Tông Chủ Ác Ma Của Ta

Chương 44: Oán hồn của Cổ Trùng.




Nửa tháng trôi qua kể từ khi Mộ Tuyết rời Long Sơn đi Tư Hạ Thôn,ở Bách Kiếm Môn có vài đệ tử thông qua kỳ thi đột phá lên linh đan cấp Bạch Kim trong đó có cả Đặng Tâm,vị đệ tử xuất sắc của Lãnh Mộ Tuyết.

Một đám đệ tử của Trúc Thanh Đường từ rừng Chiêu Hồn về lại Sơn Trang,trên đường bọn họ bàn tán chuyện đột phá linh đan,đi đến khu rừng dưới chân núi Long Sơn thì trời đã tối.

Đệ tử A nói

_Đại sư huynh thật là giỏi chỉ trong một thời gian ngắn đã luyện được linh đan cấp Bạch Kim,khiến cho bọn đệ thật ngưỡng mộ.

Đệ tử B nói.

_Nếu tính ra thì năm nay chỉ có ba người của Bách Kiếm Môn được vào Động Tu Linh luyện thần võ .... không biết đến bao giờ ,đệ mới có thần võ uy mãnh như Hoả Lôi của Sư Tôn.

Nữ đệ tử C nói

_Sư Tôn đã đi Tư Hạ Thôn gần cả tháng rồi mà vẫn chưa về.... có nhiều chiêu thức muội không hiểu muốn nhờ Sư Tôn chỉ giáo mà chẳng được.

Nữ đệ tử D nói

_Ngươi nha cứ hay viện lý do,Đại Sư Huynh ở đây sao không hỏi.

_Ta...ta ...chỉ vì quá nhớ Sư Tôn thôi ... không được sao...

_Sư Tôn tài giỏi như vậy các nữ đệ tử ở Bách Kiếm Môn ai mà không nhớ chứ....

Đặng Tâm đang cười vui vẻ thì bổng sắc mặt đanh lại.

_Cẩn thân huynh ngửi thấy mùi yêu khí...

Cả đám đệ tử nhốn nháo rút kiếm ra thủ thế ,nhìn tứ phía.

_Ở đất Long Sơn này mà yêu ma dám tác quái sao?

Đặng Tâm dùng niệm lực dò xét phát hiện một vật thể đang bay đến chỗ của mình với tốc độ nhanh khủng khiếp.

_Đến rồi.....yaaa....

_Ầm....

Đặng Tâm phát chưởng đánh tới,một đám khói đen to lớn bị tách thành nhiều đám nhỏ, trong chớp mắt nó lại tụ thành đám lớn còn có cả mắt ,tiếp tục điên cuồng tấn công .

_Á....chém không được....

_yểm!á....bùa cũng không dán được...

_Á....

_Sư muội....

_Á....cẩn thận...

_Á.....

_Sư đệ....

Trong phút chốc cả đám sáu người bị giết sạch chỉ còn Đặng Tâm cố mở kết giới chống trả.Nhưng đám khói phủ lên kết giới che kín Đặng Tâm ,và từ từ thu nhỏ phạm vi vòng bảo vệ.

Tay của Đặng Tâm bắt ấn giữ linh lực rót vào kết giới đều đều,càng lúc càng run rẩy,mồ hôi đổ ra đầy trán của Y .

_Yaa....sắp không trụ vững rồi....aaa....

Đám khói phá tan kết giới,Đặng Tâm bị đám khói quăng quật một lúc,Y bất tỉnh đám khói theo đường mũi rút vào người của Đặng Tâm.Qua một lúc Y mở mắt tỉnh lại ,nhìn ngó xung quanh sợ hãi,rồi chạy về Bách Kiếm Sơn Trang.

Vừa về đến Chính Viện đã nghe tiếng của Mộ Tuyết cùng các Đường Chủ tranh luận trong Đại sảnh,Đặng Tâm thất thần đi vào nét mặt không giấu được vẻ hốt hoảng chạy vào.

_Sư...Sư Tôn.....

Mộ Tuyết đang cùng Tô Nhược Hồng,Cát Danh Kỳ và Ngô Đường Chủ thảo luận về con sâu trắng đáng ngờ thì thấy Đặng Tâm mặt mài lấm lem ,còn vương chút máu chạy vào Đại sảnh,khiến cho Y cũng kinh ngạc.

_Đặng Tâm con bị sao thế?bị ngã sao?

Đặng Tâm khóc thúc thít

_Sư Tôn....các sư đệ sư muội bị Yêu quái giết cả rồi....hu hu hu....

Mọi người có mặt cũng hoang mang .

_Đã xảy ra chuyện gì vậy?chúng ta chỉ về trước các ngươi có vài canh giờ...

Mộ Tuyết lo lắng nói.

_Hãy bình tĩnh kể mọi chuyện cho Vi Sư nghe.

_Dạ,dạ....sao khi kết thúc kỳ thi ở rừng Chiêu Hồn ,đồ nhi cùng với các sư đệ muội về đến khu rừng dưới chân núi Long Sơn thì bị một Đám Khói Đen tấn công,các sư đệ muội đã bị giết rồi....con con bị thương bất tỉnh một lúc,tỉnh lại thì không nhìn thấy nó nữa...hic....

Mộ Tuyết lo lắng ,ấn đường của Y nhăn lại.

_Quỷ Khói đến Bách Kiếm Môn rồi sao?

Đoạn nhìn sang Đặng Tâm hỏi.

_Tất cả đệ tử đều chết chỉ còn mỗi một mình con là bình yên sao?

Đặng Tâm có chút khó hiểu vì câu hỏi của Sư Tôn mình ,Y ngập ngừng nói.

_Dạ,dạ...con con đã đánh hết khả năng của mình để cứu mọi người nhưng...

Mộ Tuyết vỗ nhẹ lên vai của Đặng Tâm nói.

_Sư Tôn biết,Sư Tôn biết ...con đã bị thương rồi ,mau đưa tay cho Tô Đường Chủ xem xét nội thương thế nào.

Ánh mắt của Mộ Tuyết đầy nỗi lo nhìn Tô Nhược Hồng,dường như hiểu được ý của Y ,vội bắt mạch cho Đặng Tâm.

Qua một lúc nàng khẽ gật đầu nhìn Mộ Tuyết,Mộ Tuyết liền nói.

_Tâm Nhi con thấy trong người như thế nào?

_Dạ,dạ....chỉ là nội thương nhẹ,đồ nhi có thể tự điều khí chữa trị ....

_Ừm...vậy con về phòng nghỉ ngơi đi, chuyện ở chân núi Sư Tôn sẽ xem xét.

_Dạ....

Đêm đến một luồn khói đen từ phòng của Đặng Tâm bay ra ,liền bị một trận pháp chụp xuống khống chế.

Đệ tử của Trúc Thanh Đường và các Đường Chủ cũng xuất hiện bao vây con Quỷ Khói.

Mộ Tuyết căng thẳng nói

_Tô Sư Tỷ xin nhẹ tay....

_Đệ đừng lo hãy vào trong độ linh lực tống ấu trùng ra khỏi người Đặng Tâm đi...

Mộ Tuyết vào trong phòng thấy Đặng Tâm nằm bất động,Y vội yểm lên người của hắn một đạo bùa mà Tô Nhược Hồng đưa cho,sau đó Mộ Tuyết dựng hắn ngồi dậy ,truyền linh lực vào lưng của Đặng Tâm.

Cơ thể của hắn run lên bần bật,co giật liên hồi,một lúc sau từ miệng của hắn ói ra một bãi nôn lớn toàn là những viên tròn nhỏ nhỏ màu trắng.

Cùng lúc này bên ngoài trận pháp Quỷ Khói điên cuồng phá vòng vây , nhưng bị các Đường Chủ kết hợp rót linh lực khống chế,nó bắt đầu lúc ẩn lúc hiện rồi biến mất một cách kỳ lạ.

Đặng Tâm trong phòng cũng tỉnh lại,Y ngạc nhiên khi thấy Mộ Tuyết đỡ sau lưng Y.

_Ơ...Sư Tôn...sao người lại ở đây...ấy da...

_Con thấy sao rồi....

_Dạ...con cảm giác như bị ai đó đánh khắp người ấy.

Tô Nhược Hồng chạy vào trong nhìn thấy Đặng Tâm đã tỉnh lại thì lo lắng,còn Đặng Tâm nhìn thấy Tô Nhược Hồng cũng sợ hãi.

_Ngươi tỉnh rồi à?

_Ơ...ơ...Tô Đường Chủ....

Mộ Tuyết hỏi

_Sư Tỷ chuyện đã xong rồi sao?

_Ừm...đệ ra ngoài đi...

Mộ Tuyết đọc được chuyện khó nói trong ánh mắt của Tô Nhược Hồng nên gật đầu.

_Ừm...Đặng Tâm con nghỉ ngơi đi,và đừng rời khỏi phòng.

_Ơ...tại sao vậy Sư Tôn?

_Đây là lệnh.

_Dạ....

Sau khi nhìn thấy cả hai đã đi khỏi Đặng Tâm lau mồ hôi trên trán ,khó hiểu nói.

_Khi nãy giấc mơ thật kỳ lạ,Tô Đường Chủ đã mở trận pháp nhốt ta ở trong còn yểm chú muốn ta tan biến nữa....hừm...cũng may chỉ là mơ....

Ra đến bên ngoài Tô Nhược Hồng nói.

_Oán hồn của Cổ Trùng đã liên kết với thể xác của Đặng Tâm, một khi hắn ngủ Oán hồn của nó sẽ rời đi nhưng khi Đặng Tâm thức dậy nó sẽ tự trở về cơ thể của hắn.

Mộ Tuyết sắc mặt tái nhợt

_Vậy,vậy Tỷ có cách cứu hắn không?Đệ không muốn đồ nhi của mình phải chết thảm .

Tô Nhược Hồng ngập ngừng

_Cách không phải là không có nhưng ....còn khó hơn là tiêu diệt oán hồn của Cổ Trùng...

Mộ Tuyết căng thẳng nói

_Là cách gì?

_Là...tìm một vật chủ khác cho Oán hồn của Cổ Trùng chuyển sang.

Mộ Tuyết khuôn mặt vặn vẹo

_Tìm,tìm,tìm người chết thay sao?

_Không đơn giản là hút oán hồn của Cổ Trùng sang cơ thể của mình, người thay thế còn phải có một linh lực cường hãn để có thể chịu đựng nổi đau khi tiếp nhận một ma khí cường hãn vào người,Đệ biết đó nếu ma khí và linh khí gặp nhau sẽ xảy ra sự triệt tiêu nhau rất khủng khiếp,nỗi đau này không phải ai cũng chịu nổi đâu.

Đang lúc còn bàn thảo chuyện cứu mạng của Đặng Tâm thì có một đệ tử chạy đến.

_Bẩm Tông Chủ có một đám người của Trường Bạch Tiên Môn hơn cả trăm vị đòi xông vào Đỉnh Long Sơn .

Mộ Tuyết nghiến răng.

_Hừ,không ngờ bọn chúng đến sớm như vậy....

Tô Nhược Hồng nói

_Ngươi có biết người đến là ai không?

_Dạ ngoài cả trăm vị đệ tử linh đan cấp Bạch Kim còn có cả Hàn Tiếu Tông Sư Trường Bạch Tiên Môn.

Mộ Tuyết đanh mặt lại

_Hừm...lần này chơi lớn rồi...biết Bách Kiếm Môn của ta khó xơi hơn những môn phái khác nên cho nhân vật có địa vị cao của Trường Bạch Tiên đến xử đây mà.

Tô Nhược Hồng nói

_Chúng ta tuy không sợ môn phái của họ nhưng liên minh chống Ma Tộc của Hàn Bất Tiếu không thể xem nhẹ...lần này mà để bọn họ giá hoạ thành công Tỷ e Bách Kiếm Môn ta sẽ trở thành mục tiêu của liên minh xâu xé....

Mộ Tuyết đảo mắt phân vân một lúc nói

_Ngươi đi thông truyền cho tất cả các Trưởng Lão và đệ tử đến chân núi giữ chân của bọn người của Trường Bạch Tiên Môn...

_Dạ....

Đoạn Y nhìn sang Tô Nhược Hồng

_Tô Sư Tỷ trong người Đệ đã có sẵng độc chú của Tạ Kiều Lam yểm rồi,mạng sống bây giờ cũng chỉ như chuông treo chỉ mành,Tỷ hãy chỉ Đệ cách hút oán hồn của Cổ Trùng vào người đi.

Tô Nhược Hồng hốt hoảng nói.

_Không được ,đệ là Tông Chủ của một phái không thể mạo hiểm.

_Đệ đã suy nghĩ kỹ rồi,thay vì chết vô nghĩa hãy để Đệ cứu cả Môn Phái,nếu chẳng may Đệ bị ma khí giết chết,vị trí Chưởng Môn của Bách Kiếm Sơn Trang xin truyền lại cho Phong Sư huynh tiếp nhận.

_Lãnh Sư Đệ....

...Ở chân núi Long Sơn....

Cát Danh Kỳ và Ngô Đường Chủ dẫn đệ tử đi đến con đường mòn lên núi thì gặp bọn người của Hàn Tiếu,một số đệ tử của Bách Kiếm Môn vì ngăn cản bọn họ mà đã bị đánh trọng thương.

_Cát Đường Chủ,Ngô Đường Chủ...họ họ...

Ngô Đường Chủ vẻ mặt giận dữ quát

_Hừm...Hàn Tiếu ngươi làm như vậy là ý gì?dám ngang nhiên xông lên Bách Kiếm Môn còn đả thương đệ tử của bổn phái.

Hàn Tiếu hất mặt.

_Bọn ta đuổi theo con Quái Khói yêu ma lợi hại nhất của Ma Vực đến đây....nó đã tiến vào Long Sơn giết nhiều người hại chết toàn bộ Mai Hà Môn Phái ở thị trấn Long Sơn.

Cát Danh Kỳ nói

_Hừm...Đỉnh Long Sơn có kết giới ngăn chặn yêu ma không thể nào một con Quái Khói đi qua mà chẳng biết,nếu như là có chuyện đó xảy ra thì cũng không đến phiên bọn người của Trường Bạch Tiên Môn các ngươi đến đây xử trí.

Hàn Tiếu nheo mắt thâm hiểm cười khẩy một cái nói

_Hừm...nếu là do bọn người của Bách Kiếm Môn các ngươi nuôi dưỡng thì sao?các ngươi cũng đã từng nuôi dưỡng một Quỷ Vương Khiêm Lăng Bình rồi còn gì?

Ngô Đường Chủ mặt đỏ bừng lên

_Hừm...Hàn Tiếu lão nên nói năn cho cẩn thận...đừng để mang nhục nhã như mấy tháng trước vu cáo cho Tông Chủ của ta là Cỗ Thi.

Hàn Tiếu bị nhắc chuyện cũ có chút thẹn,mặt đỏ lên vặn vẹo

_Hừm... chuyện nào ra chuyện đó....nếu các ngươi không liên quan đến con Quái Khói tại sao lại cản trở bọn ta lên núi thu phục nó?

Cát Danh Kỳ nói

_Bách Kiếm Môn chúng ta là một Đại Phái ở Trung Nguyên không phải ai muốn đến là đến,muốn xét là xét....

_Hừm...xem ra các ngươi đã có tật giật mình rồi....vậy đừng trách bọn ta không khách khí....yaaaa....

Hàn Tiếu phát chưởng tấn công,Cát Danh Kỳ và Ngô Đường Chủ cũng đánh trả,hai bên bất đầu hỗn chiến.

Ngọc Kiếm ,Thạch Đinh Ba xuất kích liền bị Bạch Tơ Tiên Phất Trần phản công.

Cả Cát Danh Kỳ và Ngô Đường Chủ cũng bất ngờ.

_Đó đó là Bạch Tơ Tiên Phất Trần của Hàn Bất Tiếu mà....

_Tại sao lại ở trong tay của Hàn Tiếu?

_Uỳnh,uỳnh.....

_Á....

Tuy Bạch Tơ Tiên Phất Trần nằm trong tay của Hàn Tiếu không thể phát huy hết uy lực vốn có nhưng cũng đủ đánh bại một lúc hai vị tu tiên mang linh đan cấp Hoàng Kim như Cát Danh Kỳ và Ngô Đường Chủ.

Hàn Tiếu tự phụ nói.

_Hừm... không tự lượng sức mình....

Hàn Tiếu dẫn đệ tử ngự kiếm xông thẳng lên Bách Kiếm Sơn Trang,Cát Danh Kỳ và Ngô Đường Chủ phải ngồi lại vận khí điều thương,chỉ có thể dùng chú truyền tin cho Mộ Tuyết.

Đệ tử của Trường Bạch Tiên đi đến đâu đánh đến đó khiến cho đệ tử của Bách Kiếm Môn bị thương vô số,cuối cùng bọn họ cũng đánh đến Chính Viện,Hàn Tiếu vung Phất Trần định phá tấm biển đề danh trên cửa Chính Viện của Bách Kiếm Môn thì bị một chưởng lực cường hãn đánh cản lại,còn bồi thêm vài lưỡi liềm ánh sáng về phía lão.

_Hừm...ngày diệt môn của ngươi đã đến rồi Tạ Quang Hành....yaaa...

_Ầm...ầm....ầm...

Hàn Tiếu không khỏi sửng sốt khi nhìn thấy kẻ ngăn cản mình.

_Hừ....Phong Truy Mệnh?

Phong Truy Mệnh ngự kiếm dùng quạt Kiếm Phong đánh trả kẻ dám mạo phạm đến biển đề danh của Môn Phái.

_Hàn Tiếu Tông Sư...tại sao ngươi dám động đến biển đề danh của Bách Kiếm Môn ta.

_Hừm....Phong Truy Mệnh ngươi vừa mới tỉnh lại ta khuyên ngươi nên giữ chút hơi tàn để dưỡng thương đi.

_Hừm...Hàn Tiếu tại sao ngươi cứ ba lần bốn lượt vô cớ đến Bách Kiếm Môn gây sự hả?

_Gây sự ư?ta chỉ đến thu phục Quái Khói...trừ hoạ cho nhân gian ...tốt nhất ngươi nên giao Đặng Tâm ra đây?

Phong Truy Mệnh kinh ngạc.

_Ngươi nói gì Đặng Tâm sao?

_Hừm...bọn ta từ Mai Hà Môn Phái đuổi theo Quái Khói đến chân núi Long Sơn,và đã điều tra biết được ngày trước có một đám đệ tử của Bách Kiếm Môn bị Quái Khói tấn công ở khu rừng dưới chân núi, chẳng còn ai sống sót,chỉ riêng có một vị đệ tử của Trúc Thanh Đường là Đặng Tâm còn sống mà chẳng hề bị thương gì....nếu hắn không phải Quái Khói biến hình tại sao có thể sống sót thần kỳ như vậy?

_Hừm...đừng chỉ dựa vào sự suy đoán của ngươi mà vu oan cho đệ tử của Bách Kiếm Môn.

_Nếu ngươi cứ khăng khăng một mực nói rằng hắn vô tội thì hãy gọi hắn ra đây cho Lão phu kiểm chứng,chỉ cần một đạo bùa của Trường Bạch Tiên Môn là Quái Khói hiện hình ngay.

Lúc này Mộ Tuyết bước ra sân chính viện lên tiếng.

_Còn nếu chứng minh không phải là hắn thì Bổn Tông Chủ đây sẽ thay mặt tất cả các đệ tử của Bách Kiếm Môn bị ngươi đả thương ,đánh cho ngươi tan nát xương cốt.

Phong Truy Mệnh nhìn Mộ Tuyết ngỡ ngàng.

_Lãnh Sư Đệ,đệ làm ủy thác về rồi.

_Phong Sư huynh,huynh đã xuất quan,xin chúc mừng.

Đoạn y gọi Đặng Tâm ra.

_Tâm nhi con ra đây.

_Dạ,Sư Tôn.

Hàn Tiếu liếc nhìn Đặng Tâm nhếch mép cười nói.

_Lãnh Mộ Tuyết nếu ta tra ra hắn là Quái Khói thì ngươi, người làm Vi Sư đã nuôi dạy hắn phải tự tay thanh lý môn hộ và tự phế linh đan.

Mộ Tuyết nhếch mép cười.

_Ta sẽ không thiên vị cho ai và cũng sẽ không tha thứ cho ai muốn làm hại Bách Kiếm Môn.

_Hừm....

_Chíu....

Một đạo bùa được Hàn Tiếu yểm ngay lên mắt của Đặng Tâm,lão ra sức vận linh và đọc chú.Thế nhưng đạo bùa chỉ làm cho Đặng Tâm nhức mỏi một chút chứ chẳng ảnh hưởng gì,khiến cho Hàn Tiếu ngỡ ngàng.

_Sao,sao lại như vậy?

Mộ Tuyết hạ đầu mài ,sắc mặt thay đổi

_Hàn Tiếu bây giờ là lúc ta thanh tẩy ô uế cho Bách Kiếm Môn...yaaa...

_Hả...?

_Ầm ầm....

Hoả Lôi điên cuồng tấn công , Bạch Tơ Tiên Phất Trần cũng đánh trả không kém,hai người đánh từ Chính Viện ra đến con đường mòn dẫn lên Chính Viện,xung quanh cảnh vật cũng bị tàn phá do các chưởng lực bị gạt đi va phải.

_Phong Hoả Truy.

Những tia lửa điện như những con rắn đỏ được bao bọc ánh tím đuổi theo truy sát Hàn Tiếu.

_Uỳnh,ùynh..

_Á....

Bạch Tơ Tiên Phất Trần rơi khỏi tay của Hàn Tiếu,còn lão thì bị lửa điện của Hoả Lôi oanh tạc khắp thân,tứ chi bị đánh gãy ,kinh mạch đứt đoạn,linh đan vỡ nát.

_Á Tiền Tông Chủ...

_Sư Tôn....

Bọn người của Trường Bạch Tiên hoảng hốt vội ôm lấy Hàn Tiếu ngự kiếm bay đi.

Mộ Tuyết thu lại Hoả Lôi cũng bất tỉnh rơi từ trên không trung xuống đất,cũng may có Phong Truy Mệnh phóng Kiếm Phong đến đỡ lại.

_Lãnh Sư Đệ...

_Sư Tôn,Sư Tôn...huhuhu....