranh sáng ấy có ai đột ngột giở chứng dâm tà.

-Ngươi ám chỉ ai thế hả?nếu có muốn dâm loạn thì Ta sẽ ưu tiên ngươi trước...

-Im lặng đi!

Khiêm Tử Lăng vừa lên tiếng thì cả Mộ Tuyết và Bạch Diễn Tình đều im bật,bọn họ sắp chạm phải kết giới bảo vệ Hoàng Lăng.Khiêm Tử Lăng vừa làm dấu hai ngón tay tụ linh lực vừa nói.

-Mộ Tuyết đi sau lưng Ta ...kết giới này rất mạnh , sợ rằng linh lực thanh tẩy của ta không giữ được lâu,ngay khi mở ra một đạo kim quang phải chạy thật nhanh vượt qua nó.

Khiêm Tử Lăng đánh ra luồng khí thanh tẩy lập tức tạo ra một con đường xuyên qua lớp chướng độc dày đặc,Y nắm lấy cổ tay của Mộ Tuyết kéo đi,phía sau Bạch Diễn Tình theo sát bên Mộ Tuyết.Đúng như lời Khiêm Tử Lăng dự đoán linh lực thanh tẩy dần bị chướng độc của kết giới khép lại,con đường kim quang bị thu ngắn từ từ sau lưng,cũng may bọn họ nhanh chân chạy khỏi kết giới vào đến khu Hoàng Lăng.Hai Tượng Quỷ Tướng gác cửa vừa thấy kẻ đột nhập liền mở mắt cử động,cất tiếng nói vang vọng như sấm vỗ.

-Kẻ nào dám bén mảng đến Hoàng Lăng Ma Tộc?

Vừa dứt câu thì họ đã vung vũ khí chém xuống khiến cho cả ba chia nhau né tránh ,Mộ Tuyết tuy không có linh lực nhưng kinh công vẫn rất tốt,chạy né đòn tấn công liên tục,Bạch Diễn Tình thì quất đuôi đánh trả, Khiêm Tử Lăng vận công định chưởng phá cửa Hoàng Lăng thì dấu ma ấn trên trán của Y phát sáng,hai Quỷ Tướng liền quỳ xuống thi lễ.

Bạch Diễn Tình cũng rất bất ngờ

-Thiếu Chủ Hoàng Lăng chỉ cho phép Dòng Tộc Hoàng Gia đi vào,nên bọn họ nhường bước cho Ngài.

Quả nhiên hai Tướng Quỷ không hề tấn công họ nữa,cả ba đi đến cửa Lăng Mộ tìm cách mở ra.Khiêm Tử Lăng nóng vội tống một chưởng vào cửa,tức thì chưởng lực bị đánh bật ra,cũng may là cả ba phản ứng nhanh né tránh kịp thời.Mộ Tuyết nói.

-Các chữ thượng cổ này là một chú yểm, không phải khắc trang trí đâu,Ngươi đừng manh động.

Sau đó cả ba lại gần cánh cửa quan sát,Mộ Tuyết nói.

-Nhìn xem ở vị trí đó dường như là một khoảng trống cố tình để lại,rất có thể là cơ quan để mở cửa.

Bạch Diễn Tình lấy tay ấn ấn vào khoảng trống bất thường đó nhưng chẳng có gì khác lạ.

-Không phải, không có cơ quan.

Khiêm Tử Lăng đến gần xem xét thì bổng dưng Ấn Ma Tộc trên trán một lần nữa phát sáng,nó chiếu thẳng vào khoảng không lập tức cửa Lăng Mộ mở ra.Mộ Tuyết ngạc nhiên nói

-Woa...thật không ngờ dấu ấn Ma Tộc lại là chìa khóa để mở cửa Hoàng Lăng.

Khiêm Tử Lăng vẫn thận trọng bước vào trước,Y nói

-Mộ Tuyết theo sát Ta...

-Ừm...

Tiền Lăng là nơi đặt những cỗ quan tài đá chứa Quỷ Cốt của các Quỷ Vương thế hệ thứ ba,vừa bước vào thì cả ba đã bị những quan tài đá tấn công,chúng bay loạn xạ,bật nắp phóng đi,sức công phá như voi giẫm,trâu húc,nếu chẳng may bị văng trúng đúng là tan xương nát thịt.Trong cơn hỗn độn Mộ Tuyết phát giác ở vách tường cuối Tiền Lăng có những chữ thượng cổ điêu khắc,vẫn là chỗ trống khác thường như bên ngoài cửa Lăng,Hắn vừa né tránh vừa nói

-Tử Lăng nhìn xem,ở bên đó cũng có chỗ để tra Ấn Ma Tộc...ở chỗ này nhìn bao quát chẳng thấy Huyết Thạch đâu cả,chắc nó ở bên đó...

Bạch Diễn Tình quất đuôi đánh vỡ mấy cái nắp quan mở đường cho Khiêm Tử Lăng bay sang bên vách tường kia.

-Thiếu Chủ ta hỗ trợ Ngài...yaa...

Khiêm Tử Lăng không muốn đứng quá xa Mộ Tuyết chằn chừ muốn kéo Mộ Tuyết đi cùng,nhưng Hắn lên tiếng

-Đi nhanh Tử Lăng,mặc kệ ta,ta tránh né được...

Thấy vậy Khiêm Tử Lăng bay đi

-Cẩn thận...

Khiêm Tử Lăng mở được cửa Trung Lăng liền gọi Mộ Tuyết và Bạch Diễn Tình bay sang.Mấy chiếc quan tài không ngửi thấy mùi kẻ đột nhập nữa liền quay lại trạng thái ban đầu,mọi cảnh vật đều trở về như cũ, không trầy xước sức mẻ gì cả.

Trung Lăng là một không gian rộng lớn không đáy,đen tối là nơi đặt những cỗ quan tài của Quỷ Vương đời thứ hai , những cỗ quan tài bay lơ lửng giữa không trung có đến hàng trăm cái ,bốn vách tường dựng đứng chỉ có những ngọn lửa ma trơi bay lập lờ soi sáng nơi bốn góc tường xa xa ,như đánh dấu giới hạng phạm vi Trung Lăng .Khi cả ba bay sang thì mỗi người đáp lên một chiếc quan tài mà đứng.

Trong Lăng tối đen , không nhìn thấy người bên cạnh ,Khiêm Tử Lăng dùng ma lực điểm chú thắp sáng một ngọn lửa lên nhưng nó liền vụt tắt.

-Cẩn thận nơi này không thể dùng linh lực...Mộ Tuyết ngươi ở đâu ?

Mộ Tuyết nghe gọi liền trả lời.

-Ta ở đây...đây đây..đây...

Tiếng của Mộ Tuyết bổng dưng vang dội ,âm thanh vọng về truyền đi xa thẳm ,tựa hồ Hắn đang ở cách Khiêm Tử Lăng những vài dặm,nhưng thực chất Hắn chỉ đứng cách Khiêm Tử Lăng bốn chiếc quan tài.

Bạch Diễn Tình chưng hửng nói.

-Khi nãy không phải ngươi còn ở trước mặt Ta hay sao,sao cửa Trung Lăng vừa đóng ,Lãnh Mộ Tuyết ngươi đã bỏ chạy xa đến như thế .?

Khiêm Tử Lăng quá đỗi ngạc nhiên nói

-Không phải ta đã bảo ngươi ở cạnh bên Ta hay sao,sao lại chạy lung tung như vậy?Cả ngươi nữa Bạch Diễn Tình,sao ngươi lại đi xa đến thế?

Bạch Diễn Tình lẫn Mộ Tuyết ngỡ ngàng nói.

-Thiếu Chủ ta vẫn nghe được tiếng của Ngài nói ...

-Tử Lăng không phải là ngươi đang ở cạnh ta hay sao...ta vẫn thấy được dấu ma ấn của ngươi...

Khiêm Tử Lăng nghe vậy vội dùng một tay huơ loạn trong màn đêm,nhưng chẳng chạm được Mộ Tuyết.

-Mộ Tuyết...?

-Keng!

Một tia sáng lạnh loé lên trong bóng tối,Tróc Bì đeo bên hông của Khiêm Tử Lăng vừa bị vật gì đó va chạm,theo phản xạ Khiêm Tử Lăng bay về sau đáp trên một chiếc quan tài khác.

-Ai?

Gió rít vun vút bên tai ,Khiêm Tử Lăng né tránh theo cảm tính,không biết có thứ gì đó trong tối liên tục tấn công mình,Y lấy Tróc Bì quất lại cản phá.

-Cẩn thận có kẻ tấn công!

-Choang,choang...

Mộ Tuyết lẫn Bạch Diễn Tình nghe tiếng binh khí va nhau chan chát ,mỗi lần loé tia sáng lên lại thấy Khiêm Tử Lăng cách đó không xa di chuyển không ngừng.

-Tử Lăng ngươi ở đâu?

Bạch Diễn Tình dùng đôi mắt Hồ Ly nhìn xuyên màn đêm thấy có hai người đang giao đấu,bay qua bay lại mà không thể nhìn rõ dung mạo của ai cả.

-Thiếu Chủ,Ngài là ai hả bên trái hay bên phải?

Mộ Tuyết nghe xong cũng phát tiết hét lên

-Đánh loạn xạ như vậy sao định hướng được trái phải,ngươi hỏi gì mà ngốc thế,Tử Lăng có dấu ma ấn.

Bạch Diễn Tình nhìn kỹ lại thêm một lần nữa rồi ngỡ ngàng nói.

-Cả hai đều có dấu ma ấn!đều thuộc Ma Ấn Khiêm Lăng Hoàng Tộc.

-"Ôi đệt,đùa à?cả dòng Ma Tộc ai mà không có dấu Ma Ấn như nhau chứ hả?"

-Có lẽ nào một trong những Ma Vương ở đây đội mồ sống dậy không hả?

Bạch Diễn Tình cười khẩy một cái nói

-Ngươi điên à?Nếu họ còn sống sao lại an táng trong Hoàng Lăng,ở đây thoải mái lắm à?

-Ầm ầm ầm...

Tuy không thể sử dụng linh lực nhưng sức chiến đấu của Khiêm Tử Lăng không yếu,nhiều cỗ quan tài bị Tróc Bì đánh vỡ đôi nổ tung rơi xuống vực sâu,tên bí ẩn kia cũng trâu bò không kém,cũng dùng kiếm chém nát mấy cái và gây thương tích cho Khiêm Tử Lăng.Mộ Tuyết không thấy được gì lại không giúp được gì càng bối rối,trong lòng lo lắng như lửa đốt.

-Tử Lăng ngươi sao rồi...

-Không sao.

-Không sao.

Cả hai tiếng phát ra đều cùng một giọng nói nhưng lại ở hai phía khác nhau,khiến cho Mộ Tuyết lẫn Bạch Diễn Tình hốt hoảng.

-Gì thế?Thiếu Chủ,Ngài ,Ngài phân thân sao?

-Tử Lăng ngươi trả lời lần nữa đi...

-Không...

-Keng,keng...

Khiêm Tử Lăng chưa kịp nói thì lại bị tấn công lần này Y bị chém thêm vài nhát,máu nhỏ xuống nắp quan tài tạo ra tiếng tốc tốc.Bạch Diễn Tình liền tung đuôi quắn chặt.

-Bắt được rồi.

-Á...

Bạch Diễn Tình kéo đuôi về thì ngửi thấy một mùi ngọt ngào của thảo dược Dạ Nguyệt,chưa xác định rõ thì đã nghe tiếng của Mộ Tuyết chát chúa vang lên.

-Con Hồ Ly biến thái ngươi trói ta làm gì?

-Hơ...Lãnh Mộ Tuyết?

Bạch Diễn Tình chưa kịp quắn lấy Khiêm Tử Lăng thì Y đã di chuyển,theo đà cái đuôi bay đến quắn luôn Mộ Tuyết kéo về

-Keng...

Tiếng đánh nhau lại tiếp tục,Mộ Tuyết liền nói.

-Bạch Diễn Tình ngươi tung đuôi quắn chặt lấy cả hai đi...kéo đến góc tường xem thử là ai?

-Ừm...

Giao đấu liên tục Khiêm Tử Lăng bị thương,tên kia cũng không tránh khỏi Tróc Bì làm rách da nát thịt,thân thể cả hai đều bê bết máu .Bị đuôi của Bạch Diễn Tình quắn lấy kéo đi, Khiêm Tử Lăng cầm chặt Tróc Bì không phản công,còn tên kia thì vung kiếm chém xuống.

-Cẩn thận!

Khiêm Tử Lăng nghe kiếm khí động gió liền hét lên ,cũng may là Bạch Diễn Tình phản ứng nhanh nhạy đã rút đuôi về.

-Thiếu Chủ...

Cả ba chụm nhau đứng cùng một cổ quan tài,tuy không nhìn thấy nhau nhưng tay của Mộ Tuyết đã chạm vào người của Khiêm Tử Lăng,cảm giác ướt đẫm,rích da tay thì hoảng hốt.

-Tử Lăng ngươi bị thương rồi...

Tiếng của Khiêm Tử Lăng trầm ổn nhưng hơi thở có chút nặng nhọc

-Không sao...

Kiếm kia lại chém đến ,Khiêm Tử Lăng một tay ôm eo của Mộ Tuyết bay lên né tránh,Bạch Diễn Tình nhảy sang quan tài khác đồng thời quất đuôi đánh trả.

-Bốp!

-Xoẻng...

Dường như đuôi của Bạch Diễn Tình đã đánh trúng kẻ bí ẩn khiến cho kiếm kia rơi khỏi tay của Hắn va phải nắp quan tài văng xuống vực sâu.

-Thiếu Chủ hắn còn có một vũ khí nữa...cẩn thận...

Bạch Diễn Tình vừa dứt lời thì tiếng roi vun vút lao đến quất nổ chiếc quan tài mà Khiêm Tử Lăng và Mộ Tuyết đang đứng.Khiêm Tử Lăng ôm theo Mộ Tuyết lại bay sang quan tài khác né tránh,đồng thời quất lại một roi,nhưng tên đó né khỏi,và liên tục đuổi theo tấn công,khiến cho Khiêm Tử Lăng kéo theo Mộ Tuyết né tránh không ngừng.Bạch Diễn Tình quất đuôi đánh giải vây cho bọn họ,nói.

-Thiếu Chủ dường như Hắn cảm nhận được nhất cử nhất động của Ngài...Thiếu Chủ Hắn đang dùng roi...

Đám người đuổi đánh loạn xạ một lúc thì đánh đến sát góc tường,ánh lửa ma trơi soi sáng rõ từng gương mặt.

-Hước...Khiêm,Khiêm Tử Lăng?

-Thiếu... Thiếu Chủ?

Đứng đối diện ở quan tài với bọn họ, người bí ẩn kia đã lộ rõ dung mạo,một khuôn mặt giống hệt như Khiêm Tử Lăng,y phục thường nhật màu đen,tóc búi buộc vải đen,trán có dấu Ma Ấn,tay cầm Tróc Bì,chỉ có ánh mắt là khác biệt,đỏ ngầu cực kỳ hung hãn.

-Hắn là giả mạo! Ngươi là ai?

Tên này nhoẻn miệng cười,một nụ cười ma quái quỷ dị khiến người xem rùng mình.

-Khiêm Tử Lăng!

Mộ Tuyết liên tưởng về kiếp trước cũng đã từng xuất hiện một Khiêm Tử Lăng mặc y phục màu đỏ chính là tâm ma của Khiêm Tử Lăng bị đá Diện Bích tách ra,nhưng cái tên trước mặt này đây hoàn toàn khác biệt.

-Không phải tâm ma...Hắn là ai chứ...cả Tróc Bì cũng như đúc...kiếm khi nãy có khi nào là Huyền Kiếm?

Khiêm Tử Lăng kia tiếp tục tấn công,lần này Hắn ra tay tàn độc hơn, đánh văng Bạch Diễn Tình xuyên lớp tường bay ra khỏi Trung Lăng,vách tường vừa thủng đã trở lại như cũ,khiến cho Bạch Diễn Tình ôm ngực ối máu muốn quay trở lại cũng không được.

-Thiếu Chủ!

Tróc Bì đấu với Tróc Bì đánh nhau càng dữ dội,Khiêm Tử Lăng vì không muốn Mộ Tuyết bị vạ lây nên dẫn dụ tên kia lùi vào bóng tối.Mộ Tuyết không nhìn thấy cả hai chỉ nghe tiếng ầm ầm,bốp bốp vang lên liên tục,lòng của Hắn càng nóng như lửa đốt.

-Tử Lăng ngươi đâu rồi, Tử Lăng ngươi sao rồi...yaa...

-"Ta sao có thể trơ mắt ra nhìn Tử Lăng bị người ta đánh như vậy chứ,ta không phải phế nhân...vận công,vận công..."

Mộ Tuyết ngồi xuống tập trung vận linh lực cố triển khai Thần Đan trong người,nhưng khí huyết lưu thông vẫn không bức phá được,cộng thêm Trung Lăng bị yểm chú loại bỏ linh lực lại càng khó tụ linh.Hắn bên tai nghe tiếng thổ huyết của Khiêm Tử Lăng lo lắng nóng vội,tâm trí rối loạn khiến huyết khí dâng trào đến tột cùng,nghịch hành.

-Phụt...

Linh lực không tụ được còn bị ối máu

-Ầm,ầm...

-Á...

Khiêm Tử Lăng bị tên bí ẩn kia đánh văng xuống vực sâu không thấy đáy,Hắn đứng trên nắp quan tài nhìn xuống tìm kiếm ,chỉ nghe gió thổi ngược lên, Hắn đưa tay quệt máu ở khoé miệng ,quay sang nhìn đến góc tường xa xa,nơi Mộ Tuyết đang ngồi vận công.

-Khiêm Tử Lăng chết rồi...Lãnh Mộ Tuyết bây giờ đến lượt ngươi...